Từ sau khi Trình Tâm Nghiên rút khỏi chương trình [Nhật ký quan sát bạn thân], Kiều Mộc cũng rời đi, điều này làm tổ chương trình cảm thấy vô cùng nuối tiếc, bọn họ liều mạng giữ cô lại, nhưng Kiều Mộc thật sự không tìm được một cô bạn tốt để cùng tham gia, chỉ có thể từ bỏ.
Fan vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, sôi nổi bình luận phía dưới bài đăng thông báo cô sẽ rời đi.
[Chị gái, về sau bọn em còn nhìn thấy chị nữa không?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Mộc Mộc, em thích chị, chúng em sẽ luôn ủng hộ chị, hy vọng về sau chị sẽ tiếp tục tham gia chương trình giải trí.]
[Mộc Mộc, về sau vẫn phải âu yếm với tổng giám đốc Cố nhiều vào nhé, tôi là fan CP của hai người, tôi rất rất thích cô.]
[Lại một lần nữa quỳ xin chị đăng ảnh chụp chung với tổng giám đốc Cố, hai người đã công khai rồi, đăng một tấm ảnh chụp chung đi, thật sự tôi rất muốn xem, a a a, phát chút kẹo ngọt đi.]
Dù sao Kiều Mộc cũng không phải người nổi tiếng đã debut, những fan này đều sợ về sau Kiều Mộc sẽ tập trung vào công việc phía sau màn ảnh, không xuất hiện nhiều nữa, cho nên bầu không khí dưới phần bình luận rất là bi thương, giống như cô sắp rời khỏi thế giới này.
Nhưng Kiều Mộc đang nghỉ phép ở nước ngoài lại chơi rất vui vẻ, sau khi mua hòn đảo giữa hồ, cô cùng Kỳ Anh đi chơi khắp nơi. Cuối cùng không phải quay chương trình giải trí nữa, cô cũng không cần lo lắng vấn đề thời gian, muốn chơi bao lâu cũng được.
Lại một ngày nữa chơi hết mình, trở lại khách sạn, Kiều Mộc và Kỳ Anh mệt đến nằm liệt giường, hai người nằm trên giường nghỉ ngơi, cũng không vội đi tắm.
Nằm gối đầu lên cái gối, Kỳ Anh lấy điện thoại ra đăng nhập Weibo trong nước, đã lâu rồi cô ấy không đọc tin tức trong nước. Trong khoảng thời gian này cô ấy và chị dâu hoàn toàn vứt bỏ mọi thứ, điện thoại chủ yếu dùng để chụp ảnh, hầu như không dùng đến các chức năng khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đăng nhập xong cô ấy đã vào xem bảng hot search ngay, vừa nhìn đã thấy cái thứ nhất là hot search tẩy trắng của Trình Tâm Nghiên: #Trình Tâm Nghiên đến thăm trẻ mồ côi khuyết tật#
Kỳ Anh cười khẩy một tiếng, mặt đầy khinh thường.
Kiều Mộc nghe thấy tiếng cô ấy, cô mở đôi mắt mệt mỏi ra, nghiêng đầu nhìn Kỳ Anh: “Làm sao vậy? Em xem cái gì thế?”
Kỳ Anh lập tức lăn một vòng đến bên người cô, hai người cùng xem điện thoại: “Chị dâu, chị xem, Trình Tâm Nghiên thật giả tạo, trong khoảng thời gian chúng ta đi chơi, chị ta ngày ngày làm từ thiện để tẩy trắng. Thật là quá dối trá, lúc trước chị ta nổi tiếng, sao không có thời gian đi từ thiện? Bây giờ thanh danh bị hủy rồi mới nhớ tới việc từ thiện? Em ghét nhất là người nổi tiếng vừa có chuyện đã đi làm từ thiện để tẩy trắng, rõ ràng là chuyện chia sẻ yêu thương rất có ý nghĩa, kết quả bị bọn họ coi như công cụ tẩy trắng.”
“Đúng vậy, nhưng mà đôi mắt của công chúng cũng sáng lắm, em xem không phải có rất nhiều người đang mắng cô ta sao.” Kiều Mộc nhìn bình luận bên dưới, hầu như đều đang mắng chửi, nói Trình Tâm Nghiên dối trá giả tạo, bảo cô ta về sau đừng thò mặt ra nữa.
“Mắng thì mắng, nhưng đây cũng là độ nhận diện. Em thấy lạ quá, Trình Tâm Nghiên có liêm sỉ chút không được sao, từ từ rời khỏi giới giải trí đi. Da mặt chị ta sao lại dày như vậy, hơn nữa bây giờ chị ta hầu như không có tài nguyên, chị ta còn ở lại làm gì?” Kỳ Anh thật sự nghĩ không ra, không có nhà họ Cố, Trình Tâm Nghiên cho rằng chị ta có thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí sao?
