Ăn trưa xong, hai người ngồi im không chịu nhúc nhích, tùy ý tán gẫu một chút.
"Mạnh tổng, Tô Triều." Thư ký Lý gọi một tiếng, đẩy cửa đi vào.
Hai người đồng thời thu chân lại, ngồi thẳng người, cùng nhau nhìn qua.
"Vừa rồi tôi gặp Từ Lập Nhân, anh ta đang tìm Tô Triều." Thư ký Lý nhìn Tô Triều, "Anh cần đi chuẩn bị phỏng vấn."
"Ồ, được." Tô Triều vội vàng rời đi, một lúc sau, cậu quay lại và thò đầu vào, "Mạnh tổng, cảm ơn vì đã tiếp đãi, tôi rất vui.
"
Mạnh Tinh Trì ngây người ngồi ở vị trí ban đầu, hồi lâu vẫn chưa định thần lại.
"Mạnh tổng, Mạnh tổng!" Thư ký Lý kinh hãi vung tay lên trước mặt anh "Tôi không nhìn nhầm đúng không, ngài tự dưng lại cười ngẩn ngơ thế này? Bị trúng tà à?"
Mạnh Tinh Trì thu lại nụ cười liếc cho anh ta một cái nhìn lạnh lùng.
Thư ký Lý co rúm: "Tôi sai rồi, ngài tiếp tục đi."
*
Tô Triều được Từ Lập Nhân đưa tới phòng trang điểm, trong lúc trang điểm, nhà tạo mẫu cầm móc áo đến và yêu cầu cậu chọn quần áo.
Tô Triều nhìn đến nửa ngày, bình thường phong cách của cậu vốn đơn giản và thoải mái, trên sân khấu lại là những bộ trang phục thời trang lồ ng lộn, đang định chọn một bộ trang phục thể thao, cậu đột nhiên chú ý tới một bộ đồ treo trên giá khác.
Âu phục...
Mạnh Tinh Trì mặc âu phục siêu đẹp trai.
"Tôi muốn bộ đồ kia!" Tô Triều chỉ chỉ bộ đồ nói.
"Phỏng vấn nhẹ nhàng thôi, bộ này có nghiêm túc quá không?" Từ Lập Nhân từ bên cạnh bình luận.
"Có gì nghiêm tú đâu, trông rất đẹp trai."
Trước sự nài nỉ của cậu, cuối cùng bộ âu phục cũng được diện lên người, vì lý do này, thợ trang điểm đành sửa lại kiểu tóc của cậu, chia tóc 3 phần 7, nghiêm túc mà phong độ.
*
Quá trình phỏng vấn được Tô Triều thoải mái xử lý.
Không lâu sau, Mạnh Tinh Trì đến "thị sát công tác", lúc đi ngang qua phòng phỏng vấn, bởi vì bên trong có rất nhiều người nên anh dừng lại ở ngoài cửa.
Nhìn Tô Triều thay âu phục, cùng với thiếu niên thanh xuân dạt dào khi nãy có chút khác biệt, có chút thành thục bộ dáng, nhưng mặt mũi vẫn mang theo ý cười, khiến người ta vừa nhìn liền cảm thấy vui sướng.
Người đang được phỏng vấn tựa hồ đã chú ý tới sự xuất hiện của anh, làm như không có chuyện gì xảy ra nhìn về phía này, mặt khẽ động, khóe miệng mỉm cười, sau đó rất nhanh quay đầu tiếp tục phỏng vấn.
Cuối cùng, người chủ trì lại hỏi về mẫu người lý tưởng của cậu là như thế nào?
Tô Triều nhanh chóng liếc nhìn người ngoài cửa sổ, mỉm cười và trả lời: "Thông minh, tốt bụng và dịu dàng."
Người chủ trì: "Không có yêu cầu ngoại hình sao?"
"Lớn lên đẹp và có chân dài."
Sau khi phỏng vấn, Tô Triều cùng người dẫn chủ trì thân thiện bắt tay, sau đó giả vờ tự nhiên nhìn ra ngoài cửa, lại phát hiện không có ai ở đó.
"..."
