[full_free]_ông Xã Chẳng Thể Cho Gì Ngoài Tiền

Chương 69


trước sau


Nhân viên nam của tổ chương trình đi đến gần đeo dây thu âm cho anh. 
 
[A a a, tổng giám đốc Cố thật sự đẹp trai quá mức rồi!]
 
[Đây là giá trị vẻ đẹp của đôi vợ chồng thần tiên gì vậy trời!]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
[Quả nhiên nhìn trai đẹp xứng với người đẹp vui mắt, bọn họ vẫn luôn không mấy khi khoe tình cảm, tôi kiên trì đến tận bây giờ đều là vì Mộc Mộc và tổng giám đốc Cố thật sự quá xứng với nhau.]
 
[Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng thế, thật ra tôi thường không thích những cặp vợ chồng thật, cảm giác không thú vị gì cả, không có cảm giác mập mờ, nhưng tổng giám đốc Cố và bà Cố quá khác biệt, tôi thật sự rất thích họ.] 
 
[Có lẽ là vì hai người họ không phải người trong giới, chúng ta khó nhìn được bọn họ, có thêm một tầng cảm giác thần bị, cho nên hơi có cảm giác tình cảm không thật.]
 
[Phân tích phía trước khá đúng, hẳn là như vậy đó.]
 
Nữ PD trả lời: "Một trò chơi nhỏ kiểm tra sự hiểu biết ngầm giữa hai vợ chồng, khi cô Kiều và anh Cố chơi trò chơi, đúng lúc tổ chương trình chúng tôi có thể lắp đặt camera."
 
"Việc này đơn giản thôi, các cô có yêu cầu gì không?" Kiều Mộc dẫn tổ chương trình đến phòng khách, cô và Cố Hàn Thanh ngồi ở giữa, tổ chương trình ngồi trên tấm thảm đối diện với bọn họ, sắp xếp máy quay.
 
Nữ PD nói: "Sẽ thi đấu với các cặp đôi khác từ xa. Ngoại trừ vị trí đầu tiên, các cặp khác sẽ có hình phạt thử thách nha.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Các cô toàn muốn trừng phạt chúng tôi thôi, chỉ có hạng nhất mới có thể không bị phạt.” Kiều Mộc vạch trần suy nghĩ nhỏ của tổ chương trình.
 
Hơn nữa hai cặp kia là vợ chồng thật, còn là vợ chồng già đã kết hôn nhiều năm rồi, Kiều Mộc cảm thấy cô và Cố Hàn Thanh có lẽ sẽ không thắng nổi.
 
Nữ PD cũng không phản bác, cười nói: “Cô Kiều không muốn bị phạt, vậy cô Kiều với anh Cố hãy cố gắng giành vị trí đầu tiên đi nào, thật ra cũng chưa chắc sẽ thua mà phải không? Hay là cô Kiều với anh Cố không có tự tin à?”
 
“Cái này đúng thật là không có.” Kiều Mộc thành thật trả lời.
 
[Ặc, lời nói thẳng thắn của Mộc Mộc mà tôi quen đây rồi.] 
 
[Vẫn là cảm giác quen thuộc lúc trước, ha ha ha, Mộc Mộc tham gia chương trình giải trí thật sự rất tuyệt vời.]
 
[Mà tổng giám đốc Cố hình như chưa nói câu nào, anh ấy ít nói thật đó, rất yên lặng] 
 
[Người ta là tổng giám đốc bá đạo! Biết cái gì gọi là tổng giám đốc bá đạo không! Đó chính là ít nói, như vậy mới đẹp trai đấy!]
 
Nữ PD cũng cảm thấy Cố Hàn Thanh quá ít nói, cô ấy chủ động hỏi: “Anh Cố, anh thì sao? Anh cũng không có tự tin hả?” 
 
Cố Hàn Thanh nhìn cô gái nhỏ bên cạnh mình, giọng điệu khiến người khác kinh ngạc chết mất: “Cô ấy nói cái gì thì chính là cái đó.”
 
[Á á á, rắc đường rồi!] 
 
[Cơm chó đến rồi!]
 

[Tổng giám đốc Cố được nha, vừa vào đã rải đường.]
 
[Tôi thật sự hy vọng bọn họ thua trận đó, tôi muốn nhìn hình phạt hôn môi mà.]
 
[Ha ha ha, sự thật là tôi cũng vậy, bọn họ mau thua đi, tôi muốn xem hình phạt kích thích kia.]
 
