Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Lực Lượng Của Con Gái


trước sau



Tôi rất hiếm khi nói giúp, hôm nay tôi nói nhiều với Liễu Long Đình như vậy, đồng thời còn nói một cách kiên định như thế đã là rất hiếm thấy rồi.

Tôi nghĩ nếu như anh ấy thật sự có năng lực dự báo tương lai thì giờ phút này hẳn là sẽ không có ai rõ kết cục giữa hai chúng tôi hơn anh ấy.

Nhưng bây giờ sau khi tôi nói xong những lời này, anh ấy cũng không tiếp tục rối rắm đau khổ thêm nữa, mà ngay cả một câu cũng không nói, cánh tay gắt gao vòng trên vai của tôi, rất lâu cũng không có buông ra.

Từ sau khi anh ấy đáp ứng với tôi, còn tưởng rằng quan hệ giữa tôi và anh ấy sẽ không còn tốt nữa.

Buổi sáng ngày thứ hai lúc còn ở trên giường, anh ấy đối xử với tôi vẫn như cũ, anh ấy thức dậy trước tôi, hơn nữa còn có thể biết được chúng tôi lành ít dữ nhiều, đối xử với tôi đặc biệt dịu dàng.

Lúc tôi đứng dậy, anh ấy còn giúp tôi lấy quần áo, gấp lại đặt ở bên cạnh của tôi.

Tôi lại nhớ tới chuyện tối hôm qua, bản thân tôi cũng có cảm giác giống như mình đang lên cơn.

Tối hôm qua sao tôi lại có thể quang minh chính đại nói với Liễu Long Đình là tôi lựa chọn tam giới an ổn được cơ chứ, lại còn từ bỏ tình cảm giữa tôi và anh ấy.


Cái này nếu như nhân vật nam và nữ trao đổi, chỉ sợ bây giờ tôi sẽ là một gã đàn ông hết sức cặn bã.

Hiện tại nghĩ lại, tôi quả thật có chút hối hận, Liễu Long Đình đã sắp sửa đi ra tới cửa, tôi lập tức khoác thêm một bộ quần áo trên người, đi ra cửa tìm anh ấy.

Khi tôi đi đến đại sảnh, còn chưa bước đến cửa đại sảnh đã nghe thấy giọng nói của anh ấy ở trong đại sảnh truyền ra, giống như đang thu xếp chuyện gì đó.

Tôi đi về phía đại sảnh, bước vào trong, còn chưa có dừng bước đã thấy Kiều Nhi nhanh chóng đi về phía tôi, vòng quanh chân của tôi, mặt mũi tràn đầy vẻ không vui, nói với tôi: “Chị Tiểu Bạch, chị nhìn anh ba của em đi, sáng sớm nay anh ấy lại bắt đầu làm mưa làm gió với tụi em, bảo em và Long Đằng, còn có Ánh Nguyệt vào sơn động tu luyện, mấy năm tới cũng không được đi ra, cái này bảo tụi em làm sao nhịn nổi đây?”
Tôi nhìn Liễu Long Đình một chút, vừa vặn đối diện với ánh mắt của anh ấy.

Bây giờ anh ấy đã bắt đầu thu xếp cho đám người Kiều Nhi trước, chỉ sợ cũng là đề phòng tụi nhỏ sẽ trở thành gánh nặng của chúng tôi, hoặc là sợ chuyện này sẽ liên lụy đến tụi nhỏ, cho nên mới để cho tụi nhỏ đi tu luyện.

Đến lúc đó nếu như chúng tôi thật sự đánh nhau, pháp lực của Kiều Nhi và Long Đằng còn thấp, cũng không giúp được cái gì cho chúng tôi.

Huống hồ bây giờ chúng tôi chính là đi giết U Quân, nếu như để cho Ánh Nguyệt biết chuyện này thì cả đời này của con bé cũng sẽ không được dễ chịu.

Tôi nghe xong lời của Kiều Nhi nói, lập tức khom người xuống, nói với Kiều Nhi: “Nhịn không được thì cũng phải nhịn, anh ba của em cũng là vì muốn tốt cho em.

Các em một ngày nào đó sẽ lớn lên, cũng không thể chờ sau khi các em trưởng thành lại còn phải để cho chị và anh ba của em bảo hộ các em đúng không?”
“Anh ba thân là anh trai, bảo hộ tụi em thì sao chứ, với lại em cũng không cần anh ba bảo hộ, em lại không có gặp rắc rối gì, có sư phụ em bảo vệ là được rồi.”
Sau khi Kiều Nhi nói đến đây, cô bé quay đầu nhìn về phía Hư đang đứng bên cạnh Liễu Long Đình, chỉ là bây giờ Hư nhìn thấy Kiều Nhi nhìn về phía nhãn thần của anh ta, lập tức quát lạnh cô bé một tiếng làm càn, anh ấy không phải lúc nào cũng bảo vệ được cô bé.

