[full_free]_ông Xã Chẳng Thể Cho Gì Ngoài Tiền

Chương 60


trước sau


Qua một buổi trưa, video phỏng vấn của Kiều Mộc càng nhận được nhiều sự chú ý hơn. Dù sao cũng là lần đầu tiên cô nhận phỏng vấn sau khi công khai quan hệ vợ chồng với Cố Hàn Thanh, có một không hai, người thích hóng dưa và người qua đường đều chạy tới vây xem, xem xong lại có không ít người tỏ vẻ bọn họ cũng lọt hố rồi.
 
Đương nhiên vẫn có người cho rằng cô đang làm màu, chỉ là số lượng không nhiều, có thể xem nhẹ.
 
Ngoài ra, sau khi hai người công khai quan hệ, các công ty truyền thông cũng sôi nổi hành động, bọn họ chặn ở cổng VIP của sân bay Hải Thành, hy vọng có thể trở thành người thứ hai phỏng vấn Kiều Mộc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bảo vệ sân bay lập tức hành động, ngăn fan và truyền thông ở hai bên, Kiều Mộc đi ra từ cửa kính, mọi người đều trở nên kích động. Fan nhìn thấy thần tượng thì thét chói tai, truyền thông nhìn thấy thì liên tục đặt câu hỏi.
 
Cơ bản đều hỏi những gì cô đã trả lời trong chương trình.
 
Nhưng xen lẫn trong đó cũng có vài câu hỏi rất sắc bén.
 
“Cô Kiều, cô có thể tiết lộ quan hệ giữa cô và Trình Tâm Nghiên không?”
 
“Cô Kiều, lúc trước cô đồng ý tham gia chương trình với Trình Tâm Nghiên là vì nguyên nhân gì?”
 
“Cô Kiều, có phải cô và Trình Tâm Nghiên bất hòa không?”
 
“Cô Kiều, cô có quan điểm thế nào về chuyện Trình Tâm Nghiên nói dối là sợ sâu?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cô Kiều, hôm nay cô có hai hotsearch bôi đen, cô có cảm thấy là có người muốn chỉnh cô không?”
 
Micro loại dài cố gắng vươn ra khỏi vòng bảo vệ hai bên, Kiều Mộc đè mũ ngư dân xuống, dẫn theo trợ lý, hai người nhanh chóng đi tới chỗ chiếc Rolls Royce đang đậu ven đường, Cố Hàn Thanh duỗi tay kéo cô lên xe.
 
Tiếng chụp ảnh của phóng viên càng nhanh hơn, có fan hưng phấn hét thất thanh. Cửa xe đóng lại, tài xế lái xe chầm chậm ra khỏi sân bay.
 
Quay đầu lại nhìn đám người đông nghìn nghịt ở nơi xa, Kiều Mộc cảm thấy đau đầu, cởi mũ ngư dân xuống, cô hậm hực nói: “Sao hôm nay có nhiều người như vậy, trước kia đều không có người mà!”
 
“Chuyện hôm nay quá chấn động, khiến bọn họ bị kích thích, em không cần quan tâm.” Cố Hàn Thanh thấy sau khi Kiều Mộc tháo mũ ra, tóc cô hơi rối, vì thế anh duỗi tay vuốt lại cho cô.
 
Kiều Mộc tựa lưng vào ghế ngồi, có hơi bất lực. Chờ Cố Hàn Thanh vuốt tóc xong rồi, cô mới hoàn hồn lại, ánh mắt ngẩn ra một chút, sau đó thẹn thùng mà đẩy tay anh ra, tự vuốt vuốt hai lần: “Em tự làm được.”

 
Cố Hàn Thanh thấy tai cô đỏ ửng, anh mỉm cười: “Bây giờ em biết thẹn thùng rồi? Lúc tỏ tình với anh thì sao?”
 
“Em tỏ tình với anh lúc nào!” Kiều Mộc cứng cổ không chịu thừa nhận.
 
Mí mắt Cố Hàn Thanh hơi giơ lên, rất là trẻ con mà lấy điện thoại ra, anh mở đoạn ghi âm ghi lại câu trả lời cuối cùng của Kiều Mộc với âm lượng rất lớn.
 
