“Vậy thì bây giờ chúng ta trực tiếp đi động Hoa Tư, hay là về núi Trường Bạch?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.
Mặc dù đi núi Trường Bạch hay là động Hoa Tư cũng là cùng một cái phương hướng, nhưng nếu như hai nơi đều đi, ở giữa cũng phải vòng vèo qua mấy con đường.
Anh ấy suy nghĩ một hồi, lập tức lắc đầu bảo tôi kêu Phượng Tố Thiên ra.
Bây giờ động thần của động Hoa Tư cũng đã vây khốn U Quân được một khoảng thời gian rồi, chúng tôi cứ đi thẳng qua đó nhìn xem kết quả là gì.
Tôi nghe anh ấy phân phó xong, gật đầu, cúi đầu niệm vài câu thần chú di chuyển để cho Phượng Tố Thiên đi núi Kỳ Bàn, sau đó chúng tôi sẽ đến.
Bây giờ đã có Liễu Long Đình hỗ trợ, tôi cũng yên tâm hơn rất nhiều, ít nhất bản thân tôi cũng không biết nên dùng lo lắng vào việc gì.
Anh ấy biết nhiều hơn tôi, chỉ cần anh ấy nói thế nào, tôi đều làm theo thế ấy.
Lúc chúng tôi đến cửa khẩu của núi Kỳ Bàn, Phượng Tố Thiên cũng đã biến thành một con phượng hoàng to lớn tới nghênh đón thần liễn của chúng tôi.
Chúng tôi cùng nhau dừng lại ở một chỗ trước cửa động Hoa Tư, Liễu Long Đình từ bên trong thần liễn đi ra, thoáng nhìn vào trong cái cửa động lớn, quay đầu lại nói với tôi: “U Quân vẫn còn đang ở trong động, nhưng mà hắn ta và động thần đã sắp sửa đánh nhau xong rồi.
Bạch Tô, em và Phượng Tố Thiên ở chỗ này chờ, anh vào bên trong động xem tình huống thế nào.”
Anh ấy muốn vào trong động một mình, tôi đương nhiên là có chút không yên lòng, thể là tôi lập tức nói với anh ấy, nếu không thì tôi và anh ấy cùng nhau đi xuống đi, tôi sợ anh ấy sẽ gặp nguy hiểm gì đó.
Nhưng mà anh ấy lại từ chối tôi, mỉm cười nói với tôi: “Anh thì có thể gặp phải nguy hiểm gì được, em cứ ở chỗ này chờ anh là được rồi.”
Pháp lực của Liễu Long Đình mạnh mẽ hơn tôi, anh ấy sắp xếp cho tôi ở chỗ này chờ anh ấy, đoán chừng cũng không muốn tôi theo anh ấy vào bên trong động, như thể sẽ làm cho anh ấy mất tập trung.
Vì thế tôi lập tức nhắc nhở anh ấy, bảo anh ấy lúc đi xuống đó phải cẩn thận một chút, nếu như có chỗ nào không thích hợp thì phải nhanh chóng trở về.
Bây giờ tôi đang sợ sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra với Liễu Long Đình, bây giờ anh ấy chính là trụ của tôi, nếu như anh ấy gặp phải vấn đề, một mình tôi hầu như cũng không làm nên trò trống gì được.
Hiện tại anh ấy thấy tôi quan tâm anh ấy như vậy, lập tức hạ mình đi xuống trước, cũng gật đầu với tôi, sau đó thả người nhảy xuống động Hoa Tư.
Tôi nhìn thấy Liễu Long Đình biến mất ở cửa động, Phượng Tố Thiên đang đứng ở bên cạnh của tôi, thấy tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bên trong động, lập tức nói với tôi: “Được rồi được rồi, mau kiềm chế hai tròng mắt của ngài lại đi, ngay cả chúng ta đi vào cũng sẽ không có chuyện gì, chứ đừng nói chi là Liễu Long Đình.