“Có lẽ là muốn giãy giụa hấp hối một chút, em không thích cô ta thì cũng đừng xem, với người đáng ghét thì phải xem như cô ta không tồn tại, đây mới là cách chính xác nhất để phản đối cô ta.” Tâm thái của Kiều Mộc rất vững, cho dù từng bị Trình Tâm Nghiên chơi xỏ, cô vẫn có thể bình tĩnh như thưởng. Không giống Kỳ Anh, nhắc tới Trình Tâm Nghiên là cô ấy sẽ xù lông lên.
Cô vuốt ve mái tóc của Kỳ Anh, bảo cô ấy đừng xem nữa, các cô tới đây để chơi, vui vẻ là quan trọng nhất.
Kỳ Anh phồng má, cô ấy cảm thấy chị dâu nói đúng, thân thiết tựa đầu vào vai Kiều Mộc: “Vẫn là chị dâu thông thái, em không xem nữa, không bỏ chị ta vào mắt!”
“Ừ, vậy là đúng rồi.” Kiều Mộc cong mi cười, giúp cô ấy dời lực chú ý đi: “Đọc những tin khác xem, có tin nào thú vị không?”
Ký Anh nhanh chóng rời khỏi hotsearch tẩy trắng của Trình Tâm Nghiên, lướt một chút mục chủ đề hot nhất. Nhìn thấy đêm hội từ thiện nào đó, cô ấy kêu lên một tiếng: “Chị dâu, đêm hội từ thiện này có phải cũng phát thư mời cho chị không?”
Kiều Mộc cúi đầu nhìn, gật gật: “Đúng rồi, là cái này, hôm qua Hàm Hàm gọi điện thoại cho chị, bọn họ liên hệ với công ty của chị.”
“Vậy là tốt rồi, có thể đi thảm đỏ. Chị dâu, em còn chưa thấy chị đi thảm đỏ, lễ phục của chị chuẩn bị xong chưa? Mời ai làm tạo hình giúp chị?”
Kiều Mộc cũng không trả lời được, cô còn chưa mời ekip nào. Thường thì trình độ của ekip sẽ quyết định chuyện nghệ sĩ sẽ mặc lễ phục của thương hiệu nào, nếu địa vị của bạn đủ cao thì cũng có thương hiệu chủ động liên hệ, mời bạn mặc lễ phục định chế của bọn họ.
Đương nhiên cũng có thương hiệu chủ động tìm đến Kiều Mộc, không nói đến hiện giờ độ nhận diện của cô rất cao, thân phận bà Cố cũng đủ để bọn họ tới tấp chủ động liên hệ. Nhưng chuyện này Mạnh Hàm còn chưa báo với cô, Kiều Mộc ở nước ngoài không biết gì cả, vậy nên cô lắc đầu: “Còn chưa có, chị đang nghĩ xem có nên đi đặt một bộ lễ phục cao cấp không.”
“Được đó! Ngày mai chúng ta đi Pháp đi, bên đó có nhiều thương hiệu cao cấp, cũng có rất nhiều lễ phục đặt riêng lắm.” Trong đầu Kỳ Anh nháy mắt xuất hiện các loại thương hiệu, cô ấy kiên nhẫn giới thiệu cho Kiều Mộc từng cái một.
Kiều Mộc lại học được rất nhiều tri thức về thời trang, cô nghe rất chăm chú.
Ngày tiếp theo, các cô vừa đặt chân đến nước Pháp, Mạnh Hàm gọi điện thoại nói với Kiều Mộc rằng có vài thương hiệu chủ động tài trợ lễ phục cho cô, đều là những bộ cao cấp, có một số bộ được đặt may riêng của mấy năm trước, có một số là của mùa này, cũng có vài bộ của bộ sưu tập xuân hè năm sau, cô có thể tùy ý lựa chọn.
Kiều Mộc nhìn một loạt ảnh mà Mạnh Hàm gửi cho cô, có vài bộ không tồi, đặc biệt là một bộ lễ phục màu lam của Chanel. Cô rất thích, vì thế lập tức trả lời Mạnh Hàm rằng cô muốn mua bộ này.
Cũng không cần phải mượn, mà mua đứt luôn.
Vòng bạn bè của Mạnh Hàm rất rộng, cô ấy giúp cô hỏi thăm xem có thể mua bộ lễ phục này không, nhận được câu trả lời là có thể mua, cô ấy nói cho Kiều Mộc biết. Bộ này còn đang ở trụ sở chính, là lễ phục đặt may cao cấp của bộ sưu tập xuân hè năm sau, chỉ mới diễn trên sàn catwalk, còn chưa bán ra ngoài, hơn nữa toàn thế giới chỉ có một bộ. Nghe vậy Kiều Mộc càng thích hơn, cô dẫn theo Kỳ Anh đến thẳng trụ sở chính để mua bộ lễ phục này.
Nhân tiện, hai người lại đi hai cửa hàng của thương hiệu khác mua thêm hai bộ, dù sao bình thường khi tham gia tiệc tối mỗi người đều phải chuẩn bị ít nhất hai, ba bộ lễ phục. Cô còn mua cho Cố Hàn Thanh hai bộ vest đặt may cao cấp, dự định khi về nước sẽ làm quà tặng cho anh, tránh cho anh lại không vui khi cô không ở nhà với anh.
Bên kia, Trình Tâm Nghiên cũng thích bộ lễ phục màu lam mà Kiều Mộc mua, cô ta chỉ vào ảnh người mẫu trên tạp chí, bảo Lâm Tranh mua cho cô ta: “Tôi muốn mặc bộ này đi tham dự đêm hội từ thiện, anh mua cho tôi.”
Tối hôm qua hai người vừa mới làm chuyện đó, Lâm Tranh tất nhiên rất là hào phóng. Chẳng phải một bộ lễ phục thôi sao, đáng mấy đồng tiền đâu, anh ta dứt khoát đồng ý: “Được, anh bảo người đi liên hệ cho em.”
“Tôi còn muốn có trang sức tương xứng, hàng rẻ tiền tôi cũng không cần.” Trình Tâm Nghiên vòi vĩnh đòi mua đồ không hề nương tay, cô ta và Lâm Tranh đều vì nhu cầu cá nhân, anh ta muốn thân thể của Trình Tâm Nghiên, còn cô ta muốn tiền và địa vị của Lâm Tranh.
Trong miệng Lâm Tranh ngậm thuốc lá, anh ta cười như không cười nhìn Trình Tâm Nghiên: “Đại tiểu thư Trình, bao cô đúng là tốn thật đấy.”
Trình Tâm Nghiên vuốt tóc một cách kiêu ngạo: “Anh có thể không bao, tôi cũng không cầu xin anh.”
Lời này Lâm Tranh không thích nghe, anh ta ôm eo Trình Tâm Nghiên kéo cô ta vào trong lòng, nhả khói thuốc lên mặt cô ta: “Không phải cô chủ động gọi điện thoại cho tôi, hẹn tôi ra gặp mặt sao? Còn nói là không cầu xin?”
“Tôi chỉ hẹn anh ra giống như hẹn một người bạn, chưa từng cầu xin anh, không phải sao?” Trước mặt Lâm Tranh thì Trình Tâm Nghiên vẫn rất cao ngạo, chắc cô ta tưởng rằng mình vẫn là công chúa nhỏ được nhà họ Cố nuông chiều trước kia.
Lâm Tranh hoàn toàn nhìn thấu cô ta, chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật dối trá, nhưng mà lúc trước anh ta theo đuổi Trình Tâm Nghiên rồi bị từ chối, cái gai này vẫn luôn đâm trong lòng khiến anh ta rất khó chịu. Cho nên hiện giờ Trình Tâm Nghiên chủ động tìm tới anh ta, tự nguyện bị bao nuôi, tất nhiên anh ta sẽ không từ chối.
Cứ chơi chơi trước đã, chơi đủ rồi thì quăng.
Cùng lắm thì người phụ nữ này hơi đắt thôi.
“Được, đại tiểu thư Trình nói cái gì thì chính là cái đó, ai bảo trước kia ông đây thích cô?” Lâm Tranh cà lơ cà phất kẹp thuốc lá, đè Trình Tâm Nghiên xuống sô pha.
Trình Tâm Nghiên giãy giụa: “Anh buông ra, tối hôm qua mới làm chuyện đó, tôi mệt.”
“Ông đây phải chi nhiều tiền như vậy, cô không hầu hạ tôi, cô cảm thấy hợp lý không?” Lâm Tranh lên tiếng, cũng không bận tâm đến thân thể của Trình Tâm Nghiên, nói muốn chính là muốn.
Cảm nhận được thân thể đang đau đớn, Trình Tâm Nghiên đột nhiên thấy rất tủi thân, trước kia cô ta có ba mẹ nuôi yêu thương, ai dám bắt nạt cô ta như vậy. Nhưng hiện giờ