Sách trên bàn còn có cốc, bị Liễu Long Đình đẩy xuống đất, tôi nhìn lúc này Liễu Long Đình đè lên mặt tôi, kỳ thật tôi thật sự muốn hỏi anh ấy có phải anh ấy đem lời nói của tôi khống chế hay không, bằng không tôi làm sao có thể biến thành bộ dạng như hiện tại.
Hơn nữa người khống chế này cần phải có mối dắt, có mối dắt mới có thể thao túng đối phương như một con rối.
Tối hôm qua anh ấy vừa nuốt chửng trái tim tôi, trái tim tôi chính là mối dắt, hôm nay tôi nói không ra với lời nói của anh ấy.
Nhưng lúc này tôi và Liễu Long Đình bốn mắt giao nhau, Liễu Long Đình tựa hồ xuyên thấu qua ánh mắt của tôi, biết trong lòng tôi đang suy nghĩ cái gì, cũng không giải thích với tôi, mặt hướng trên môi tôi trực tiếp đè xuống, hai tay cũng nâng chân tôi lên, hướng hai bên hông anh ấy, nâng lên.
Ban ngày ban mặt, tôi căn bản cũng không muốn cùng Liễu Long Đình phát sinh quan hệ gì, nhưng Liễu Long Đình giống như đang trì hoãn thời gian, không muốn cho tôi ý nghĩ tự do, anh ấy muốn làm gì liền làm, đưa tôi nhập vào trong cảnh đẹp, cũng không nghĩ tới khi nào muốn thả tôi xuống, giống như chính là muốn cứ tiếp tục như vậy.
Tôi nghĩ Liễu Long Đình thật sự là điên rồi, anh ấy càng làm như vậy, tôi lại càng cảm thấy anh ấy có vấn đề, nhưng cho dù tôi cảm thấy anh ấy có vấn đề, vậy thì như thế nào, trước khi tôi không có đủ chứng cứ, nếu như tôi vu khống chuyện này lên người anh ấy mà nói, làm như vậy tôi cũng luyến tiếc.
Có thể là cả ngày không thấy bóng dáng của tôi và Liễu Long Đình, Phượng Tố Thiên liền tới tìm chúng tôi, khi tôi nghe thấy anh ta ở ngoài cửa gọi tên chúng tôi, ngay sau đó cũng không đợi tôi phản ứng lại, Phượng Tố Thiên liền đầy cửa thư phòng ra, thấy tôi và Liễu Long Đình đang làm loại chuyện này.
Nhất thời sửng sốt, Liễu Long Đình thấy Phượng Tố Thiên tự mình đẩy cửa tiến vào, vì thế vội vàng hướng về phía tôi nằm sấp xuống, hai tay ôm lấy vai tôi, che lại toàn bộ thân thể tôi, sau đó lạnh giọng nói với Phượng Tố Thiên một câu: “Đi ra ngoài!”
Phượng Tố Thiên cũng không nghĩ tới chúng tôi đang làm cái này, liền vội vàng đi ra ngoài, lúc đi ra ngoài, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, nói với vào phòng chúng tôi, anh ta không biết chúng tôi ở trong thư phòng, sau đó nói vài câu xin lỗi, liền nghe thấy tiếng bước chân anh ta vội vàng đi về phía xa xa.
Nhất thời bị Phượng Tố Thiên dọa, chúng tôi cũng không còn bất kỳ hứng thú nào, tôi liền không có tạo ra được hứng thú.
Hiện tại Phượng Tố Thiên cứ như vậy, ngược lại làm cho tôi cảm thấy được giải phóng, hơn nữa vừa rồi Liễu Long Đình muốn tôi, tôi đã nghĩ xong rồi, mặc kệ như thế nào, tôi đều phải hỏi Liễu Long Đình rõ ràng.
Nhưng bây giờ, Liễu Long Đình giống như một con sâu trong bụng tôi, tôi nghĩ cái gì anh ấy đều biết, căn bản cũng không đợi tôi lấy dũng khí để nghi ngờ anh ấy.
Khi anh ấy từ trên người tôi đứng dậy mặc quần áo, anh ấy nói với tôi: “Anh biết anh không thể gạt được em, vậy anh hiện tại nói cho em biết, sở dĩ anh cắn nuốt trái tim em, chính là vì có thể khống chế em.
Anh không thể để cho em làm chuyện gì cả, chỉ cần anh không muốn để cho em đi làm, chỉ cần anh không muốn để cho em oán hận, coi như là em không có bản lĩnh.
Một người các em bất quá chỉ là yêu quái tu luyện không quá vạn năm, một là người phụ nữ ngay cả thần tiên cũng không phải, các em có thể làm gì?”
Liễu Long Đình thật lâu cũng không có trào phúng tôi, anh ấy hiện tại một bên mặt không chút thay đổi trào phúng tôi, một bên mặc quần áo.
Tôi nhìn bộ dáng này của anh ấy, căn bản cũng không giống như người yêu đã tốt với tôi đã lâu, phảng phất giống như oan gia vậy.
Hiện tại giọng nói của tôi ở cổ họng, lúc này tôi tựa hồ cũng có thể nói chuyện, quả nhiên giống như tôi nghĩ, Liễu Long Đình chính là cắn nuốt trái tim tôi, mới có thể nắm tôi trong tay như vậy.
“Vậy em ở cùng anh.” Tôi có thể nói chuyện, vì vậy tôi trả lời một lần nữa: “Không phải là không cần lo lắng tất cả mọi thứ sao?”
Tôi hỏi Liễu Long Đình.
Trong quá trình vừa rồi, tôi đã sớm nghĩ thông suốt, cho nên hiện tại khi đối mặt với hiện thực, trong lòng tôi một chút cảm xúc cũng không có, cái gì cũng nghĩ thông suốt rồi nên ngược lại lại là bình tĩnh.
“Anh sẽ bảo vệ em, coi như là chết, anh cũng sẽ chết ở trước mặt em.”
“Được rồi, em sẽ không đi xem tình trạng hỗn loạn trong Tam Giới này, tất cả chuyện này đều không liên quan đến em.
Sau này em sẽ cùng anh ở núi Trường Bạch, sống thật tốt, cho dù là thế giới này toàn bộ đều bị hủy, em cũng không quan tâm, như vậy được không?”
Khi tôi nói ra lời này với Liễu Long Đình, Liễu Long Đình nhất thời sửng sốt một chút, tựa hồ cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới, tôi kiên trì đã lâu như vậy, bỗng nhiên liền buông tha.
Tôi buông tha nhanh như vậy, anh ấy thậm chí còn có chút không thể tin được, vì thế biểu tình lãnh đạm trên mặt anh ấy đều dịu xuống,