Bầu không khí trở nên rất xấu hổ.
 
Kiều Mộc nhìn tài xế và trợ lý ở ghế trước, mặt đỏ bừng, cô nhào lên cướp lấy điện thoại của anh: “Anh có phải trẻ con không, sao còn ghi âm lại nữa, mau tắt đi cho em.”
 
Cố Hàn Thanh mỉm cười giơ điện thoại lên cao, Kiều Mộc vồ hụt, lập tức ngã vào trong lòng anh, người đàn ông cười khẽ: “Nhớ anh đến vậy à?”
 
Kiều Mộc cắn chặt răng, cô ngẩng đầu giận dữ nhìn anh: “Anh Cố, anh thay đổi rồi, đáng lẽ nên để những phóng viên đó nhìn xem vị sếp lạnh lùng của giới thương nhân này thật ra là người thế nào!”
 
“Ở bên vợ mình, chẳng lẽ anh còn phải lạnh mặt à? Anh là người, không phải robot.” Cố Hàn Thanh buồn cười, đồng thời cũng tắt ghi âm đang lặp đi lặp lại kia.
 
Kiều Mộc thấy anh tắt rồi, đẩy ngực anh muốn tránh đi, Cố Hàn Thanh lại ôm chặt eo cô, không cho cô đi.
 
Kiều Mộc thẹn thùng, sợ tài xế và trợ lý cười bọn họ: “Có người khác ở đây, anh chú ý chút đi.”
 
Dứt lời, cô nhìn về phía ghế trước, chỉ thấy tấm ngăn trong xe không biết đã thả xuống từ lúc nào, bây giờ người ngồi trước cũng không thể nhìn thấy ghế sau có chuyện gì.
 
Kiều Mộc: “…”
 
Anh trai tài xế, anh cũng thay đổi! Anh là đang tiếp tay cho giặc!
 
Cố Hàn Thanh lại cười, anh trấn an cô gái trong lòng: “Đừng thẹn thùng, bây giờ cả thế giới đều biết chúng ta là vợ chồng, ôm một cái cũng không sao cả.”
 
Anh xoa mái tóc mềm mại của cô, Cố Hàn Thanh lấy điện thoại đăng nhập vào Wechat, anh lướt đến tin nhắn Kiều Mộc gọi anh là “chồng”, đưa cho cô xem: “Bà Cố, có thể hỏi em nói vậy là có ý gì không?”
 
Kiều Mộc chớp chớp mắt, ra vẻ ngây thơ vô tội: “Không có ý gì cả, anh không biết chữ hả? Hay là không hiểu nghĩa? Không hiểu thì về tra từ điển đi.”
 
“Hiểu thì hiểu, nhưng chữ viết rốt cuộc không giàu cảm xúc bằng giọng nói, hay là bà Cố nói lại một lần đi?” Đây mới là mục đích của Cố Hàn Thanh, anh ung dung nhìn cô, chờ cô mở miệng nói ra hai chữ này.
 
Máu Kiều Mộc sắp chảy ngược, khuôn mặt giống như chìm trong ánh hoàng hôn, nhuộm màu đỏ rực rỡ, đôi mắt bởi vì quá thẹn thùng nên ngập nước, cô sờ mũi, nhỏ giọng làm nũng: “Về nhà được không? Đang ở trên xe, em ngại lắm.”
 
“Em đã dám tỏ tình với anh trên chương trình rồi, đến đây lại thẹn thùng?” Cố Hàn Thanh sờ khuôn mặt nhỏ của cô: “Sao anh lại thấy gan em cũng không nhỏ đến vậy nhỉ? Vả lại chúng ta là vợ chồng danh xứng với thực, sao em càng ngày càng thẹn thùng thế?”
 
“Rõ ràng là da mặt anh càng ngày càng dày, trước kia anh không như vậy!” Kiều Mộc phản bác.
 
Đuôi lông mày của anh khẽ giương: “Vậy em nói xem trước đây anh là người thế nào?”
 
