Sau khi Ánh Nguyệt nói xong lời này trực tiếp quay người, nắm tay Kiều Nhi đi vào phía trong động.
Mặc dù lúc này Kiều Nhi và Long Đằng cùng nhau đi vào, nhưng tôi nhìn bóng lưng của Ánh Nguyệt lại cảm giác như con bé đang cô đơn.
Lúc con bé đi vào thì linh khí đã lan tràn ra tới cửa hang, tôi sợ con bé sẽ bị linh khí cường đại này áp bách mà cảm thấy đau đớn.
Thế nhưng ngoài dự đoán của tôi, lúc mà Ánh Nguyệt đi vào bên trong cái động này, linh khí bên trong động lập tức bắt đầu không ngừng hướng vào trong thân thể của con bé, tự động xâm nhập vào trong.
Mà Long Đằng và Kiều Nhi coi như chỉ là hai tiểu yêu quái phổ thông còn chưa có tu luyện thành tiên gia, lúc hai nhóc đi theo Ánh Nguyệt vào trong động cơ bản cũng không có một chút phản ứng.
Ba đứa nhỏ này cứ thế đi thẳng vào động, biến mất ở trong tầm mắt của tôi.
Liễu Long Đình lại vận dụng pháp thuật đóng lại cửa đá của hang động, vung tay lên, cánh cửa đá này lập tức biến mất không còn thấy được gì nữa, trước mắt chúng tôi chẳng qua cũng chỉ là một cái sườn núi nhỏ không có chút thu hút nào mà thôi.
Mà cũng chính là sườn núi nhỏ này lúc trước đã thai nghén ra tôi và Liễu Long Đình, pháp lực của sườn núi nhỏ này chính là vô cùng vô tận.
Ba đứa nhỏ đi vào nhẹ nhàng như vậy, trong lòng tôi cũng có chút thả lỏng, chỉ là vẫn còn có chút không rõ, cách làm của anh như vậy là vì cái gì? Bên trong cái sơn động này không có lấy một ngọn cỏ, cũng không có bất kỳ sinh mệnh nào, nguyên nhân cũng là vì linh khí bên trong thực sự quá mức cường đại.
Có một câu nói rất đúng, gọi là vật cực tất phản đối với những thứ bình thường mà nói, cái động này chính là động chết.
Sao Liễu Long Đình lại chịu cho em trai và em gái anh ấy, bằng lòng thả tụi nhỏ vào trong cái động chết này tu luyện cho được? Hơn nữa tôi còn nghe được những lời mà Ánh Nguyệt đã nói trước khi vào động, vì thế lại càng có cảm giác như Liễu Long Đình đã bàn giao cho bọn nhỏ cái gì đó, cho nên tôi lập tức hỏi mong muốn của anh ấy.
Liễu Long Đình và tôi cùng nhau ngồi lên thần liễn trở về, bây giờ mấy đứa nhỏ đều không có ở đây, anh ấy cũng nhanh chóng nói với tôi: “Cái động này sở dĩ có thể bảo tồn được cho đến bây giờ vẫn chưa có bị phá hủy, nguyên nhân không chỉ bởi vì bên trong nó có chứa pháp lực cường đại, cơ bản không hề có chuyện tà ma quỷ quái phá hoại bị sót, mà là do một nguyên nhân khác.
Chính là vì cái động này, trước đây khi Bàn Cổ khai thiên lập địa đã có một cái ống thông gió tồn tại, truyền thuyết kể lại rằng Hồng Quân Lão Tổ cũng đã từng ở trong cái động này tu luyện.
Kiếp này chúng ta đều đã biến thành người bình thường, nếu như vừa rồi em đi theo Ánh Nguyệt vào trong, chỉ sợ còn chưa tới cửa hang đã bị tinh khí vạn năm đọng lại trong cái động này xông tới mức tan xương nát thịt.”
Khi anh ấy nói với tôi những thứ này, tôi lập tức ngạc nhiên tới mức mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào anh ấy.
Uy lực của cái động này tôi biết, vậy cho nên tôi mới nói với anh ấy: “Vậy là anh cũng biết uy lực của cái động này rất lớn, thế tại sao anh lại đưa đám Ánh Nguyệt và Long Đằng tụi nhỏ bỏ vào, chẳng lẽ anh không sợ tụi nhỏ ở trong động sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay sao?”
Tôi bắt đầu có chút lo lắng.
Anh ấy quay đầu lại nhìn về phía tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi một hồi lâu, dường như anh ấy cũng đang muốn đếm rõ xem trên mí mắt của tôi có bao nhiêu sợi lông mi.
Sau khi dây dưa một hồi, lúc này anh ấy mới nói với tôi: “Em có biết vì sao cái động này lại xuất hiện hay không? Là vì Ánh Nguyệt! Kiếp trước anh và em ở trong cái động này tu luyện, chẳng qua chỉ là mượn linh khí bên trong cái động này mà thôi, còn Ánh Nguyệt lại chính là động chủ của động Nguyên Hư này, cái động này sinh ra chính là bởi vì con bé.”
Lông mày của tôi ngay lập tức nhíu lại, hỏi anh ấy: “Lời này của anh là có ý gì?”
Có lẽ nào lại như vậy, thật sự giống như lời mà Tôn Thanh đã nói, thiên hạ này tương lai sẽ là của Ánh Nguyệt, không lẽ con bé mới chính là chúa tể của thế giới này hay sao?
“Sở dĩ anh không thích Ánh Nguyệt là bởi vì anh đại khái đã đoán ra được vận mệnh của con bé.
Con bé không phải là con của chúng ta, con bé chính là Đế Hoàng vì muốn thống nhất thế giới này mà đản sinh ra.
Mỗi một chuyện mà mọi người chúng ta làm đều chỉ là đang trợ giúp con bé thống nhất thiên hạ này mà thôi, mệnh của con bé từ lúc vừa ra đời đã được định sẵn.
Điều khác biệt chính là con bé nắm giữ toàn bộ vận may, mà em ngẫu nhiên rút ra được chính là được ban cho tất cả vận rủi.
Điều này đã khiến cho anh coi như biết được con bé là con gái của anh thì anh cũng không có cách nào chấp nhận được nó.”
Mặc dù anh ấy nói ra những lời này làm cho lòng tôi nháy mắt giống như bị kim đâm thoáng qua, nhưng mà như thế thì đã sao? Ánh Nguyệt là con gái của tôi, tôi hẳn là rất may mắn, bởi vì con gái của tôi không hề có vận khí quá kém giống như tôi vậy, ít nhất thì con bé vẫn tốt hơn tôi.
“Cái này là do mệnh trung chủ định, làm gì có cách nào khác được chứ? May mắn là mệnh của Ánh Nguyệt tốt hơn em, nếu không thì đời này em cũng không có cách nào an tâm được.”
Tôi không biết lúc mà tôi nói ra những lời này với anh ấy thì trên mặt tôi có biểu hiện ra sao, tôi chỉ biết là anh ấy đau lòng cho tôi, ngay cả tôi cũng đau lòng cho bản thân mình, nhưng mà vậy thì đã sao? Chúng tôi