Những gì vừa nói đã quá rõ ràng mà, nếu Mạnh tổng nghe rồi, liệu có thể hiểu ý tứ của cậu không?
Tô Triều đang suy nghĩ lung tung thì bị Từ Lập Nhân chụp ảnh đăng lên Weibo.
*
Mạnh Tinh Trì vừa trở lại văn phòng liền trầm mặc.
Thông minh, tốt bụng và dịu dàng, đẹp và chân dài...!Đây không phải đang ám chỉ Tiết Minh Ngọc sao?!
Anh mở WeChat lần lượt gửi mấy tin nhắn cho Tiết Minh Ngọc.
Mạnh Tinh Trì: [Bom.jpg]
Tiết Minh Ngọc: [? 】
Mạnh Tinh Trì:[Bom.jpg] [Bom.jpg] [Bom.jpg]
Tiết Minh Ngọc: [??? 】
Hệ thống nhắc nhở: Mạnh Tinh Trì đã bật xác minh bạn bè, bạn vẫn là bạn tốt của anh ấy (cô ấy), trước tiên hãy gửi yêu cầu xác minh bạn bè.
Tiết Minh Ngọc: "???"
Cái quái gì vậy!
Tiết Minh Ngọc tức giận gọi cho Mạnh Tinh Trì, đầu dây bên kia vừa kết nối liền nói: "Đang bận, không có việc gì thì cúp máy."
"Em chọc gì anh cơ chứ?" Hình tượng tiểu thư của Tiết Minh Ngọc đã bị phá hủy trong một giây.
Mạnh Tinh Trì vừa nghe, thầm nghĩ tiếc khi Tô Triều không nghe được lời này, người phụ nữ này không dịu dàng chút nào!
"Bỏ đi, em nói chính sự này." Tiết Minh Ngọc nói, "Ngày kia bác sĩ rảnh rỗi, em sẽ gọi cho anh.
Đừng để chúng tôi leo cây, nếu không, em tố với Tô Triều người ta rằng anh thích cậu ấy."
Mạnh Tinh Trì tức giận cúp điện thoại.
Chết tiệt, người phụ nữ này chính là không thể giữ được bí mật!
*
Hai ngày sau, Mạnh Tinh Trì dành thời gian đến gặp bác sĩ tâm lý vào buổi chiều.
Trên đường đi, Tiết Minh Ngọc liên tục nói với anh qua điện thoại rằng anh phải nói chuyện tối thiểu nửa giờ hoặc có thể nhiều hơn, không được phép bỏ đi.
Mạnh Tinh Trì lơ đãng nghe, chỉ mặc kệ cô nói nhảm bên kia, lấy ipad ra, tìm lịch trình mới nhất của Tô Triều trên mạng.
Chiều nay, Tô Triều sẽ lên đường đến các tỉnh khác để ghi hình cho chương trình tạp kỹ ca nhạc nào đó, theo bức ảnh mà Reuters đăng tại sân bay, cậu mặc chiếc quần yếm một mảnh và áo khoác denim, có vòng eo thon thả và đôi chân dài miên man, đặc biệt bắt mắt trong đám đông.
Trong đoạn video ngắn do một người hâm mộ đăng tải, một fan nam không biết từ đâu xuất hiện giữa những người hâm mộ tiễn cậu ra sân bay, hét lên bằng một giọng khàn khàn: "Tô Triều, anh yêu em rất nhiều!"
ĐámFfans đều là cười ha hả, Tô Triều cũng cười quay đầu lại nhìn sang, nói: "Cẩn thận một chút, đừng chen lấn người phía sau."
Vì nụ cười này, Mạnh Tinh Trì đã xem đi xem lại mấy lần, nhưng mỗi lần nghe thấy giọng nói của nam fan đó, anh lại vô cùng tức giận!
Đố kị, ghen ghét, căm ghét!
Anh thực sự muốn thổ lộ tình yêu của mình với Tô Triều trước mặt nhiều người như vậy, nhưng đáng tiếc...
Anh yên lặng cất ipad đi, nghe thấy Tiết Minh Ngọc ở bên kia còn thao thao bất tuyệt, thở dài: "Anh biết, anh sẽ phối hợp thật tốt."
