Lúc tôi nghe Tiên Lăng nói những lời này, trong lòng nhất thời bị làm cho giật mình một trận, bàn tay ôm Tiên Lăng cũng nhịn không được mà buông lỏng xuống, một loại dự cảm không tốt đột nhiên tản ra từ trong đầu của tôi, nhưng khi tôi quay đầu nhìn về phía trước thì Tiên Lăng vẫn là Tiên Lăng, chỉ là trạng thái tinh thần bây giờ của nó tốt hơn vừa rồi một ít.
“Tiên Lăng, bây giờ, nhất là những lúc như này tốt nhất là nhóc đừng chơi trò thử thách đầu óc gì đó, cũng đừng đùa giỡn nữa.”
“Sao lại không được đùa giỡn?” Khóe môi Tiên Lăng hơi nhếch lên, nhìn qua tôi cực kỳ khiêu khích rồi nói câu này: “Chị đang sợ sao?”
Nhìn dáng vẻ Tiên Lăng giống như đã từng thể hiện ra trước đây, một ý niệm lập tức bật nhảy vào trong tim của tôi, chỉ sợ bây giờ người trước mặt tôi căn bản không phải là Tiên Lăng.
Vô cùng có khả năng chính là U Quân.
.
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
“Sợ cái gì chứ!” Tôi hỏi ngược lại Tiên Lăng một câu, sau đó thừa dịp Tiên Lăng không để ý mà hội tụ ra một đạo khí trong lòng bàn tay trong nháy mắt lập tức đánh về phía thân thể Tiên Lăng: “Sợ hãi nhóc bất chợt lại biến thành dáng vẻ của U Quân xuất hiện trước mặt tôi sao?”
Theo lòng bàn tay tôi phóng ra, một luồng lực lượng nội lực mạnh mẽ đánh về phía Tiên Lăng.
Vốn dĩ vết thương trên người Tiên Lăng còn chưa tốt, nên khi nhận một chưởng này thì lập tức phun ra một ngụm máu tươi, máu chảy dọc theo cằm của cô bé, tràn ra rồi tiến thẳng vào bên trong cổ áo của cô bé, nhưng dù đã như thế này rồi mà lúc này Tiên Lăng cũng không chịu biến thành dáng vẻ của U Quân, cứ là dáng vẻ của Tiên Lăng nằm trước mặt của tôi, cười khanh khách nói với tôi: “Chị đánh đi, tấm thân này cũng không phải của tôi, cho dù chị đánh nát cái thân thể này đi nữa thì tôi vẫn có thể sống sót thật tốt trước mặt của chị.”
Lúc Tiên Lăng nói ra những lời này, con mắt nhìn tôi bỗng nhiên hẹp lại một chút, trong khoảng cách giữa tôi và cô bé, bỗng nhiên cô bé nhảy tới ôm lấy cổ của tôi, đem tấm thân đầy máu me kia của cô bé vùi vào trong cổ của tôi, dùng sức điên cuồng ngửi khí tức trên da thịt của tôi, sau đó cũng không dừng lại ở đó mà còn nhanh chóng chuyển qua hôn lên bên tai của tôi, há miệng trực tiếp cắn lỗ tai của tôi, giọng điệu vô cùng quyến rũ nhưng với tôi lại vô cùng buồn nôn: “Thơm quá, rất lâu rồi tôi chưa ngửi được mùi trên người của cô, mỗi ngày tôi đều rất nhớ cô.”
Bây giờ U Quân nói với tôi những lời này giống như bị hầm phân giội lên người của tôi vậy, tôi vội vàng đẩy anh ta ra, đồng thời ngưng tụ pháp lực công kích anh ta, nhưng thân thể này hoàn toàn là của Tiên Lăng, thân thể của Tiên Lăng đã bị thương nên chịu không nổi thêm bất kỳ công kích nào nữa, nếu lúc này tôi lại tổn thương cô bé, cho dù là khi vong hồn của Tiên Lăng và U Quân đổi trở về thì tấm thân này của Tiên Lăng cũng đã chết luôn rồi.
Trong lúc nhất thời, tôi thật sự giận mà không có cách nào khác, lúc này sức lực của U Quân lại lớn tới kinh người, ngay lúc tôi đẩy anh ta ra, lực lượng của anh ta lại giúp anh ta vẫn trụ lại trên người của tôi.
Tôi cũng không phải lần đầu bị anh ta nhục nhã như vậy, lúc này đối với hành vi của anh ta là chán ghét cực độ, nhưng sau khi hoàn toàn bình tĩnh lại thì tôi hạ giọng lạnh lùng lại hỏi U Quân: “Bây giờ anh mang theo dáng vẻ này thì có khác gì dáng vẻ của con chó không? Tội nghiệp Ánh Nguyệt, thật sự bị mù mắt mới quan tâm loại người không bằng cầm thú như anh vậy!”
Nhìn bộ dáng lúc này của U Quân, tôi cũng không xác định được anh ta có phải là bị Bàn Cổ Oán Linh điều khiển hay vẫn là anh ta, sau khi Phù Kinh Dương chết thì cầm trái tim của anh ấy về.
Nếu như bị Bàn Cổ Oán Linh điều khiển thì vẫn còn có chỗ nói được, nhưng nếu là lúc chủ tâm của anh ta thì thật sự ngay cả cơ hội buông tha cho anh ta tôi cũng không muốn cho!
“Ánh Nguyệt có quan tâm tôi hay không thì thế nào chứ? Nếu như không phải Liễu Long Đình đến trước tôi một bước, Ánh Nguyệt chính là con của hai chúng ta, là của em và tôi, chẳng lẽ em quên rồi sao? Lúc trước khi chúng ta còn ở Thiên giới, vào thời điểm mây mưa sung sướng, tôi đã thích xem dáng vẻ bị tôi thỏa mãn của em.”
Ngay lúc U Quân nói những lời này với tôi, nếu như trước đó khoảng một giây tôi còn cho là anh ta bị Bàn Cổ Oán Linh thao túng, nên tính tình kia có thể hiểu được, nhưng bây giờ, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, tôi đều muốn giết chết anh ta.
Một đoạn trí nhớ kia đã là loại sỉ nhục mà tôi không muốn nghĩ tới, nhưng theo miệng U Quân tuôn ra thì thật sự nó quá nhẹ nhàng tô đậm lại chuyện này, chỉ cần anh ta còn sống, thì cái đoạn ký ức kia dù tôi muốn quên cũng không có cách nào quên được.
“Đừng nói nữa, nếu anh dám nói nữa tôi sẽ giết chết anh!”
U Quân thấy tâm trạng của tôi kích động như vậy thì nhếch miệng lộ ra gương mặt tươi cười đầy đắc ý, chẳng những không ngừng lại mà còn càng nói tỉ mỉ hơn: “Làm sao vậy, tôi nói sai sao? Em đừng quên, là em chủ động tìm tôi để tôi cho em, cái buổi tối kia, em…”
Phẫn nộ bốc lên triệt để bị những lời nói này của U Quân kích phát ra sạch, bây giờ tôi đã không đoái hoài tới anh ta có phải là đang ở trong thân thể của Tiên Lăng nữa hay không, ngay lúc U Quân cuốn lấy tôi, tôi lập tức niệm