Nhìn thấy xe của Cố Hàn Thanh lái xe khỏi sân, Kiều Mộc bất giác che mặt xấu hổ.
A a a!
Lại bị anh hôn rồi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ai cho phép anh hôn chứ!
Không cho người ta thời gian chuẩn bị gì hết trơn, chẳng ga lăng xíu nào!
Kiều Mộc xấu hổ lườm ra ngoài sân, sau đó quay người đi về phía nhà bếp, nào ngờ đụng phải quản gia Trần đang nở nụ cười hiền từ hệt như fan CP. Cô ngượng ngùng: “Haha… à… quản gia Trần, chuyện hồi nãy…”
Cô muốn giải thích gì đó, nhưng nói mãi cũng không nói ra được.
Quản gia Trần mỉm cười: “Bà chủ, cô không cần giải thích đâu, nhìn thấy tình cảm giữa cô và ông chủ ngày càng tốt lên, tôi rất vui mừng.”
“Tôi với anh ấy còn lâu mới tình cảm tốt lên.” Kiều Mộc kiêu ngạo hừ một tiếng, rõ ràng là xấu hổ rồi. Quản gia Trần hiểu ý, không nói gì thêm mà chỉ im lặng dọn bữa sáng cho cô.
Kiều Mộc vùi đầu ăn lấy ăn để, sau khi đã ăn no, cảm xúc xấu hổ rung động kia cuối cùng đã đỡ hơn, cô tự mình lái xe đến công ty.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đợi khi cô đến đó, người mới của bên học viện đã ngồi khép nép ở trong phòng nghỉ chờ cô rồi. Trước khi vào phòng làm việc, Kiều Mộc có nhìn lướt qua cô ấy, sau đó nói với Mạnh Hàm: “Bảo cô ấy đến phòng làm việc của tôi đi, tôi nói chuyện với cô ấy một chút.”
“Được, đây là thông tin về cô ấy. Tổng giám đốc Kiều, cô xem qua trước đi.” Mạnh Hàm thành thục đưa thông tin của đối phương cho Kiều Mộc. Kiều Mộc nhận lấy, gật đầu rồi đi vào văn phòng trước. Còn Mạnh Hàm thì đi gọi đối phương.
Cô gái này tên là Từ Thiến Thiến, khuôn mặt thanh tú thuộc kiểu nhìn lâu mới thấy đẹp. Nhưng đôi mắt khá linh động, trước đây khi cô ấy cùng Đồng Phi thử ống kính, Kiều Mộc đã nhìn trúng đôi mắt này của cô ấy. Cho dù kỹ năng diễn xuất hiện tại vẫn non nớt hơn Hà Viện, nhưng là một nhân tài có thể bồi dưỡng.
Đương nhiên, người này chưa từng xuất hiện trong tiểu thuyết. Kiều Mộc cũng không biết bản thân có thể khiến cô ấy nổi tiếng hay không. Cũng không biết bộ phim tiên hiệp trong tiểu thuyết nói sẽ nổi tiếng kia, sau khi trải qua việc cô thay đổi hai nam nữ chính là người mới này vẫn sẽ nổi tiếng chứ.
Dù gì hiện giờ đã có rất nhiều chuyện không phải một cuốn sách có thể bao quát hết được, đây là một thế giới sống, cô cũng là một người sống, tương lai tràn đây muôn vàn khả năng.
Cốc cốc cốc—
Cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.
Kiều Mộc đang đọc thông tin, ngẩng đầu lên: “Vào đi.”
Chớp mắt, Từ Thiến Thiến khép nép đi vào. Kiều Mộc nở nụ cười thân thiện với cô ấy, chỉ về chỗ ngồi đối diện bàn làm việc của mình: “Qua ngồi đi, thoải mái một chút, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt rồi.”
Từ Thiến Thiến nhìn thấy nụ cười của Kiều Mộc, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của cô ấy đã bình ổn đôi chút. Ấn tượng đầu tiên của cô ấy về Kiều Mộc khá tốt, cảm thấy đây là một bà chủ rất thân thiện, hiền lành.
Hơn nữa người ta còn chọn cô đóng nữ chính, quả thật là một chuyện tốt từ trên trời rơi xuống mà!
