Nhưng Mộc Mộc bị thương vì tôi là sự thật, ở đây tôi lần nữa nói lời xin lỗi đến cô ấy. Mộc Mộc, xin lỗi, vì sai sót của tôi mà làm cô bị thương. Cuối cùng, tôi muốn nói với người phía sau gây nên chuyện này rằng bạn không đánh ngã được tôi, cũng không đánh ngã được tình bạn giữa tôi và Mộc Mộc đâu! Vậy nhé, thanh giả tự thanh! Chuyện này về sau tôi sẽ không trả lời thêm nữa.”
Xem xong cả đoạn này, cuối cùng Kiều Mộc đã hiểu vì sao Kỳ Anh lại tức giận như thế. Bài trả lời này của Trình Tâm Nghiên thực sự rất xuất sắc, còn mơ hồ kéo cô vào trong đống lửa nữa.
Cô ta mấy lần nhấn mạnh tình bạn giữa hai người chẳng phải muốn nói rằng cô không hề trách tội cô ta, cư dân mạng có tư cách gì mà đòi trừng phạt cô ta chứ, Trừ phi cô đích thân đăng Weibo nói rõ Trình Tâm Nghiên thực sự cố ý.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng chuyện này giống như cấu xé công khai, dù cô có thành công chèn ép được Trình Tâm Nghiên thì hình tượng của cô và ấn tượng về công ty cũng sẽ không được tốt. Người khác sẽ nói cô là một người không biết tha thứ, quá cưỡng ép, thích xử lý người khác công khai.
Thế là, bên dưới Weibo của Trình Tâm Nghiên có rất nhiều fan và những người qua đường đang khuyên răn.
[Chị gái đừng khóc nữa, khóc đến tôi đau lòng luôn rồi nè. Tôi biết chuyện này cô không có cố ý, chắc chắn có người đang muốn gây chuyện với cô và bạn cô.]
[Đám khốn nạn đó chính là không muốn nhìn thấy tình chị em sâu nặng của hai người, rõ ràng người ta là bạn bè tốt mà. Trong chương trình, Kiều Mộc cũng chẳng nói gì, người ngoài nói lung tung cái gì ở đây.]
[Theo tôi thấy cũng không phải chuyện to lớn gì, Kiều Mộc cũng không bị thương gì nghiêm trọng, mọi người còn là bạn bè, vẫn nên chung sống hòa bình thì hơn.]
[Là một người qua đường, sau khi xem hết toàn bộ quá trình tôi muốn nói rằng mấy người đang làm quá mà thôi. Chẳng phải một chuyện do không cẩn thận thôi sao? Có cần phải đăng lên mạng thế không? Kiều Mộc bên kia cũng đừng có nhỏ mọn nữa, làm việc trong giới giải trí quan trọng nhất là một chữ “hòa”.]
Ôi trời, fan hâm mộ giả vờ làm người qua đường này còn uy hiếp cô cơ đấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Mộc thấy buồn cười.
Nhưng chuyện này cô phải suy nghĩ xem nên trả lời thế nào mới được, quá mạnh mẽ sẽ khiến mình trở nên đang ép người khác, sau này khó kết duyên trong giới giải trí trong nước được. Nhưng muốn thuận theo ý muốn của Trình Tâm Nghiên, chẳng phải trúng chiêu của cô ta rồi sao?
Cô lật úp người lên giường, lại làm đau đầu gối rồi. Cô xuýt xoa một tiếng rồi nằm quay lại, thuận tay với gối đặt ở sau đầu.
Kỳ Anh đoán cô đã xem xong đoạn video bèn gửi tin nhắn Wechat đến: [Chị dâu, chị xem xong chưa? Có phải rất vô tội, rất tức giận không! Bây giờ chị ta đã đặt áp lực về phía chị rồi, để xem chị sẽ trả lời như thế nào? Chị đừng có tha thứ cho chị ta đó, dứt khoát vạch mặt chị ta luôn đi để mọi người biết đến bộ mặt xấu xa của chị ta!]
[Bây giờ danh tiếng của cô ta đã xấu lắm rồi, mắt nhìn của cư dân mạng rất rõ ràng, không phải cô ta nói gì là như thế đấy đâu.]
[Vậy chị còn muốn trả lời không? Hay là cứ mặc cho lời thanh minh của chị ta lan rộng?]
[Ừ… chị suy nghĩ đã.]