Kiều Mộc buồn cười nhìn Cố Hàn Thanh, ngón tay nhỏ chọc xuống tay anh, Cố Hàn Thanh trở tay giữ lấy, tương tác vô cùng tự nhiên, làm bên dưới khu bình luận của màn hình, các fan lại nổ tung lần nữa. 
 
“Chúng ta bắt đầu thôi, anh Cố cô Kiều, đây là giấy và bút.” Nữ PD lấy ra hai quyển vở màu trắng và bút dạ đưa cho hai người, sau đó nói: “Anh Cố, cô Kiều, hai người ngồi tách ra một chút, không được nhìn trộm nhau nha.”
 
“Được, không nhìn thì không nhìn.” Kiều Mộc hoàn toàn không âm tâm tư sẽ thắng, cho nên cô đi đến bên cạnh góc sô pha ngồi xuống, như vậy cô và Cố Hàn Thanh đều không thể nhìn trộm nhau được.
 
Nữ PD nhìn bọn họ ngồi ổn định xong, bắt đầu ra đề. 
 
Câu đầu tiên là: “Mời viết ra đồ ăn mà anh Cố ghét nhất.”
 
“Ghét nhất sao?” Kiều Mộc lặp lại ba chữ này, theo bản năng nhìn về phía Cố Hàn Thanh, anh cũng nhìn lại cô. 
 
Nữ PD sợ bọn họ trao đổi, nên nhắc nhở thêm lần nữa nói: “Không thể trao đổi đáp án nhé, phải tự mình viết ra câu trả lời.” 
 
“Cái này dễ, tôi biết nhé.” Kiều Mộc quay đầu lại, nhanh chóng viết đáp án lên trên giấy. 
 
Cố Hàn Thanh cũng cúi đầu viết. 
 
[Mộc Mộc biết thật hả? Tôi lo.] 
 
[Sao tôi cảm giác câu đầu tiên sẽ trả lời không đúng rồi.]
 
[Không thể nào, không đến nỗi tình cảm plastic thế đâu?] 
 
[Không phải nói tình cảm bọn họ mỏng manh. Nhưng mà vốn dĩ hai người họ mới kết hôn không lâu, tháng chín năm ngoái mới đăng ký kết hôn, tới ngày hôm nay còn chưa được một năm đâu. Hơn nữa ngay từ đầu bọn họ lấy nhau cũng không có tình cảm, vậy phải trừ đi hai ba tháng đầu, thời gian còn lại, mấy người cảm thấy họ sẽ đủ hiểu nhau sao? Hai cặp vợ chồng khác đều là vợ chồng già ở cạnh nhau nhiều năm rồi đấy!]
 
[Nói cũng đúng, bọn họ vẫn còn là vợ chồng trẻ mà, cho dù có hơi không ăn ý, cũng mong mọi người đừng nói gì.]
 
Các fan đã tự mình tiêm một mũi dự phòng cho thần tượng, chẳng qua Kiều Mộc và Cố Hàn Thanh thật ra cũng không hẳn là không hiểu gì về nhau. 
 
Câu hỏi thứ nhất, nữ PD để Cố Hàn Thanh đưa ra đáp án của mình trước, Cố Hàn Thanh xoay tờ giấy ra trước màn ảnh: “Tôi không kén ăn nên không có đồ nào không thích ăn cả.”
 
Đáp án chỉ có một chữ: [Không.]
 
Nữ PD ngạc nhiên: “Anh Cố vậy mà không có đồ ăn mình ghét hả? Thật đúng là khó đoán được nha, bây giờ chúng ta nhìn đáp án của cô Kiều xem sao.”
 
Ánh mắt cô ấy nhìn đến trên người Kiều Mộc: “Cô Kiều, cô trả lời đúng không?” 
 
Kiều Mộc cười cong mắt, hẳn là biết rõ câu trả lời rồi: “Đương nhiên là đúng rồi, chúng tôi không plastic đến vậy đâu!”
 
Cô tự bôi đen mình một chút, sau đó bày ra câu trả lời của mình, cô viết là: [Không có thứ gì không thích ăn.]
 
Ý nghĩa giống nhau, cho nên câu trả lời đầu tiên đúng. 
 
[Ha ha ha, xem ra chúng mình coi thường hai vợ chồng họ rồi đấy!]
 
[Xác nhận rồi, hai người họ là tình yêu thật sự.]
 
[Mấy người nhìn tổng giám đốc Cố cười rồi kìa. Ha ha ha, hình như đây là nụ cười đầu tiên từ sau khi tổ chương trình vào đó, quả nhiên vợ là quan trọng nhất.]
 
[Trong lòng tổng giám đốc Cố chắc chắn vô cùng vui, ha ha ha, cảm giác hai người này trêu ghẹo mập mờ thật sự rất thích mà.]
 
Câu hỏi thứ hai. 
 
Lần này là hỏi về Kiều Mộc: “Cô Kiều ghét nhất loại rau gì?” 
 
Kiều Mộc cúi đầu điên cuồng viết xuống, còn viết khá lâu. 
 
Các fan đánh hơi được sự khác lạ. 
 
[Có phải hơi nhiều không?]
 
[Nhìn dáng vẻ này, không dưới ba loại rau đâu.] 
 
[Mộc Mộc có vẻ kén ăn quá.]
 
[Vậy đề này hơi khó rồi, nhiều đề lựa chọn, tôi ghét nhất đó.]
 
[Người phía trước dẫn theo tôi với, tôi cũng ghét nó nhất.]
 
Đề thứ hai, nữ PD vẫn để Cố Hàn Thanh công bố đáp án trước, anh đưa ra: “Mộc Mộc không thích rau chân vịt, củ cải trắng và măng tây. Đây là ba loại cô ấy ghét nhất. Bây giờ trong nhà cũng sẽ không làm thứ này.”
 
“Woa, anh Cố anh cũng hiểu em lắm nha.” Kiều Mộc nói lời trêu chọc. 
 
Cố Hàn Thanh mỉm cười: “Chắc là anh đúng rồi hả? Anh thấy hình như em viết rất nhiều thứ.” 
 
“Ừm ừm, đúng rồi mà, hoàn toàn đúng luôn, lợi hại.” Kiều Mộc không hề keo kiệt mà khen ngợi anh, cô cũng rất vui mừng, Cố Hàn Thanh thật sự nhớ rõ những đồ mà cô không thích, cô giơ tay làm hình trái tim về phía anh. 
 
Cố Hàn Thanh mỉm cười, cũng không đáp trả mà nhìn về phía nữ PD, để cô nói ra câu hỏi thứ ba. 
 
Tiếp theo thì không suôn sẻ như vừa nãy nữa, tổng cộng có mười câu hỏi, bọn họ mới chỉ trả lời đúng một nửa. Nói thật là với số lượng này đã hết duyên với hạng nhất rồi. 
 
Quả nhiên sau khi nữ PD liên hệ với đạo diễn xong, biết được cặp đôi Trương Huy và Lục Thiến trả lời đúng tám câu, là người đúng thứ nhất. 
 
Điền Hiểu Quang và Hoàng Ân trả lời đúng sáu câu, được hạng hai.

 
Kiều Mộc và Cố Hàn Thanh hạng ba. 
 
Mà cặp đôi thực tập Hà Viện và Lâm Tranh chỉ trả lời đúng hai câu, đứng cuối cùng, cặp đôi này mới thực sự là tình cảm plastic.
 
Nhóm antifan của Hà Viện không ngừng châm chọc mỉa mai dưới phòng phát sóng trực tiếp.
 
[Ai da, xem ra vị anh rể này cũng không phải rất yêu chị gái của mấy người đâu, ngay cả chị gái mấy người yêu thích cái gì cũng không biết.]
 
[Đây còn không phải là tình cảm plastic hả? Cứ nghĩ rằng là tình yêu thật sự chứ.]
 
[Tìm hiểu Lâm Tranh chút đi, người này vô cùng lăng nhăng, kể cả có yêu đường gần đây với chị gái của mấy người, nhưng paparazzi sớm chụp được ảnh anh ta còn cùng lúc qua lại với mấy người phụ nữ khác, chân đạp một lúc mấy cái thuyền lận đó.]
 
[Lâm Tranh không phải bạn trai trước của Trình Tâm Nghiên à? Má ơi, nhân phẩm của Trình Tâm Nghiên kia, cả giới đều biết cả, mới qua nửa năm, không lẽ có người quên mất rồi sao? Chị gái à cô tìm Lâm Tranh, còn không phải đặt mình ngang bằng với Trình Tâm Nghiên sao?]
 
[Còn không phải ngang bằng hả, Hà Viện lên mặt mắc bệnh ngôi sao bị nhà đài chính phủ phốt lên, vẫn chưa đủ nói lên điều gì à? Dù sao tôi cứ ngồi chờ xem cô ta lúc nào lại tự vả nữa.]
 