“Trước đây anh rất đẹp trai, rất ngầu, anh nói trừ tiền ra thì chẳng cho em được gì nữa, hay là anh tiếp tục duy trì đi, em thích anh của trước kia!” Đôi mắt Kiều Mộc sáng lấp lánh.
 
Cố Hàn Thanh híp mắt, giọng anh đột nhiên trở nên nguy hiểm: “Vậy em thích anh hay thích tiền của anh?”
 
Kiều Mộc khôn khéo đáp: “Bắt đầu từ tiền tài, cuối cùng là ngoại hình?”
 
Cố Hàn Thanh im lặng nhìn cô chằm chằm, anh không nói lời nào, khuôn mặt đang cười tươi như hoa của Kiều Mộc cũng dần dần thu lại.
 
Cuối cùng, Kiều Mộc không chịu nổi ánh mắt của anh, cô gãi mặt, đột nhiên hôn “chụt” lên má anh một cái, thấy anh hơi giật mình, cô cười tủm tỉm nói: “Những lời em nói lúc phỏng vấn đều là thật lòng, chỉ là thích một người rất phức tạp, không phải một lý do duy nhất. Anh không thể bắt em dối lòng rằng lúc anh chuyển tiền cho em, em không rung động được, phải không? Cho dù em có nói như vậy, anh sẽ tin sao? Hay là anh muốn nghe mấy câu trả lời như trong phim thần tượng, cái gì mà em thích chính là con người của anh, em không quan tâm đến tiền của anh?”
 
Tâm trạng soi mói của Cố Hàn Thanh lập tức thông suốt, Kiều Mộc thích tiền, ngay từ đầu anh đã biết chuyện này, cô cũng chưa từng giấu giếm, cho tới bây giờ, cô cũng rất thẳng thắn thừa nhận rằng một phần lý do cô thích anh là bởi vì anh giàu.
 
Giàu là một yếu tố khiến anh trở nên thu hút, đúng là anh không cần so đo quá mức, không phải anh cũng thích cảm giác chuyển tiền cho cô sao? Mỗi lần Kiều Mộc nhận được tiền, cô đều cười rất hạnh phúc, chẳng phải anh cũng rất vui vẻ sao? Nếu không thì anh đã sớm cho cô thẻ đen có số dư vô hạn.
 
Cô thích tiền, còn anh, cũng thích cho cô tiền.
 
Nói như vậy, bọn họ cũng thật xứng đôi.
 
Cố Hàn Thanh nghĩ thông điểm mấu chốt, mặt mày cũng dịu đi, anh chỉ mặt mình: “Hôn thêm cái nữa.”
 
Kiều Mộc thấy cảm xúc của anh thay đổi, cô cũng không muốn lằng nhằng với anh chuyện này nữa, chồng cô mới cho cô bảy trăm triệu, hôn nhiều một chút thì có sao? Hôn đến miệng sưng lên cũng được!
 

Nghĩ như thế, Kiều Mộc hơi ngẩng mặt lên, lại hôn anh một chút. Cô vừa muốn dứt ra, người đàn ông đột nhiên quay mặt lại, ngậm lấy môi cô.
 
Đôi mắt Kiều Mộc trừng lớn, muốn nói một câu anh chơi xấu, kết quả cô mở miệng ra lại cho anh cơ hội thừa nước đục thả câu.
 
Cô liếc nhìn tấm ngăn, sợ sẽ phát ra âm thanh không phù hợp với trẻ em. Kiều Mộc căng thẳng mà ngừng thở, hai tay cô nắm thành nắm đấm đấm vào bả vai Cố Hàn Thanh, lại chỉ tấm ngăn, ý bảo anh kiềm chế chút.
 
Cố Hàn Thanh lại không nghe, anh đè cô ngã xuống chỗ ngồi, càng dùng sức hơn.
 
Kiều Mộc nức nở một tiếng, cô không phản kháng được, hoàn toàn mặc kệ anh.
 
Ông chủ lớn còn không sợ xấu hổ, cô sợ cái gì!
 
Hừ!
 