Vốn dĩ chuyện tốt như vậy cô ấy không cần phải suy nghĩ gì cả, nhưng sợ bản thân thể hiện quá nóng vội sẽ bị người ta gài bẫy nên mới nói phải suy nghĩ hai ngày. Hơn nữa, những bạn học cùng khoa biểu diễn của cô ấy trước đây đã có người bị công ty quản lý gài bẫy rồi, nên cô ấy cũng sợ bản thân sẽ gặp phải một người chủ vô lương tâm.
Nhưng vừa mới ký hợp đồng mà người ta đã hứa cho cô một vai diễn nữ chính, cô lại cảm thấy dù có bị gài bẫy cũng chẳng sao, đây là cơ hội khó gặp được, cô nhất định không thể bỏ lỡ nó.
Cô thầm cổ vũ cho bản thân, căng thẳng đi về phía đối diện Kiều Mộc, hơi khom lưng chào hỏi: “Chào tổng giám đốc Kiều.”
“Ngồi đi, đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô mà thôi. Buổi thử vai vào thứ sáu tuần trước, chúng ta vẫn chưa có cơ hội nói chuyện đó.” Kiều Mộc cong mắt cười, bắt chéo chân, cơ thể ung dung ngả người ra sau ghế, phong thái bà chủ lập tức xuất hiện. Có lẽ đến bản thân cô cũng không phát hiện được rằng mình càng ngày càng có khí thế của bà chủ rồi.
Nhưng Từ Thiến Thiến cảm nhận được, trong lòng cô ấy tràn đầy kính sợ ngồi xuống ghế, hai chân khép chặt, hai tay nắm lấy nhau, chờ đợi cô hỏi chuyện.
Lúc hai người đang nói chuyện, Hà Viện bên kia đang trên đường đi đến chỗ ghi hình chương trình giải trí. Người quản lý của cô ta, Phùng Chi lướt thấy chuyện Kiều Mộc và Trình Tâm Nghiên “cấu xé lẫn nhau” trên Weibo tối qua, cong môi cười: “Viện Viện, Kiều Mộc này quả thật không đơn giản. Cuộc chiến dư luận hôm qua của cô ta và Trình Tâm Nghiên có thể được xét vào mười bải mẫu về mảng quan hệ công chúng trong năm nay rồi.”
“Đúng thế, không đơn giản đâu. Bây giờ cô ta còn chưa đến tìm em nữa, chịu đựng rất giỏi.” Khi Hà Viện nói câu này thì có chút oán giận, người không chịu đựng được là cô ta mới đúng.
Bởi vì mấy ngày gần đây cô ta ở nhà đọc qua những kịch bản phim khác, nhưng nói thật lòng đều không hay bằng bộ của Kiều Mộc. Hơn nữa, số tiền đầu tư cũng không lớn bằng cô. Thế là càng so sánh, cô ta càng không thể chờ đợi được nữa.
Phùng Chi nhìn ra được suy nghĩ của Kiều Mộc, chị ta thở dài, nhân tiện khuyên bảo: “Viện Viện, hay là hôm nay chúng ta ghi hình chương trình xong thì chủ động đi tìm tổng giám đốc Kiều nhé? Chúng ta lùi một bước, em cũng đừng nghĩ đến việc nam chính có nổi hay không nữa, dù sao bọn họ đã chịu cho em nhất phiên, chỉ cần thành tích không tệ thì thực tích chính là của em rồi. Hơn nữa, hiện giờ em vừa mới nổi tiếng với một bộ phim, vẫn chưa đứng vững được. Bộ tiếp theo đối với em mà nói là vô cùng quan trọng, nếu sức nóng mãi không lên, rất có thể em sẽ không lên phiên được nữa đâu. Em cũng biết mà, có rất nhiều diễn viên nổi được một bộ phim nhưng sau đó đều không còn sức nóng gì nữa.”
“…” Hà Viện im lặng. Sau một lúc suy nghĩ, cô ta xoa trán, thở dài: “Thôi được rồi, nếu em ghi hình xong chương trình mà bên kia vẫn chưa đến tìm, em sẽ lùi một bước vậy.”
Đến giờ khắc này Hà Viện vẫn rất tự tin, cô ta cảm thấy đối phương đang chơi trò tâm lý với mình.
Mãi cho đến lúc nghỉ ngơi giữa giờ ghi hình chương trình, sắc mặt Phùng Chi gấp gáp cầm điện thoại đến tìm cô ta: “Viện Viện, không hay rồi! Đoàn làm phim ra thông báo chính thức rồi!”
“Cái gì? Thông báo chính thức rồi?” Hà Viện ngồi bật dậy: “Nữ chính cũng thông báo rồi?”
“Rồi!”
“Ai vậy?”
“Không quen, là một người mới, hình như hôm đó có đến thử vai chung với em, còn đang học đại học!” Phùng Chi vội đến nỗi tay run lên, chị ta mở khoá màn hình điện thoại cho Hà Viện xem: “Viện Viện, em tự mình xem đi, em nói xem bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Không ngờ tổng giám đốc Kiều không đến tìm chúng ta thật, chị đã nói thứ sáu tuần trước nên chịu thua rồi mà, thủ đoạn của tổng giám đốc Kiều quyết đoán vô cùng!”
“Chị Chi, chị đừng có nói lảm nhảm bên tai em nữa, em nhức đầu.” Hà Viện vừa chau mày nói, vừa lấy điện thoại xem thông báo chính thức trên Weibo của .
Nam chính là @Đồng Phi.
Nữ chính là @Từ Thiến Thiến.
Cô ta nhấp vào Weibo của Từ Thiến Thiến, số lượng fan hâm mộ chỉ mới hơn một trăm người, giống hệt như một người bình thường. Thật nực cười, cô ta lại thua một người bình thương như vậy!
Bình luận bên dưới Weibo chính thức của bộ phim cũng đang mắng chửi nhóm diễn viên được chọn. Bộ phim tiên hiệp này được cải biên từ tiểu thuyết, rất có sức nóng ở trên mạng, có một lượng fan lớn của truyện. Mà diễn viên đều là những người không nổi tiếng, có thể nói là hoàn toàn không có fan hâm mộ. Vì vậy đã bị fan của truyện chiếm thế thượng phong.
Có rất ít fan truyện thích tiểu thuyết được quay thành phim, đều cảm thấy người thật không xứng với nhân vật trong truyện của bọn họ, là huỷ đi bộ truyện, huỷ đi nhân vật. Nếu như để những minh tinh nổi tiếng diễn có lẽ sẽ tốt hơn một chút, cảm giác như nhân vật trong truyện của mình được xem trọng. Nào ngờ nam nữ chính của bộ này đều là những người không nổi tiếng, fan truyện trực tiếp nổi giận đùng đùng.
[Tức chết tôi rồi, chọn người kiểu quái gì thế này! Hai người bình thường này là ai vậy!]
[Chúng tôi sẽ không chấp nhận đâu! Đoàn làm phim rác rưởi, trả nhân vật trong truyện cho tôi! Diễn viên tuyền mười tám gì đây, xứng để diễn Lâm Thiên và Liễu Giai nhà chúng tôi ao!”
[Hủy nhân vật trong truyện của tôi chứ gì? Được! Tôi vùi dập cả đời! Đợi phim được phát, chúng ta hẹn gặp một điểm trên Douban!]
[Khuyên mấy người mau đổi người đi! Nếu không ngày ngày mong mấy người đóng Weibo!]
[Chúng ta đồng tâm hiệp lực chống đối, bây giờ đoàn làm phim vẫn chưa quay, vẫn còn cơ hội để đổi người. Tôi không muốn hai người không nổi tiếng này diễn nhân vật trong truyện yêu thích của mình đâu!]
[Chẳng phải tôi nghe nói Hà Viện đi thử vai sao? Tại sao cuối cùng lại không chọn cô ấy, mà đi chọn nữ diễn viên mới này? Đoàn làm phim điên rồi sao?]
[Hà Viện từng đi thử vai? Thật sao? Hà Viện thật thích hợp với Liễu Giai! Sao không để cô ấy diễn vậy! Nếu là Hà Viện, nam chính không nổi cũng chẳng sao, tôi có thể chấp nhận được!]
Trên Weibo chính thức chỉ thông báo tên diễn viên, không hề có ảnh tạo hình nhân vật, đám fan truyện chỉ đành đi tìm kiếm những tấm ảnh ngày thường của diễn viên. Nam chính tìm được đôi chút, nhan sắc cũng ổn, nhưng không được nổi tiếng, mức độ này căn bản không xứng với nhân vật trong truyện. Mà nữ chính thì càng không nổi hơn, hoàn toàn không có lấy một tấm ảnh, chỉ biêt cô ấy là sinh viên đại học đang