Đây là lần đầu tiên Kiều Mộc tự mình đăng bài chứng minh, cô tập trung suy nghĩ xem nên làm cách nào để ứng phó với chiêu mà Trình Tâm Nghiên ném qua cho mình. Cuối cùng cô nghĩ ra được một chủ ý, nở nụ cười gian xảo.
Fan hâm mộ của Kiều Mộc đã bị bài trả lời ra vẻ vô tội của Trình Tâm Nghiên làm cho tức chết. Trong nhóm chat nào đó, fan lớn fan nhỏ nối tiếp nhau chửi.
“Đáng ghét! Ức hiếp người quá đáng, Trình Tâm Nghiên tâm cơ thật đấy, lời nói của cô ta rõ ràng là đang uy hiếp tổng giám đốc Kiều của tôi!”
“Đúng đó, làm vậy thì tổng giám đốc Kiều của tôi trả lời cũng không phải, mà không trả lời cũng không phải.”
“Mộc Mộc quá tốt bụng rồi, nếu là tôi thì sẽ nói thẳng là cô ta cố ý.”
“Chuyện này nên nói thế nào được? Cô ta nói mình bị chuột rút rồi, cô có thể lấy ra chứng cứ nói cô ta không có không?”
“Vậy cô ta có thể chứng minh bản thân bị chuột rút thật không? Chẳng phải cũng tự mình nói thôi sao.”
“Đúng thế, cho nên mọi người đều không thể chứng minh được. Chuyện này ấy mà, dựa vào kinh nghiệm hóng dưa nhiều năm của tôi thì tốt nhất Mộc Mộc đừng có nói cô ta cố ý, như vậy sẽ không tốt cho cô ấy. Người khác sẽ nói Mộc Mộc quá cưỡng ép, cố ý gây sự với người khác. Dù gì hai người cũng có miếng dán bạn thân của nhau. Nhân phẩm của Trình Tâm Nghiên không tốt thì người bạn của cô ta sẽ tốt được đến đâu chứ?”
“Cô nói thế thì Mộc Mộc phải làm sao đây? Thật sự chỉ có thể phối hợp với cô ta, chịu tha thứ sao? Giúp Trình Tâm Nghiên tẩy trắng?”
Trong nhóm đang nói đến chuyện này thì một nhân viên quản lý kích động nói: “Tổng giám đốc Kiều trả lời rồi, mọi người mau đến xem đi. Ha ha ha, buồn cười chết tôi rồi, quả nhiên tổng giám đốc Kiều của chúng ta rất oai phong.”
Trong nhóm lập tức yên tĩnh, mọi người đều ra xem tình hình mới nhất trên Weibo.
Chỉ thấy hot search #Trình Tâm Nghiên cố ý ngáng chân Kiều Mộc# đã đổi sang #Kiều Mộc trả lời Trình Tâm Nghiên sao không nói sớm là chân bị chuột rút#.
Nhấp vào xem, bài đăng mới nhất trên tài khoản Weibo chính của Kiều Mộc là: [@Trình Tâm Nghiên, Tâm Nghiên, cô cũng thật là, sao không nói sớm là chân cô bị chuột rút chứ, hại tôi nhìn thấy mọi chuyện trên mạng không biết nên trả lời thế nào, chỉ sợ bản thân nói nhầm, sai càng thêm sai. Cô đó nha, lần sau phải nói sớm cho tôi biết đó, dù không nói với tôi thì ít ra cô phải nói với chương trình chứ, mọi người đều không hay biết gì cả đó. Nhưng bây giờ tôi đã biết rồi, chân cô giờ còn bị chuột rút không? Đỡ hơn chưa?]
Bình luận bên dưới đều là một chuỗi tiếng cười [Ha ha ha ha.]
[Buồn cười chết tôi rồi, quả nhiên đối phó với mấy em gái ra vẻ vô tội thì bản thân phải vô tội hơn mới được!]
[Mộc Mộc nhà tôi lợi hại quá rồi, đây chẳng khác nào vạch trần Trình Tâm Nghiên không hề bị chuột rút sao? Hơn nữa tổ chương trình cũng không biết, sao khi đó không nói chân bị chuột rút, bây giờ qua bao nhiêu lâu rồi mới nói chân bị chuột rút?]
[Trên thế giới này có loại chút rút mà cách vài tiếng sau mới phát tác sao?]
[Ha ha ha, tuyệt vời, chị gái tôi thật tuyệt vời! Yêu Mộc Mộc quá đi!]
“Kiều Mộc này! Tức chết em rồi!” Trình Tâm Nghiên nhìn thấy câu trả lời của Kiều Mộc thì phát điên, tay nắm chặt điện thoại, đi tới đi lui.
