Lạc Thiên chặn đánh Khương Ly, khiến vô số người chú ý, trên đài cao các vị cường giả cũng dồn dập ngước nhìn.Mà bên ngoài sân thi đấu, một chỗ tập trung hơn mười gã Lạc dân, cầm đầu là một tên cao gầy xinh đẹp nữ tử. Đám người này chính là Lạc Thanh cùng với mười người hộ vệ. Hôm nay dẫn nhau đến đây cổ vũ cho Khương Ly.Nhìn thấy hắn biểu hiện dũng mãnh, đều nhiệt tình gào rú.Nhưng lúc thấy Lạc Thiên áp sát, sắc mặt chợt lo lắng.Vũ Ninh Thành đệ nhất thiên tài tên tuổi, chẳng phải ngồi không.Chỉ có Lạc Thanh vẫn ung dung ngắm nhìn, bởi vì cô ta biết thực lực của Khương Ly.Đừng nói chỉ mình Lạc Thiên, trên đài năm tên thiên kiêu còn lại cùng hợp sức chưa chắc đã làm gì được hắn.Biết là vậy, nhưng bàn tay không tự chủ nắm chặt.Bên này, Lạc Thiên từng bước từng bước đi tới trước mặt Khương Ly, quanh thân khí huyết nhộn nhạo, như sóng to gió lớn, đẩy văng mọi vật cản phía trước.Chốc lát, một khoảng sân rộng đường kính mười trượng, không người dám bén mảng xông vào.Mà đang giao chiến các thiếu niên cũng dồn dập dừng tay, ngước nhìn giữa sân hai tên thiên kiêu đại chiến.Lạc Thiên khí thế vận chuyển đến cực hạn, khi vừa tiếp cận Khương Ly chừng năm trượng, thi ngừng bước chân tự báo tên tuổi: “Vũ Đông Tướng Phủ, Lạc Thiên”“Vũ Bắc Tướng Phủ, Lạc Ly” Khương Ly hứng thú nhìn kẻ mới đến, nhàn nhạt báo ra tên tuổi.Thanh âm của hắn không lớn, lại truyền thật xa, trên đài đám cao thủ nghe được Khương Ly xuất thân, dồn dập nhìn qua Vũ Bắc Lạc Tướng.Bọn họ còn đang không hiểu tên thiếu niên mặt mịn da trắng này chui ở đâu ra, thì ra là người của Vũ Bắc Tướng Phủ.Chẳng trách, chẳng trách.Một đám lão quái tặc lưỡi, lại không quá bất ngờ. Vũ Bắc Lạc Tướng nói thế nào cũng là Vũ Ninh Thành đệ nhị cao thủ, bồi dưỡng được xuất sắc hậu bối, là điều đương nhiên.Danh hào vừa báo, Lạc Thiên cũng không nói nhảm, lập tức xuất chiêu.Chỉ thấy hắn bỗng nhiên tại chỗ biến mất, thân hình hóa thành ba đạo tàn ảnh từ ba hướng xông tới phía Khương Ly.Mỗi tàn ảnh, tựa như sấm đánh, trong lúc chạy xung quanh nổi lên từng trận cuồng phong.“Là Vũ Đông Lạc Tướng tuyệt kỹ Phong Ảnh Thất Biến, không nghĩ Lạc Thiên đã luyện đến biến thứ ba, uy lực không thể khinh thường”“Phong Ảnh Thất Biến mỗi biến sẽ hóa ra một đạo phong ảnh, thực lực đạt tới bản thân tám thành, có thể công có thể thủ, có thể chạy trốn không biết Lạc Ly này sẽ ứng đối ra sao?”“Ẩn thân trang bị sao?” Khương Ly hào hứng nhìn mấy đạo tàn ảnh như chớp xông đến, thần thức dấu diếm dò xét.Ngay khi ba đạo tàn ảnh vừa tới gần, hắn bỗng nhiên tung người nhảy lên, xảo diệu tránh thoát ba đạo tàn ảnh đòn công kích, nắm đấm chợt đỏ rực như dung nham, một quyền đánh lên lên trời.Ầm×— QUẢNG CÁO —Có tiếng va chạm trầm thấp, chỉ thấy giữa không trung, Lạc Thiên thân hình hiển hiện, vội vàng đối quyền, bị Khương Ly đấm bay ra ngoài.“Cái gì” Lạc Thiên lộn nhào mấy vòng mới chống tay trên mặt đất, khóe miệng chảy máu, khó lòng tin nối.Kẻ này không phải Lạc Sư làm sao có thể nhìn thấu ta ẩn thân.Thì ra vừa nãy, Lạc Thiên có chú ý Khương Ly chiến đấu, lực lượng rất mạnh, thường thường một chụp một chụp bắt một người, vô cùng cường thế. Nên không lựa chọn chính diện đối cứng, mà là mượn phong ảnh thất biến che mắt, bản thân thì dùng ẩn thân bảo vật, âm thầm công kích bất ngờ.Lại không nghĩ, Khương Ly nhạy bén phát hiện được.Gã gạt đi máu trên khóe miệng, hai mắt tràn ngập chiến ý.Từ hai bên hông rút ra hai thanh đao ngắn màu bạc, cong hình bán nguyệt, thầm vận hô hấp pháp.Trên hai thanh đao chợt hiển hiện từng tia màu xanh hàn khí, chợt vung mạnhNguyệt Quang TrảmHai thanh đao lập tức hóa thành hai đạo lạnh lẽo bén nhọn tia sáng, chém thẳng mặt Khương Ly.Khương Ly ánh mắt ngưng tụ, Lạc Thiên một chiêu này, đủ trọng thương phổ thông Thượng Phẩm sơ kỳ Chiến Sĩ rồi.Bằng đao thuật này, Lạc Thiên dùng Trung Phẩm Chiến Sĩ đầy đủ sánh ngang với Thượng Phẩm chiến sĩ.Nhưng muốn bằng một chiêu này