"Tốt."
Bác sĩ tâm lý là một người đàn ông trung niên, vừa gặp mặt liền nói: "Tôi từ chỗ cô Tiết biết được bệnh trạng của cậu, cứ yên tâm ngồi xuống và coi tôi như một người bạn.
Chúng ta hãy trò chuyện thoải mái."
Mạnh Tinh Trì gật đầu ngồi xuống đối diện bác sĩ.
Bác sĩ chờ đã lâu, thấy anh im lặng, lúng túng cười nói: "Cậu có gì muốn nói không?"
Mạnh Tinh Trì lắc đầu.
"Vậy, có điều gì muốn hỏi tôi không?"
Mạnh Tinh Trì nhìn quanh văn phòng và hỏi: "Mỗi ngày ông đếu tiếp nhiều khách như tôi, vậy có đều đặn khử trùng không?"
Bác sĩ:"......"
Sau khi bác sĩ liên tục xác nhận đã khử trùng và vệ sinh xong xuôi, ông ta tiếp tục cười hỏi: "Vậy cậu có thể kể cho tôi nghe câu chuyện của mình được không?"
"Tôi không có câu chuyện."
"..."
"Gia đình cậu ở đâu?"
"Không thích nói."
"Còn về bạn của cậu?"
Mạnh Tinh Trì im lặng.
Nửa giờ sau, Mạnh Tinh Trì đi ra khỏi phòng tư vấn liền nhận được điện thoại của Tiết Minh Ngọc, nói: "Đừng lo lắng, anh ở lại đúng nửa giờ."
Tiết Minh Ngọc thở phào nhẹ nhõm: "Tốt, hai người nói về cái gì vậy?"
Mạnh Tinh Trì quay lại nhìn bác sĩ đang xoa đầu mình và trả lời: "Ông ta đã kể cho anh nghe về trải nghiệm thời thơ ấu của mình trong nửa giờ."
Tiết Minh Ngọc: "?"
"Thật nhàm chán." Mạnh Tinh Trì nhận xét, "Thật không biết tại sao ông ta lại cảm thấy nó rất thú vị, kể đến nửa tiếng đồng hồ.
Thời gian quý giá của anh cứ vậy mà bay mất."
"..."Tiết Minh Ngọc bỏ cuộc, không cần suy nghĩ hỏi: "Vậy anh định làm gì tiếp theo?"
"Quay về công ty đi, rồi về nhà xem chương trình." Tối nay chương trình sẽ lên sóng tập đầu tiên, các bạn đừng bỏ lỡ nhé!
"Có cần em mang chút gì ăn không?"
Mạnh Tinh Trì: "Không cần." Trong thế giới của hai người, không thể quấy rầy, cho dù là người quen.
Buổi tối trở về nhà, anh nhanh chóng xử lý xong việc trong tay, rất có nghi thức mà đặt lên bàn một ít đồ uống và đồ ăn nhẹ, tuy biết rằng sẽ không đụng tới.
Sau đó, anh ngồi trên ghế sofa và đợi chương trình được phát sóng.
Tô Tô đột nhiên nhảy vào trong lòng anh, anh sờ đầu Tô Tô, nâng nó lên, nhìn chằm chằm vào mắt nó, bất giác cười nói: "Nào, xem bố nuôi của con hát đi.
Bố nuôi của con tuy không nhớ con, nhưng con không thể vong ơn bội nghĩa đúng không?"
Tô Tô: "Meo meo."
Chương trình bắt đầu, cảnh đầu tiên chiếu là video hàng ngày của những người tham gia, tổ chương trình đã gõ cửa phòng khách sạn của họ từng người một.
Tô Triều còn ngái ngủ mở cửa ra, ngáp một cái, đột nhiên nhìn về phía camera, lúng túng vung tay: "Cái này mà cũng muốn quay? Còn chưa rửa mặt đấy?"
Vài phút rửa mặt và ngồi trên xe đã bị cắt, khi ở trên xe, PD đã hỏi cậu tại sao lại tham gia chương trình này,