Tôn Mẫn hối hận chau mày: “Chị đã nói em bịa ra chuyện chuột rút sẽ rất khó tin rồi, còn khiến Kiều Mộc nắm được thóp mà phản kích lại. Dù gì khi đó ở trong chương trình em cũng không hề nói đến chuyện mình bị chuột rút.”
“Vậy em còn nói được gì nữa? Nói bản thân cố ý sao?” Trình Tâm Nghiên cắn răng: “Bỏ đi, cô ta cũng coi như đã nói rõ không truy cứu chuyện này nữa, chắc là không sao đâu.”
“Gì mà không sao, danh tiếng của em càng tệ hơn rồi.” Tôn Mẫn không lạc quan được như Trình Tâm Nghiên.
Trình Tâm Nghiên nói: “Danh tiếng xấu thì sợ gì chứ, coi như nổi tiếng bằng scandal đi, làm minh tinh mà còn để ý đến chuyện này sao? Chỉ cần bên ngoài coi như không có chuyện gì là được.”
Tôn Mẫn nhìn Trình Tâm Nghiên, muốn nói gì đó lại thôi. Cuối cùng chị ta suy nghĩ một lúc, không đả kích cô ta nữa. Ảnh hưởng của chuyện này rất ác liệt, có lẽ sau này chị ta muốn nhận đại diện quảng cáo cho Tâm Nghiên sẽ rất khó khăn. Tổn thất về giá trị thương nghiệp không thể khôi phục dễ dàng được đâu.
“Dạo này chị sẽ nhận giúp em một số hoạt động công ích, có thể cứu vớt lại một chút hình tượng. Tôn Mẫn thở dài nói: “Mà này, hiện giờ em có trả lời chuyện Kiều Mộc hỏi em bị chuột rút không?”
“Trả lời cái rắm!” Trình Tâm Nghiên chửi bậy, nói thì nói thế nhưng vẫn phải giữ lấy mặt mũi bên ngoài.
[Ha ha ha, chị dâu, chị thật lợi hại. Vừa cho Trình Tâm Nghiên bậc thang bước xuống, vừa ra một nước cờ cho chị ta!] Kỳ Anh kích động gửi nụ hôn gió trong nhóm chat cho Kiều Mộc.
Mạnh Hàm cũng cảm thấy bài trả lời này của Kiều Mộc rất đặc sắc, gửi một chuỗi meme ngón tay cái: [Mộc Mộc, cô lợi hại nha, càng ngày càng biết về nghệ thuật nói chuyện rồi.]
Kiều Mộc cười rạng rỡ: [Quá khen, quá khen, nếu cô ta không nói dối để thanh minh thì tôi cũng không nắm bắt được cơ hội.]
Kiều Mộc biết bản thân dựa vào chuyện này không thể đánh ngã Trình Tâm Nghiên được. Dù gì cũng không thể vì chuyện này mà khiến một minh tinh rời khỏi giới giải trí, còn rất nhiều minh tinh ngoại tình vẫn đang lăn lộn bên trong giới nữa cơ. Vấn đề liên quan đến đạo đức này không giống tội phạm vi phạm pháp luật, đập một cái là chết ngay.
Cho nên cô đã rất hài lòng với kết quả trước mắt rồi, cô dám chắc trong giới đã biết được đạo đức của Trình Tâm Nghiên, sau này tài nguyên của cô ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng lớn.
[Vậy chị dâu, chị còn phải tham gia chương trình với chị ta không?] Kỳ Anh hỏi một câu vô cùng quan trọng.
Con ngươi Kiều Mộc đảo quanh: [Chắc là cần, hợp đồng mà bọn chị ký là suốt một mùa chương trình. Tuy rằng có nói nếu vì một số nguyên nhân mà vắng mặt thì sẽ bớt tiền một tập, nhưng không đến nỗi vì chuyện này mà không tham gia đâu nhỉ?]
[Vậy cô và cô ta đã gây thành như vậy rồi còn giả vờ làm bạn thân ư?] Mạnh Hàm tò mò.
Kiều Mộc cười nói: [Lẽ nào trước đây chúng tôi là bạn thân à?]
Mạnh Hàm bỗng tỉnh ngộ: [Cũng đúng ha, vốn dĩ chẳng thân quen gì.]
[Vậy mới nói, không cần lo lắng, xem như đang kiếm tiền thôi.] Kiều Mộc nhìn rất thoáng về chuyện này, cô