Sau một đêm mặn nồng, ngày hôm sau Kiều Mộc đau lưng đau chân, chỗ nào cũng đau, tối hôm qua Cố Hàn Thanh làm cô hiểu được, đàn ông không thể tùy tiện trêu chọc, đặc biệt là trêu chọc qua màn hình, sớm hay muộn cũng phải trả giá!
 
Khóc hu hu.
 
Trở tay che lại cái eo đau nhức, Kiều Mộc muốn xoay người đổi tư thế nằm, bỗng nhiên có một bàn tay kéo cô vào trong lồng ngực, bàn tay ấm áp dán lên eo cô, thay cô xoa bóp.
 
Kiều Mộc “a” một tiếng, gian nan hé mắt, tầm mắt từ mơ hồ đến rõ ràng, gương mặt đẹp trai không chê vào đâu được của Cố Hàn Thanh xuất hiện trước mắt, cô hơi kinh ngạc, dụi mắt, giọng nói cũng khàn khàn: “Sao anh vẫn còn ở trên giường? Anh không đi làm à? Mấy giờ rồi?”
 
Cô cho rằng vẫn còn sớm.
 
Cố Hàn Thanh ôm cô trả lời: “Mười một giờ.”
 
“Cái gì cơ?” Đôi mắt Kiều Mộc hoàn toàn mở ra, quay đầu nhìn tấm rèm cửa, hôm nay hình như trời nhiều mây, nhìn không ra đã sắp giữa trưa. Cô quay đầu lại, kỳ quái hỏi: “Hôm nay anh không cần đi làm à?”
 
“Ừ, nghỉ một ngày ở nhà với em.” Cố Hàn Thanh hôn lên trán cô, giọng nói cũng khàn khàn giống cô, nhưng mà âm sắc của nam trầm, trông càng thêm từ tính hơn.
 
Mặt Kiều Mộc đỏ ửng, cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ai cần anh, một mình em cũng rất ổn mà.”
 
“Bây giờ em là người bận rộn, không có thời gian ở bên anh, đương nhiên anh phải tự rút thời gian ra.” Cố Hàn Thanh có hơi tủi thân, từ sau khi Kiều Mộc tham gia chương trình, cuối tuần cô gần như không có thời gian rảnh. Ngày đi làm thì anh bận việc, thỉnh thoảng Kiều Mộc còn muốn đi chơi chỗ này chỗ kia với Kỳ Anh. Nói ra thì thời gian bọn họ ở bên nhau thực sự rất ít.
 
Giống như Kiều Mộc đã nói trong lúc phỏng vấn, bọn họ không có hoạt động giải trí chung nào cả.
 
Kiều Mộc tự biết bản thân đuối lý, cô lấy lòng cười cười: “Lúc trước em có hơi bận, nhưng mà anh yên tâm, sau này sẽ không vậy nữa. Em nói anh nghe, Trình Tâm Nghiên muốn rút khỏi chương trình, mấy kỳ sau có lẽ em cũng không tham gia nữa.”
 
“Em ấy muốn rời chương trình?” Cố Hàn Thanh híp mắt: “Vì sao?”
 
Kiều Mộc nhún vai: “Cô ta nói là thanh danh không tốt, nếu tiếp tục tham gia chỉ sợ sẽ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, anh biết mà.”
 
Cố Hàn Thanh rũ mắt, giống như suy tư điều gì.
 
Kiều Mộc ngáp một cái, còn muốn ngủ thêm một lát, cô ôm eo anh, rất tự nhiên mà vùi mặt vào ngực anh cọ cọ, tìm một chỗ để tiếp tục ngủ bù. Lúc này điện thoại đột nhiên rung lên, cô không mở mắt, chỉ lắc Cố Hàn Thanh: “Của anh hay của em?”
 
Cố Hàn Thanh quay đầu nhìn xuống tủ đầu giường, màn hình điện thoại của Kiều Mộc đang sáng, anh duỗi tay cầm lên: “Của em, muốn xem không?”
 
 “Là ai vậy?” Kiều Mộc lười biếng hỏi.
 
Cố Hàn Thanh nhìn màn hình: “Là Anh Anh.”
 