Sau khi nói xong, anh ấy quay mặt sang hướng khác, không nhìn tới Kiều Nhi nữa.

Kiều Nhi thấy Hư dữ dằn với cô bé như vậy, cũng không biết vừa rồi Liễu Long Đình đã nói với cô bé như thế nào, cô bé lập tức lộ vẻ tức giận, khóc ròng hậm hực nói với chúng tôi: “Tu luyện thì tu luyện, đợi khi pháp lực của em cao cường, em mới không cần các người bảo vệ đâu!”
Nói xong cô bé lôi kéo tay của Long Đằng và Ánh Nguyệt, lập tức tức đi ra ngoài cửa.

“Chậm đã!” Liễu Long Đình quát to một tiếng.

“Lần này các em phải đổi chỗ khác tu luyện.” Nói xong anh ấy đi về phía cánh cửa bên cạnh tôi, quay đầu, vẻ mặt dịu dàng nhìn thoáng qua Kiều Nhi và Long Đằng, còn có Ánh Nguyệt đang đứng ở đằng sau, ánh mắt có chút ý vị thâm trường.

Tiếp đó anh ấy lại nói với đám người Kiều Nhi: “Anh dẫn tụi em đi.”.


Truyện Phương Tây
Kiều Nhi nhất thời vẫn còn có chút bất mãn, lầm bầm một hơi, trong miệng còn la hét nói là bộ không phải tu luyện ở cái chỗ kia sao, ở nơi nào tu luyện mà không giống nhau, còn muốn đi tới chỗ nào nữa? Có điều cho dù Kiều Nhi nói như vậy, nhưng cô bé cũng dừng bước chân đang dẫn đám Long Đằng đi ra ngoài, thành thật đi theo bên cạnh Liễu Long Đình.

Liễu Long Đình liếc mắt nhìn tôi một cái, đi theo tôi nói: “Em mau đi cùng anh đi.”
Bây giờ anh ấy cái gì cũng đều theo tôi, tôi và anh ấy cùng nhau đưa đám Kiều Nhi đi tu luyện, cũng không phải là việc gì khó, tôi lập tức gật đầu đáp ứng anh ấy, chờ sau khi đám người Kiều Nhi thu dọn xong, chúng tôi lập tức xuất phát.

Nhóm mấy người chúng tôi ngồi trên thần liễn, hướng mà thần liễn đang bay tới chính là phía Đông, tôi thầm nghĩ không biết Liễu Long Đình muốn đưa đám người Kiều Nhi đi giấu ở đâu đây? Có điều trong lúc mà tôi đang suy nghĩ, Ánh Nguyệt đang ôm đàn Phục Hi đứng ở bên chân của tôi đột nhiên đưa tay về phía tôi, gắt gao bắt lấy tay của tôi.

Có lẽ đây là do con bé biết nó cũng phải đi theo đám Kiều Nhi tu luyện, có khả năng rất nhiều năm đều không gặp được tôi, vì thế lúc này con

bé mới đặc biệt ỷ lại vào tôi.

Ánh Nguyệt cũng không có nói với tôi là con bé không muốn đi, chỉ là con bé đặc biệt nghe lời, sắp xếp cho con bé cái gì thì con bé lập tức đáp ứng cái đó, khôn khéo đến mức làm cho tôi có chút đau lòng.

“Ánh Nguyệt con đừng lo lắng, cô Kiều Nhi và Long Đằng đều ở cùng con mà, ba người các con ở chung một chỗ, con sẽ không cô đơn đâu.”
Tôi dỗ dành Ánh Nguyệt, lúc này con bé cái gì cũng không nói với tôi, chỉ biết nắm chặt lấy tay tôi.

Mặc dù tôi biết con bé cực kỳ không tình nguyện, con bé cũng chỉ mới mấy tuổi mà thôi, đứa bé chỉ hơi lớn một chút, làm sao có thể chịu được chuyện xa cách ba mẹ của nó kia chứ.

Nhưng mà tôi cũng không còn cách nào khác, tôi không thể để cho con bé tận mắt nhìn thấy chúng tôi đối nghịch với U Quân ra sao, tình cảnh nếu hắn ta không chết thì tôi chết.

Bây giờ chúng tôi vẫn đang trên đường bay về phía Đông, dường như tôi đã đoán ra được chỗ mà Liễu Long Đình muốn đưa Ánh Nguyệt và đám Kiều Nhi đi tu luyện, chính là cái sơn động mà tôi và anh ấy đã từng cùng nhau tu luyện hơn vạn năm trước.

Cái sơn động kia từ khi tôi và anh ấy ở bên trong đi ra về sau cũng không thấy có bất cứ yêu tà nào đi vào.

Thứ nhất là bởi vì trong động hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Khí quá mức mãnh liệt, nếu như không phải là đại yêu đỉnh cấp thì cơ bản cũng không có cách nào đi vào tu luyện.