[Còn muốn dựa vào chương trình này để tẩy trắng hả? Ha ha, tưởng người xem bọn tôi đều mù hết hay gì vậy.] 
 
Cứ như vậy, trò chơi thứ nhất trong video mở đầu hoàn thành, bây giờ bắt đầu đến lúc trừng phạt. 
 
Nữ PD hỏi Kiều Mộc hai người họ muốn nói thật hay chọn thử thách. 
 
Kiều Mộc ngồi xuống bên cạnh Cố Hàn Thanh, kề gần vào bả vai anh, hỏi: “Anh nói xem bọn mình chọn cái gì bây giờ?”
 
“Em muốn chọn cái nào?” Cố Hàn Thanh nhỏ giọng hỏi cô.
 
Kiều Mộc chống cằm suy nghĩ: “Không thì chọn thách đi? Nói thật nhỡ đâu hỏi câu gì nhạy cảm, vậy thì rất ngượng ngùng đó.”
 
Hai người họ đều không thích bị hỏi về vấn đề riêng tư, mà đôi khi tổ chương trình vì độ hot thường hay đặt ra mấy câu hỏi vô cùng hóc búa. 
 
Mà thử thách thì ngược lại, sẽ đỡ hơn, dù sao những hành động không thích hợp với trẻ nhỏ gì đó, tổ chương trình cũng không dám đưa ra yêu cầu.
 
[Ha ha ha, Mộc Mộc sợ bị hỏi cái gì vậy?]
 
[Bị hỏi một đêm mấy lần.]
 
[Ha ha ha, câu này chắc không hỏi được đâu, ở nước ngoài thì may ra có thể.]
 
[Nếu mà ở nước ngoài, nói không chừng còn bị hỏi là thích làm ở đâu đấy.]
 
[Quá nhạy cảm rồi, tôi không chịu nổi mấy câu này đâu, hơn nữa mấy câu hỏi này tôi cảm thấy rất đáng khinh.]
 
[Yên tâm đi, tổ chương trình không hỏi mấy câu này đâu, bằng không ngay lập tức sẽ bị sửa đổi đấy.] 
 
[Dù sao tôi cũng thích thử thách hơn, đúng lúc Mộc Mộc chọn điều mà tôi thích.]
 
[Tôi cũng vậy, tôi không mong hôn sâu, chỉ cần hai người họ môi chạm môi là lòng tôi vui sướng rồi.]
 
[Được, vậy thì chọn thử thách.] Cố Hàn Thanh cũng lên tiếng đồng ý. 
 
Kiều Mộc cười một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía nữ PD: “Chúng tôi chọn thử thách.” 
 
Nữ PD nghe vậy, lấy ra một chiếc thùng rút thăm: “Vậy thì mời hai người lựa chọn ra ai sẽ rút thăm đi, hình phạt thử thách đã được viết sẵn rồi, hai người rút được lá nào thì làm theo lá đó.”
 
“Woa, mấy người đều chuẩn bị sẵn hết rồi hả.” Kiều Mộc nhướng mày: “Có thế nói trước có những hình phạt nào không?”
 
Nữ PD suy nghĩ một chút, rồi trả lời: “Có nam cõng nữ trên lưng hít đất, có sờ blind box, có đi ra ngoài mượn điện thoại của người lạ… Còn có hôn, với mấy việc không khác lắm.”
 
Cô ấy nói liên tục bảy tám hình phạt. 
 
Mà hình phạt cuối cùng khiến Kiều Mộc ấn tượng nhất, mặt ửng đỏ: “Còn có cả hôn à?”
 
“Đúng vậy, cô Kiều đừng ngại ngùng, lúc trước có rất nhiều cặp vợ chồng hôn nhau trong chương trình rồi, đây là điều rất bình thường.” Nữ PD nói đúng, rất nhiều cặp vợ chồng yêu đương đều vô cùng phóng khoáng hôn môi trong chương trình, nhưng mà Kiều Mộc không phải ngôi sao, cho nên trong lòng cô vẫn hơi xấu hổ khi hôn như vậy trên màn ảnh.
 
Hy vọng sẽ không rút phải lá thăm đó. 
 
Cô đẩy đẩy Cố Hàn Thanh: “Anh đi rút đi, vận may anh chắc chắn tốt hơn em.”
 
Cố Hàn Thanh không từ chối mà từ tốn đi qua, tuỳ tiện rút một lá thăm rồi quay về sô pha đưa cho Kiều Mộc mở. 
 
Kiều Mộc nhắm một mắt lại, lén lút mở tờ giấy ra, đến khi nhìn thấy thật sự là hôn, thì ngao ngán kêu lên: “Sao mà càng không muốn cái gì thì lại bốc vào cái đấy chứ.”
 
Nữ PD thấy vậy thì biết ngay, cong môi cười: “Cô Kiều, mời cô đưa giấy ra cho mọi người cùng xem.” 
 
Trong lòng Kiều Mộc không muốn nhưng vẫn phải giơ tờ giấy ra trước máy quay. 
 
Các fan nhìn thấy trên giấy là hành động hai người hôn nhau thì cười ha ha. 
 
[Mộng đẹp thành thật rồi!]
 
[Trời cao vẫn rất chăm sóc fan CP chúng ta.]
 
[Thật sự vui quá đi, video mở đầu nhiều đường như vậy rồi, tổ chương trình thật biết chơi.]
 
“Vận may của anh xem ra còn kém hơn cả em, lần sau rút thăm, vẫn nên để em làm cho.” Kiều Mộc tức giận trừng mắt nhìn anh. 
 
Cố Hàn Thanh buồn cười, ngay lúc cô gái nhỏ không kịp đề phòng, anh cúi đầu hôn xuống, lúc rời khỏi, anh còn nhỏ giọng nói: “Anh cảm thấy vận may anh khá tốt mà.”
 
Lời này vừa nói ra, ai mà không hiểu rõ. 
 

[Ha ha ha, tổng giám đốc Cố thẳng thắn nha, tôi thích!]
 
[Tâm tư nhỏ của tổng giám đốc Cố đã rõ như ban ngày rồi.]
 
[Không phải đâu, là mổ thẳng ra cho chúng ta nhìn luôn đấy.] 
 
[Mộc Mộc đỏ mặt, thật đáng yêu mà.]
 
Kiều Mộc bị lời nói tình cảm của Cố Hàn Thanh làm cho đỏ mặt, chẳng qua hôn cũng hôn rồi, cô cũng không bối rối thêm nữa, chạy nhanh qua hỏi PD vòng tiếp theo là gì.
 
Nữ PD còn đang chìm đắm trong bầu không khí ngọt ngào, nghe vậy thì hoảng hốt trả lời: “Tiếp theo hai người phải dùng tiền mà chương trình đưa cho đi mua đồ về nấu ăn, đến giữa trưa, hai người tự mình nấu cơm.”
 
“Việc này không cần thi đấu nhỉ?” Kiều Mộc hỏi. 
 
Nữ PD lắc đầu: “Không cần, chỉ là quay chụp cuộc sống ngày thường của hai người thôi.” 
 
“Vậy thì được, có bao nhiêu tiền thế?”
 
“Một trăm đồng.” Nữ PD đưa một chiếc ba lô thể thao của tổ chương trình có in nhãn hiệu nhà tài trợ. 
 
Kiều Mộc kéo khoá ra, nhìn thấy bên trong thật sự chỉ có một trăm đồng, khoé miệng cô giật giật: “Keo kiệt thật đấy, bây giờ một trăm đồng có thể mua được cái gì chứ.”
 
Lời này khiến cho mấy tên keo kiệt không vui, bọn họ bình luận: [Kiều Mộc là phu nhân nhà giàu sao biết cuộc sống khó khăn thế nào?]
 
[Sao một trăm đồng lại không mua được đồ ăn? Kẻ có tiền ghê gớm vậy.]
 
[Khoe khoang cái gì chứ, có tiền như vậy còn không phải cũng tham gia chương trình để kiếm tiền sao?]
 
Fan Kiều Mộc cũng không biết phải nói sao: [Này, mấy người các ngươi có phải muốn phá không, trước không nói tới thân phận của Mộc Mộc thì một trăm đồng thật sự rất ít, cho dù trong gia đình bình thường, thì giờ đây một trăm đồng cũng không mua được bao nhiêu đồ đâu, bây giờ vốn dĩ giá cả hàng hoá rất đắt, càng huống hồ đó là ở Hải Thành.]
 
[Vậy sao, người ở Hải Thành mới nói, hôm qua vừa đi mua chút thịt lợn với trái cây còn chưa đến tám mươi đồng đâu.]
 
[Vậy hả, bây giờ giá thịt lợn hai mốt đồng một cân, thịt nạc không thì hai mươi ba đồng, mấy người các người nhìn xem, mua hai cân thịt mới chưa đến bốn năm chục đồng, hơn nữa rau dưa chỉ có mấy đồng một cân, mấy người cho rằng tiền mua đồ ăn thế là ít hả.]
 