Lúc này Kiều Mộc mở mắt ra: “Có lẽ Anh Anh lại muốn nói cho em tin tức gì đó.”
 
Xem ra không thể ngủ bù được nữa, Kiều Mộc đẩy Cố Hàn Thanh ra, mở khóa điện thoại, cô cũng không tránh anh, chỉ lo xem tin nhắn.
 
[Chị dâu, hotsearch bôi đen Trình Tâm Nghiên là chị mua sao? Chị giỏi quá! Em còn nói sao không thấy chị ra tay, ngày hôm kia chắc chắn là chị ta hại chị! Tức chết em rồi!]
 
“Chị đâu có mua hotsearch bôi đen?” Kiều Mộc vừa nhắn tin trả lời Kỳ Anh vừa trực tiếp nói ra.
 
Cố Hàn Thanh cầm điện thoại của anh lên, đăng nhập Weibo, thấy top một hotsearch là #Trình Tâm Nghiên nói dối#, anh đưa cho Kiều Mộc xem: “Là cái này.”
 
Kiều Mộc nâng nâng cằm, ý bảo anh nhấn vào xem.
 
Kỳ Anh bên kia cũng trả lời: [Không phải chị dâu mua sao? Vậy là ai mua? Em còn tưởng là chị cơ, em ước gì là chị mua, dựa vào đâu mà chị ta hại chị, chị lại không thể đáp trả. Em nói chị biết, chị không cần quan tâm đến thể diện của chị ta, dù sao chị ta cũng chẳng nể mặt chị, hai cái hotsearch bôi đen hôm trước làm em thấy quá ghê tởm!]

 
[Chị còn chưa kịp làm gì đâu, em biết mà, hôm qua quay chương trình xong là chị về nhà, làm sao có thời gian, gần đây anh em dính người lắm.]
 
[A a a! Chị dâu, em hiểu, em hiểu rồi! Ai da, vậy thì hai người cứ dính nhau từ từ đi, đừng để Trình Tâm Nghiên làm ảnh hưởng tới tâm trạng!]
 
Kỳ Anh cũng không nhắn thêm nữa, Cố Hàn Thanh nhìn thấy tin nhắn mà Kiều Mộc trả lời Kỳ Anh, khàn giọng “hả?” một tiếng: “Em nói anh dính người?”
 
Kiều Mộc giận anh: “Chẳng lẽ không đúng à? Nếu hôm qua anh đừng có gấp như vậy, có lẽ em còn có thể đánh trả một chút, hay là anh thấy thương cô em gái nuôi kia của anh?”
 
Cố Hàn Thanh nhíu mày: “Không có, nhưng anh đã cho người đi điều tra chuyện hôm qua, nhất định sẽ cho em một câu trả lời công bằng.”
 
“Vậy nếu điều tra được chuyện này có liên quan tới Trình Tâm Nghiên, anh muốn xử lý công bằng như thế nào?”
 
Vốn dĩ cô không muốn quá nặng tay với Trình Tâm Nghiên, buổi tối hôm trước thấy cô ta tỏ ra yếu thế, cô còn nghĩ về sau coi cô ta là một nửa họ hàng xa lạ là được. Không ngờ rằng Trình Tâm Nghiên cũng tàn nhẫn thật, ngay hôm sau đã lấy cô ra “tế trời”.
 
Có điều Trình Tâm Nghiên này làm quá nhiều chuyện sai trái, không cần cô ra tay thì những đối thủ khác của cô ta cũng tặng hotsearch bôi đen cho cô ta thôi.
 
Hai tháng gần đây Trình Tâm Nghiên nổi tiếng với tốc độ rất nhanh, đặt ở giới giải trí này, chính là cô ta động vào “bánh kem” của người khác, những người này tất nhiên sẽ không để cô ta thuận buồm xuôi gió. Đây cũng là lý do vì sao quá nổi tiếng cũng đồng nghĩa với việc sẽ bị bôi đen nhiều, dùng cách gọi của vòng fan, là phòng bạo.
 
Nếu phốt của bạn đúng sự thật, rất có thể từ đây bạn sẽ chìm nghỉm. Đương nhiên, nếu bạn thật sự trong sạch, cũng sẽ không bị người ta dẫm xuống thật, đôi mắt của công chúng vẫn sáng như tuyết.
 
“Em yên tâm, chuyện này anh nhất định sẽ làm em vừa lòng.” Cố Hàn Thanh xoa tóc cô, anh cúi đầu hôn lên đôi mắt Kiều Mộc: “Mau dậy đi, dậy ăn cơm trưa, đừng ngủ nữa.”
 
“Hừ, em buồn ngủ như vậy là do ai làm?” Kiều Mộc thấy anh đổi chủ đề, cô thở phì phì trừng mắt nhìn anh.
 
Cố Hàn Thanh nở nụ cười thỏa mãn, ôm cô cùng ngồi dậy: “Anh bế em đi rửa mặt?”
 
“Em chẳng cần, em cũng đâu có tàn phế.” Kiều Mộc đỏ mặt đẩy Cố Hàn Thanh ra. Tối qua, lúc xong việc anh cũng bế cô đi tắm, sau đó… A a a, không nhắc nữa không nhắc nữa, xấu hổ chết mất!
 
Kiều Mộc xuống giường trước, cô tức giận đá anh một cái: “Đàn ông các anh đều nói một đằng làm một nẻo, hừ.”
 
Đi dép lê vào, Kiều Mộc căm giận bước vào phòng tắm, bởi vì sải bước to quá, động đến cái eo đau nhức của cô, cô hít sâu một hơi.
 
Cố Hàn Thanh lo lắng đi đến bên cô: “Vẫn nên để anh đi cùng em đi.”
 
“Đừng!” Kiều Mộc nhanh chóng chạy vào phòng tắm, cô đóng sầm cửa lại.
 
Cố Hàn Thanh nhìn cánh cửa đóng lại, anh bất đắc dĩ mỉm cười.
 
Bên kia, Tôn Mẫn mang theo cơm hộp đi tới chỗ ở của Trình Tâm Nghiên, vừa mở cửa ra, chị ta đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. Chị ta kêu lên một tiếng, vội vàng lấy tay phe phẩy trước mũi: “Tâm Nghiên, rốt cuộc em đã uống bao nhiêu vậy.”
 
Chị ta cũng không kịp đổi giày, trực tiếp đi vào phòng khách, chỉ thấy Trình Tâm Nghiên suy sụp ngồi trên tấm thảm, xung quanh là một đống chai bia rỗng, ước chừng bảy, tám chai.
 
Cửa sổ bốn phía đóng chặt, không thông gió, chẳng trách mùi rượu nồng nặc như vậy. Tôn Mẫn nhanh chóng buông cơm hộp xuống, đi mở cửa sổ. Sau khi mở xong thì lại đến bên cạnh Trình Tâm Nghiên, chị ta thở dài một hơi. Ai mà biết được cô gái khí phách hăng hái về nước lúc trước hiện giờ lại ra nông nỗi này?
 
Rốt cuộc Tôn Mẫn vẫn thương xót Trình Tâm Nghiên, hai người hợp tác nhiều năm như vậy, đã sớm trở thành bạn tri kỷ. Huống chi năm đó khi chị ta không có tiền làm phẫu thuật cho mẹ, chính Trình Tâm Nghiên đã thanh toán viện phí giúp Tôn Mẫn, sau này cũng không yêu cầu chị ta trả lại, ân tình này đủ để Tôn Mẫn muốn theo Trình Tâm Nghiên cả đời.
 
Lại thở dài một tiếng, Tôn Mẫn đá văng mấy bình rượu rỗng, ngồi xuống bên cạnh Trình Tâm Nghiên: “Tâm Nghiên, chúng ta về Anh đi?”
 
“…Cái gì?” Uống bia xong, đầu óc Trình Tâm Nghiên cũng loạn cả lên, cô ta chậm chạp ngẩng đầu.
 
Thứ cô ta vừa uống là bia, số độ không cao nên Trình Tâm Nghiên chỉ say chuếnh choáng, cô ta vẫn suy nghĩ bình thường được.

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện