Khương Ly sắc mặt biến ảo chập chùng, lật qua lật lại thạch lệnh. Hắn quan sát thật lâu, nhưng ngoại trừ vài dòng chữ quen thuộc, ý cảnh quen thuộc thì tấm lệnh bài này tựa hồ không có gì đặc biệt.Thần niệm tuôn trào, muốn thử luyện hóa, ai ngờ thần hồn vừa chạm đến ý cảnh, đã bị đánh bật ra ngoài. Thử luyện hóa ba lần không được, hắn lắc đầu đem lệnh bài nhét vào trong túi da, cột sau lưng.Uống rượu mấy ngày, mặc dù đã dùng khí huyết luyện hóa hầu hết lượng cồn, nhưng cơ thể hắn vẫn vô cùng mệt mỏi, quyết định về phòng ngủ một giấc.Khương Ly trở lại phòng trọ, ngã người xuống giường liền ngủ say.Sáng ngày hôm sau, hắn vẫn đang mơ màng, chợt có tiếng đập cửa.“Ai” Hắn từ từ mở mắt, hơi bực bội.Mở cửa, đứng trước mặt không ai khác chính là Lạc Thanh. Cô ta chẳng hiểu dùng cách gì tìm được chỗ ở của Khương Ly, tìm đến tận cửa.“Lạc Thanh chiến sĩ, tìm ta có chuyện gì không?”“A, Lạc Ly chiến sĩ, có người muốn gặp ngươi”“Là vị nào?”“Cha ta”“Cha ngươi” Khương Ly nhíu mày, trong lòng không xác định. Hắn cùng Vũ Bắc Lạc Tướng chả hề quen biết, tìm mình làm gì?“Vũ Bắc Lạc Tướng tìm ta làm gì?”“Ta…ta cũng không biết, cha ta hôm qua nghe nói ngươi còn trẻ đã có thể đánh ngang với Lạc Trình đội trưởng, nên kêu ta mời ngươi” Lạc Thanh chần chờ nói.“Nếu như Lạc Ly chiến sĩ đang bận ta có thể….”“Đi thôi” Mặc dù nghi hoặc, nhưng nếu một vị Lạc Tướng đã cho mời, Khương Ly tự nhiên không thể chối từ.Hắn chuẩn bị chút đồ đạc, rồi theo Lạc Thanh đến Tướng phủ.Vũ Bắc Tướng phủ là một tòa nhà rộng lớn, chia làm ba khu vực.Khu vực bên ngoài là nơi ở của hộ vệ, tỳ nữ.Khu vực chính giữa là ngơi ở của môn khách, binh sĩ thân cận.Còn khu vực cuối cùng mới là chỗ ở của Vũ Bắc Lạc Tướng dòng chính.Trong phủ nhà cửa mặc dù cũng cao to, cuồng dã, nhưng không đơn sơ giống như nhà gỗ ở Diệp thôn.Đi ngang diễn võ trường, hắn thấy từng tốp chiến sĩ đang thao luyện võ công, cũng thấy Lạc sư thi triển Lạc thuật, thấy người hầu đi lại, cũng thấy hộ vệ tuần tra.×— QUẢNG CÁO —Phải mất một hồi lâu hắn mới đến được tướng phủ phòng khách, chờ đợi thêm nửa khắc.Từ ngoài cửa chính, đi đến một người đàn ông thân hình cao lớn, khí thế hùng hồn. Người này cũng không biết tu luyện loại hô hấp pháp gì, khí tức lại nghiêm nghị như sấm sét, đâm lên người để Khương Ly nổi da gà.“Cha, đây là Lạc Ly chiến sĩ” Lạc Thanh mặc dù được Lạc Tướng yêu quý, nhưng mỗi lần đứng trước cha mình, cả người đều thấy trầm trọng, cẩn thận giới thiệu Khương Ly.Khương Ly cũng nhập gia tùy tục, chắp tay hành lễ: “Chiến sĩ Lạc Ly, bái kiến Vũ Bắc Lạc Tướng”Vũ Bắc Lạc Tướng gật đầu, mở miệng: “Ngươi chính là cùng Lạc Trình đánh bất phân thắng bại tên chiến sĩ trẻ tuổi kia?”“Là ta” Khương Ly gật đầu.Vũ Bắc Lạc Tướng khá hứng thú, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, nói: “Tại Vũ Ninh thành thật khó gặp được Lạc tộc nào như ngươi, ngươi là người Văn Lang Bộ sao?”Đây là lần thứ hai có người hỏi hắn có phải là người Văn Lang Bộ không. Trong mười lăm bộ Lạc dân, hầu hết thân hình đều cao lớn, hùng dũng, chỉ có Văn Lang Bộ hình thể vừa phải giống với Tứ Hoang dân chúng. Chợt nhớ đến thanh niên áo tím cùng mình uống rượu hôm bữa, người này hình thể thon gọn cùng Khương Ly chênh lệch không lớn. Nói như vậy, thanh niên áo tím hẳn cũng đến từ Văn Lang Bộ rồi.“Cha, Lạc Ly là người Vũ Ninh Bộ, xuất thân từ thôn nhỏ tên là Diệp Thôn” Đứng bên cạnh Lạc Thanh chen miệng vào giải thích.“Ồ, là vậy sao?” Lạc Tướng nghiêng mắt nhìn Khương Ly.“Đúng thế” Hắn gật đầu, không có gì phải lừa dối.“Ha ha, vậy xem ra Vũ Ninh Bộ lại xuất hiện thêm một vị thiên tài” Lạc Tướng cười khẽ.“Ngươi biết bổn Tướng hôm nay gọi ngươi đến đây là có mục đích gì không?”“Mời Lạc Tướng chỉ bảo”“Chỉ bảo thì không đến mức, thấy ngươi còn trẻ tuổi, thực lực lại rất cao minh nên có chút hiếu kỳ”“Thêm nữa, nghe nói hôm trước ở Xích Quỷ cung, ngươi cùng một ông lão mặc áo thanh sam trò chuyện thật vui”“Việc này” Hắn nghiêng đầu lướt qua Lạc Thanh, cô ta lắc đầu, ý bảo mình chưa hề báo cáo.“Đúng là có chuyện đó”“Ầy” Vũ Bắc Lạc Tướng khóe miệng hơi ngoạn vị, hỏi: “Ngươi biết ông