Chăn ga gối đệm đều được người đàn ông ấy cẩn thận đổi sang cái mới, thoang thoảng mùi vải được phơi nắng. Trái tim Kiều Mộc đập liên hồi, cô quay lưng về phía Cố Hàn Thanh, dùng sức nắm chặt góc chăn.
Rõ ràng cô vốn không thèm để ý người đàn ông ở phía sau cô, nhưng sau khi nói chuyện với anh một lúc, cô lại càng căng thẳng, trong lòng dâng lên cảm xúc kì lạ.
Giả sử… cô chỉ giả sử thôi nhé…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giả sử Cố Hàn Thanh không thích Trình Tâm Nghiên, vậy thì anh thích ai?
Có ly hôn cô nữa không?
Cả một đêm, Kiều Mộc cứ lặp đi lặp lại giả thiết của mình, đây là lần đầu tiên cô mất ngủ sau khi đến nhà Cố Hàn Thanh.
Thông báo chính thức của thật sự rất nhanh, ngày hôm sau đã thông báo tất cả thành phần khách mời. Kiều Mộc vẫn chưa chắc chắn về việc Cố Hàn Thanh rốt cuộc có thích Trình Tâm Nghiên hay không, nếu không thích thì cô tham gia mấy chương trình giải trí này làm gì, đã không còn đường mà lui.
Cô tạo cho mình một tài khoản ghi chú là bà chủ của công ty văn hoá Kim Sư, gắn chặt với công ty của mình.
Nhưng suy đi nghĩ lại, tham gia cũng không có ảnh hưởng gì, công ty đang dần đi vào quỹ đạo, mà cô vẫn muốn làm việc thật tốt. Hơn nữa thù lao cho việc này hoàn toàn thuộc về cá nhân cô. Đây cũng là tiền đó, đương nhiên là không nhiều lắm, vậy nên rốt cuộc cô vẫn tham gia.
Kiều Mộc chậm rãi nghĩ thông suốt, cùng Kỳ Anh bay đến Cảng Thành chơi mấy ngày.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc trở về là ba ngày sau, đúng lúc Trình Tâm Nghiên cũng về nhà, cô ta dạo gần đây thật sự rất bận rộn, bay qua bay lại thường xuyên.
Kiều Mộc bắt xe về đến nhà thì vừa đúng mười giờ, cô vừa bước đến cửa chính, đang định bước vào thì bỗng nhiên nghe giọng nói cùng với tiếng khóc của Trình Tâm Nghiên truyền ra.
“Anh Thanh, anh có ý gì vậy, anh muốn đuổi em đi ư?”
Kiều Mộc theo bản năng nép mình lại, tránh ở ngoài cửa. Từ góc nhìn của cô, vừa hay có thể nhìn thấy góc nghiêng của Trình Tâm Nghiên, còn Cố Hàn Thanh đang ngồi dựa lưng trên ghế sofa thì không nhìn được.
“Cũng không phải đuổi em, chỉ là em bây giờ cứ ở lại nhà của bọn anh, không thích hợp.”
“Sao không thích hợp? Là Kiều Mộc nói anh đuổi em đi có phải hay không? Em biết ngay mà, cô gái này thật tâm cơ! Chắc chắn cô ta nói xấu sau lưng em rất nhiều đúng không!” Trình Tâm Nghiên kích động chất vấn.
Vốn cô ta đang ở chỗ này rất yên ổn, sao tự nhiên anh Thanh lại muốn đuổi cô ta đi, rõ ràng Kiều Mộc ở bên anh ấy nói bậy nói bạ!
Tâm trạng Trình Tâm Nghiên có chút sụp đổ, cô còn đang tính toán dựa vào chương trình giải trí để anh Thanh ghét Kiều Mộc, kết quả chương trình chưa bắt đầu quay, cô ta đã bị đuổi ra khỏi nhà rồi, chuyện ngoài dự đoán này cô ta thực sự không ngờ được!
Vẻ mặt Cố Hàn Thanh dần lạnh lẽo, thất vọng nhìn Trình Tâm Nghiên: “Tâm Nghiên, anh không ngờ mấy năm không gặp nhau, em lại trở thành người không phân rõ trắng đen, ăn nói bừa bãi như vậy. Đây là nhà của hai vợ chồng anh và Kiều Mộc, cô gái như em ở lại đây đến nửa tháng, chị dâu em cũng không nói đến chuyện em nên dọn ra ngoài. Nhưng cô ấy không nói gì thì em cũng nên tự hiểu, em thật sự không nên ở lại đây, nếu em hiểu chuyện thì vốn nên tự mình chuyển ra ngoài.”
“Em cũng đâu có nói là em sẽ không đi đâu, chỉ là em chưa quen với môi trường ở đây, nơi đây tràn đầy hồi ức của em và mẹ nuôi, em muốn…”
Cô ta nhắc lại hồi ức quá khứ nhằm kéo gần khoảng cách với Cố Hàn Thanh, nhưng Cố Hàn Thanh thực chất không hề thích việc cô ta luôn lấy mẹ mình ra làm lý do, anh mạnh mẽ ngắt lời: “Tâm Nghiên, không cần nhắc lại hồi ức, đừng lấy mẹ anh ra làm cái cớ, và anh cũng không thích em lấy bà bao che cho bản thân. Em là em gái của anh, hôm nay anh muốn em dọn ra ngoài, không phải đuổi em, chỉ là em ở đây thực sự rất bất tiện. Quân Sơn Uyển nằm ở vành đai, giao thông thuận tiện, tính riêng tư cũng được đảm bảo, một minh tinh như em ở đó vô cùng thích hợp.”
“Em có chết cũng không chuyển đi đâu!” Trình Tâm Nghiên khóc lóc như mưa, bắt đầu nhặng lên: “Anh muốn tìm người quăng em ra ngoài sao?”
“Tâm Nghiên, đừng làm anh thất vọng về em thêm nữa.” Cố Hàn Thanh thở dài một tiếng đứng dậy: “Trước kia em không phải người như thế, anh không biết em mấy năm nay ở nước ngoài học được thói hư tật xấu gì, chỉ hy vọng em mau chóng sửa chữa đi, một người lòng dạ không rộng lớn, không tôn trọng người khác, làm chuyện gì đều sẽ không thành.”
Anh bước qua Trình Tâm Nghiên, vỗ vai cô ta một cái, thấp giọng nói: “Hôm nay đã khuya, em cứ nghỉ ngơi trước, ngày mai anh bảo người giúp em dọn đồ.”
Nói xong, Cố Hàn Thanh bước về phía thang máy. Phòng tuyến trong lòng Trình Tâm Nghiên nháy mắt sụp đổ, cô ta không chút nghĩ ngợi nhào qua ôm lấy Cố Hàn Thanh từ phía sau.
Kiều Mộc kinh ngạc khẩn trương che miệng lại, nữ chính muốn tỏ tình sao? Tình tiết cao trào tới rồi?
Cô nín thở định thần lại, tiếp tục nhìn lén.
Cố Hàn Thanh nhanh chóng bẻ tay Trình Tâm Nghiên ra, xoay người, lui về phía sau hai bước, duy trì khoảng cách với cô ta. Anh không thích nữ giới chạm vào mình, trước kia Trình Tâm Nghiên vừa trở về, cảm xúc kích động, anh ôm cô ta để an ủi vì tình cảm năm xưa, nhưng hiện tại đã không có lý do gì: “Tâm Nghiên, em chú ý hành động của mình, chúng ta đều