Thứ hai là mấy vạn năm trước các yêu quái có máu mặt phần lớn đều đã chết gần hết, hầu như cũng không còn ai biết về cái động này nữa.

“Long Đình, anh định đưa Ánh Nguyệt và Kiều Nhi tới cái sơn động mà lúc trước chúng ta tu luyện sao?”
Tôi mang điều mà bản thân đang suy đoán ra hỏi anh ấy một lần, anh ấy quay đầu nhìn về phía tôi, hạ thần liễn xuống mặt đất.

Hình như anh ấy có chút không muốn trả lời vấn đề của tôi, thế là anh ấy cũng không có trả lời lại tôi.


Chẳng qua khi thần liễn của chúng tôi đứng ở trước một ngọn núi nhỏ kỳ lạ, ngọn núi nhỏ này mặc dù không có hoang vu giống như lúc trước, nhưng khi nhìn tới mặt ngoài còn có khí lưu xung quanh tôi đã lập tức nhận ra, chỗ này chính là cái động mà trước đây tôi và anh ấy đã từng cùng nhau tu luyện.

Nhìn thấy cái động này, ký ức thật lâu về trước giờ phút này trong nháy mắt đã chiếm lấy đầu óc của tôi, những yêu hận tình thù giữa tôi và Liễu Long Đình trong lúc đó, chỉ sợ kiếp trước Đế Tuấn cũng từng đưa tôi vào cái động này, lần đầu tiên tôi và Liễu Long Đình gặp nhau cũng đã được định trước.

Trước đó tôi và anh ấy, một người là đại yêu quái từ bên trong mặt trời đản sinh ra, một người là do Linh Khí Bàn Cổ trực tiếp biến thành.

Nguyên Thủy Chi Khí trên thân thể của chúng tôi có thể đè ép được linh khí cường đại bên trong cái động này.

Nhưng mà Kiều Nhi và tụi nhỏ, Ánh Nguyệt vẫn là thân thể phàm thai, Kiều Nhi và Long Đằng cũng chỉ là yêu quái phổ thông, Liễu Long Đình muốn để cho tụi nó ở trong cái động này tu luyện, chẳng lẽ anh ấy không sợ linh khí cường đại bên trong cái động này sẽ cắn trả lại mấy đứa nhỏ hay sao?
Lúc mà Liễu Long Đình đang dùng cách mở cánh cửa đá của tiền động này ra, một cỗ linh khí cường đại được thai nghén ở bên trong động lập tức từ bên trong động chậm rãi bay về phía chúng tôi bên ngoài, từng tầng lại từng tầng, từng đoàn lại từng đoàn, giống như một đoàn sương mù dày đặc nặng nề.

“Kiều Nhi, Long Đằng, hai đứa để cho Ánh Nguyệt dẫn hai đứa tiến vào cái động Nguyên Hư này đi, sau khi vào tới trong động rồi thì phải nhớ kỹ những lời mà anh đã từng nói qua với tụi em.”
Mặc dù Kiều Nhi có hơi bất mãn với việc anh ấy bảo đám nhóc ngừng lại những ngày tươi đẹp đi chịu khổ vất vả tu luyện ở trong động, nhưng mà cô bé cũng không cãi lời anh ấy, chỉ đưa tay nắm lấy tay Ánh Nguyệt, nói với con bé: “Ánh Nguyệt, con dẫn cô và Long Đằng vào trong đi.”
Vừa rồi ở trên thần liễn, Ánh Nguyệt vẫn còn đang mang dáng vẻ thương tâm khổ sở ở trong ngực của tôi, bây giờ khi con bé tới trước cái động này, vẻ thương tâm trên mặt của con bé ngược lại đã không còn.

Sau khi con bé nhìn tôi một hồi lâu, một loại tín niệm hết sức kiên định từ trong ánh mắt của con bé mở rộng lan tràn ra ngoài, lan rộng khắp khuôn mặt nhỏ nhắn của nó.

Dù sao tôi vẫn sợ cái động này sẽ có ảnh hưởng không tốt đó đối với đám Ánh Nguyệt, cho nên tôi lập tức nói với Ánh Nguyệt rằng tôi sẽ đưa tụi nhỏ đi vào, thuận tiện muốn nhìn một chút bên trong động là cái tình huống gì.

Nếu như tình huống bên trong có hại cho đám Ánh Nguyệt thì tôi sẽ để cho Liễu Long Đình đổi một nơi khác.

Chẳng qua ngay cái lúc mà tôi đang nghĩ ngợi, nắm tay Ánh Nguyệt bước vào trong động, Liễu Long Đình đột nhiên kéo tay tôi lại, không cho tôi đi vào.

Lúc này Ánh Nguyệt và Liễu Long Đình dường như cũng có chút gì đó ăn ý, con bé thấy anh ấy kéo tay tôi lại, lập tức nói với tôi: “Mẹ à, Ánh Nguyệt nhất định sẽ bảo vệ mẹ!”.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện