Tuyên Vân Chi rất cao hứng, đưa tay ôm cánh tay anh.
Cao hứng, thứ nhất là bởi vì cuối cùng cũng không phải lo lắng về sự an toàn của mình nữa.
Thứ hai là vì, chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ, vẫn luôn không ngừng giảm xuống.
55, 54, 53, 52,…Chậc, ánh mắt cô sáng ngời nhìn Tư Vân Tà.
Không hổ là boss phản diện cuối cùng, hiệu suất của sự xuất hiện này đúng là khác nhau.
Cô nhịn không được nhỏ giọng nói với Tư Vân Tà.
“Chẳng lẽ anh không có gì muốn nói với anh ta sao?”Hiện tại trong đầu cô đều là hình ảnh lần đầu tiên Tư Vân Tà gặp Nam Cung Vũ, chỉ nói vài chữ đã làm giảm chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ xuống.
Lúc này cho dù như thế nào cũng muốn để anh phát huy tác dụng một chút.
Trong mắt Tư Vân Tà hiện lên tia sáng, nhìn Tuyên Vân Chi.
“Em tới đây, là vì muốn gặp anh ta?”Trong lời nói mang theo thâm ý sâu xa, từ trong miệng anh nói ra.
Tuyên Vân Chi nhún vai cười cười.
“Tôi tới đây là tặng cho anh ta một món quà thôi.
”Khi nói xong, cô chỉ chỉ vào màn hình tivi trên tường.
Không biết vì cái gì, Tư Vân Tà đột nhiên dùng sức nắm bả vai Tuyên Vân Chi.
Thân thể cô theo bản năng co rụt lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh một cái.
Không giúp đỡ thì thôi, còn muốn khi dễ cô?Anh làm như không thấy được sự bất mãn của cô, chỉ cười nhạt, mang theo sự tà mị anh tuấn, ngước mắt nhìn về phía Nam Cung Vũ.
“Đừng cố gắng tính toán thoát khỏi đây, nếu không mày không còn được sống nguyên vẹn nữa đâu.
”Giọng nói của người đàn ông phát ra từ cổ họng, không nhanh không chậm, mỗi một chữ đều để cho mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng.
Mà chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ ở trước mặt Tuyên Vân Chi cũng rơi xuống từng chút một, ngay khi Tư Vân Tà nói xong, đột nhiên giảm xuống đến 40.
Tuyên Vân Chi ngơ ngác nhìn, chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ chỉ còn 40.
Mà chỉ cần chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ giảm 20 số thì nhiệm vụ hoàn thành.
Cô nắm chặt tay Tư Vân Tà, không có ý định để anh đi.
Tầm mắt của cô không ngừng đảo qua đảo lại trên người Tư Vân Tà và Nam Cung Vũ.
Hy vọng Tư Vân Tà có thể