Với lại ngài nói ngài đã thuyết phục được Liễu Long Đình, để cho anh ấy cùng nhau đối phó Bàn Cổ Oán Linh chung với chúng ta rồi đúng không?”
Tôi quay đầu lại, ngước mắt nhìn Phượng Tố Thiên, lúc này anh ta nghiễm nhiên chính là dáng vẻ cung cách ăn mặc của thiếu niên trẻ tuổi ở nhân gian, trên người mặc áo bành tô, một mái tóc ngắn được chăm sóc tỉ mỉ, từng sợi tóc bạc trắng tinh.
Có điều gương mặt tươi đẹp quý khí này của anh ta vẫn đang tức giận, kết hợp mái tóc bạc trên đầu ngược lại nhìn rất cao cấp.
“Đúng vậy, nếu như chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta mà nói thì quá khó để thực hiện.
Bây giờ chúng ta ngay cả linh khí Bàn Cổ ở chỗ đó cũng không biết, Phù Kinh Dương đã bị giết chết, trước khi chờ hắn ta đến đối phó chúng ta, chúng ta phải chủ động xuất kích đối phó hắn ta trước.”
“Nói thì đúng là nói như vậy.” Phượng Tố Thiên trả lời tôi: “Chỉ là Liễu Long Đình này đồng ý cũng quá nhanh.
Hai ngày trước các người còn sống chết giận dỗi, chỉ mới qua một buổi tối hôm qua, lập tức giống như con nít trở mặt, nói đồng ý là đồng ý, chẳng lẽ ngài không cảm thấy như vậy rất đường đột hay sao?”
Tôi thật sự là luôn tâm niệm, hy vọng Liễu Long Đình có thể giúp tôi.
Anh ấy đồng ý, tôi đương nhiên là vui vẻ, tự nhiên cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Bây giờ có Phượng Tố Thiên nhắc nhở tôi như thế, tôi xác thực cũng cảm thấy việc anh ấy đồng ý với tôi dường như cũng có chút quá mức sảng khoái.
Dù sao cũng là vận mệnh giữa hai chúng tôi, dưới tình huống anh ấy hầu như đang kiên trì, sau khi tôi nói chuyện với anh ấy một phen, anh ấy đột nhiên lại đồng ý.
Có điều anh ấy đồng ý với chúng tôi cũng đã là việc rất hiếm thấy rồi, tôi lập tức nói với Phượng Tố Thiên rằng anh ta quản nhiều như thể làm cái gì, anh ấy đã đáp ứng rồi, dù sao vẫn sẽ tốt hơn so với lúc không đáp ứng, chỉ cần anh ấy chịu giúp đỡ cho cái tam giới này, đối phó với Bàn Cổ Oán Linh, những thứ khác đều là dễ nói.
Phượng Tố Thiên thấy tôi không có nghe lời anh ta nói, anh ta cũng cảm thấy không hề gì, nhân lúc Liễu Long Đình không có ở đây, anh ta lập tức từ phía sau ôm lấy tôi, gác đầu lên trên vai của tôi, có chút làm nũng theo tôi nói: “Chỉ cần ngài không quan tâm mà nói, tôi cũng không quan tâm, ngài ở đâu thì tôi ở đó!”
Nói xong anh ta còn làm ra vẻ mặt hưởng thụ, ôm eo của tôi, giống như đứa bé không ngừng lắc lắc thân thể tôi.
Mặc dù Liễu Long Đình không có ở đây, nhưng mà Phượng Tố Thiên mang dáng vẻ đàn ông cao to như thế, lại còn làm ra động tác thân mật với tôi như vậy, tôi đương nhiên là vội vàng đẩy anh ta ra.
Bây giờ hoàn toàn khác so với lúc trước, lúc trước khi còn ở trên trời, Phượng Tố Thiên là sủng vật của tôi, tôi đối với sự thân thiết của anh ta quả thật cũng cảm thấy có chút thân mật.
Nhưng mà bây giờ nếu như để cho Liễu Long Đình thấy