[Thật đúng là keo kiệt vẫn hoàn keo kiệt thôi, mọi người không cần để ý đến họ, một đám người thất bại sống không hạnh phúc mà thôi.]
 
Kiều Mộc đeo túi, nắm tay Cố Hàn Thành, ngồi trên xe bảo mẫu của chương trình ra ngoài, nghĩ đến tiền ít quá nên cô nói: “Hàn Thanh, chúng ta đi đến chợ mua đồ đi, chứ đi siêu thị thì có lẽ không mua được mấy thứ đâu.”
 
“Ừm, được, vậy đến chợ bán thức ăn gần nhất đi.” Cố Hàn Thanh bảo tài xế xem khu chợ gần đây nhất là ở đâu. 
 
Đây là lần đầu tiên Cố Hàn Thanh đi vào chợ, từ nhỏ anh đã sinh ra ở vạch đích, được người làm chăm sóc tận răng, anh không phải suy nghĩ đến mấy việc củi gạo mắm muối bao giờ, ngay cả bếp cũng chưa từng vào, cho nên đối với anh mà nói, chợ là một nơi rất mới lạ. 
 
Xuống xe, hai người nắm tay nhau, dẫn theo thợ quay phim đi vào bên trong, những người bán hàng hay mua hàng đều nhìn theo bọn họ, có mấy người trẻ tuổi nhận ra họ, thì kích động giơ tay chỉ vào họ rồi gọi tên. 
 
Kiều Mộc hơi mỉm cười, chào hỏi với họ vô cùng thân thiện.  
 
Cô mở miệng hỏi một chị gái qua đường xem khu bán thịt ở đâu, cô gái ấy vui sướng giúp cô chỉ đường: “Ở bên kia.”
 
“Cảm ơn.” Kiều Mộc nói lời cảm ơn, chị gái qua đường vui vẻ che miệng lại, lớn tiếng nói: “Mộc Mộc, cô thật xinh đẹp, rất xứng đôi với tổng giám đốc Cố đó.”
 
Giọng nói này cho dù không có máy thu âm, nhưng vẫn truyền vào trong phòng phát sóng trực tiếp.
 
Các fan tràn đầy hâm mộ: [Sao tôi không đi khu chợ này chứ. Bây giờ qua cũng không kịp nữa rồi.] 
 
[Rất hâm mộ em gái đó, được kề sát nhìn Mộc Mộc như vậy, nhìn ánh mắt hoa si của cô ấy kìa, thì chắc chắn là người thật rất đẹp.]
 
[Tôi từng nhìn thấy Mộc Mộc rồi, cô ấy ở bên ngoài vô cùng xinh đẹp, còn đẹp hơn cả trên tivi, chẳng qua chưa bao giờ thấy tổng giám đốc Cố cả, nhưng vừa nhìn dáng người kia, thì đã biết không thể nào kém được.]
 
[Tôi cũng từng gặp Mộc Mộc rồi, tôi nói cho mấy người hay, bên ngoài nha, mặt Mộc Mộc rất nhỏ, trong phòng phát sóng trực tiếp còn phóng to đầu cô ấy rồi đó, chứ người thật thì càng gầy càng cao, nhưng nhìn trông rất nhỏ xinh đấy.] 
 
[Hu hu hu, lúc còn sống, tôi cũng muốn được gặp Mộc Mộc và tổng giám đốc Cố.]
 
Kiều Mộc nhờ vào chỉ đường, đi cùng Cố Hàn Thanh đên khu bán thịt, có thịt dê thịt bò, nhưng mà nhiều nhất vẫn là thịt lợn. Cô ngẩng đầu hỏi anh: “Trưa nay ăn gì đây.”
 
“Em cảm thấy chúng ta có tiền để chọn sao?” Cố Hàn Thanh trêu cô. 
 
Kiều Mộc sờ mũi: “Cũng đúng, chúng ta vẫn nên mua thịt bình thường thôi.”
 
Cô ngốc nghếch cười một tiếng, nắm tay anh đi tiếp, không hề để ý trên mặt đất có một vũng nước, lập tức Cố Hàn Thanh ôm eo cô rồi bế lên trên: “Cẩn thận, trên mặt đất có nước.”
 
Các fan: [!!!]
 
[Ôi mẹ ơi, sức mạnh của bạn trai!! Tôi chết rồi!!!]

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện