Sự chú ý của mọi người trong Phương gia đều tập trung tại tiền viện, tất cả mọi người cũng đều cho rằng Huyết Ngọc Linh Lung bị đám ba người Thiên Tội đà chủ tranh đoạt, bằng không sao bọn họ phải đánh nhau kịch liệt như vậy?
Cho nên trong khi Sở Hưu dùng thủ đoạn lôi đình chém giết đám người trong nội trạch, cướp mất Huyết Ngọc Linh Lung vậy mà nhất thời không ai phát hiện ra.
Mãi tới lúc ba người ngoài tiền viện đánh quá kịch liệt, cương khí cường đại của họ trực tiếp đánh nát vài gian phòng xung quanh mới khiến đám người Phương gia định trốn vào trong nội trạch.
Gia chủ Phương gia đẩy cánh cửa nội trạch, lập tức ngửi thấy mùi máu tươi, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, vội vàng mở cửa phòng ra. Chỉ thấy người Tụ Nghĩa Trang cùng hai trưởng lão Phương gia đã nằm trong vũng máu, còn Huyết Ngọc Linh Lung mà bọn họ cho rằng đã bị ‘thay xà đổi cột’ lại biến mất không thấy đâu nữa.
Gia chủ Phương gia sửng sốt, lập tức chạy ra ngoài hét lớn: “Bạch đại nhân, Mạnh đại nhân! Sự tình có vẻ không đúng! Người của Tụ Nghĩa Trang cùng Phương gia ta bị giết, Huyết Ngọc Linh Lung bọn họ bảo vệ cũng mất rồi!”
Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long lập tức dừng tay cùng nhìn về phía Thiên Tội đà chủ.
Thiên Tội đà chủ thầm cắn răng, đương nhiên hắn biết ai đã ra tay.
Tính toán của hắn bị tên Sở Hưu kia nhìn thấu, đã vậy tiểu tử gan to bằng trời này còn dám dùng kế sách của chính hắn mưu hại hắn, cuối cùng còn thật sự cướp được Huyết Ngọc Linh Lung kia!
Nhìn Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long, Thiên Tội đà chủ hừ lạnh một tiếng nói: “Ta đã nói mà, ta cũng bị người ta tính toán! Các ngươi không nghĩ thử xem, nếu ta có thủ đoạn lặng lẽ thay xà đổi cột lấy đi Huyết Ngọc Linh Lung, vậy sao tên khốn kiếp kia vừa rồi lại ném Huyết Ngọc Linh Lung cho ta? Có ta ở đây thu hút hỏa lực, hắn cứ trực tiếp cầm đồ bỏ trốn, vậy chẳng tốt hơn à?”
Bạch Cầm Hổ cùng Mạnh Nguyên Long đưa mắt nhìn nhau, vừa rồi tình hình rối loạn lại thêm Huyết Ngọc Linh Lung dỏm bộc phát ra lực lượng như vậy, ai mà nghĩ nhiều được?
Có điều giờ Thiên Tội đà chủ nói vậy cũng có lý, nếu thật sự có người lẻn vào nội bộ Phương gia lặng lẽ lấy Huyết Ngọc Linh Lung đi, chỉ cần Thiên Tội đà chủ thu hút sự chú ý cùng hỏa lực phía trước, đối phương hoàn toàn có thể thong dong rời khỏi Phương gia.
Nhưng người kia lại không làm vậy mà chủ động nhảy ra ném đồ cho Thiên Tội đà chủ, từ ăn trộm biến thành ăn cướp, cứ như chỉ sợ người khác không biết bọn họ đoạt Huyết Ngọc Linh Lung. Đúng là rất kỳ quái.
“Rốt cuộc là ai tính toán ngươi? Người lấy Huyết Ngọc Linh Lung rốt cuộc là ai?” Bạch Cầm Hổ lạnh giọng hỏi.
Thiên Tội đà chủ hừ lạnh một tiếng, không để ý tới hắn mà trực tiếp dẫn người của Thanh Long Hội bỏ đi.
Bị thủ hạ của mình tính kế, chuyện mất mặt như vậy còn nói ra miệng được chắc?
Ánh mắt Bạch Cầm Hổ lộ vẻ phẫn nộ, đang định xuất thủ lại bị Mạnh Nguyên Long cản lại.
“Hai chúng ta liên thủ giữ kẻ này lại cũng cực kỳ tốn sức, trước tiên cứ điều tra xem Huyết Ngọc Linh Lung kia rốt cuộc rơi vào tay ai đã.”
Nghe Mạnh Nguyên Long nói vậy Bạch Cầm Hổ mới hừ lạnh một tiếng, quay người trở lại trong Phương gia tra xét những thi thể này.
Gian phòng vốn đặt Huyết Ngọc Linh Lung lúc này đã ngập những máu tươi, Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ kiểm tra nguyên nhân cái chết của bốn người một hồi rồi trầm giọng nói: “Hẳn là võ giả Ngoại Cương cảnh hoặc Nội Cương cảnh thực lực cực mạnh xuất thủ. Nhưng vấn đề mấu chốt là đối phương là ai? Nghe ý Thiên Tội đà chủ có vẻ hắn biết, hơn nữa ai có thể biết kế hoạch của hắn rồi tính ngược lại hắn? Chẳng lẽ là người của phân đà Thiên Tội?”
Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ đều cảm thấy khó tin.
Bọn họ biết tình huống của Thiên Tội đà chủ ra sao. Do phân đà Thiên Tội gần đây mới thành lập lại nên thực lực tổng hợp của phân đà Thiên Tội thật ra cũng không mạnh, Thiên Tội đà chủ gần như một tay che trời, thủ hạ hắn lại dám đi tính kế hắn? Là tên gan to bằng trời nào đây?
Đúng lúc này một võ giả Tụ Nghĩa Trang đột nhiên chỉ vào ngực một thi thể trong đó nói: “Mạnh đại nhân, hình như ta biết người xuất thủ là ai.”
“Ồ? Là ai?”
Võ giả kia chỉ vào dấu tay màu tím sậm trên ngực thi thể nói: “Trong số sát thủ dưới trướng Thanh Long Hội, Huyết Ma - Sở Hưu có một thức chưởng pháp âm độc có thể để lại dấu ấn này trên thân thể người.
Tại hạ từng theo thiếu trang chủ tới Bắc Lăng Phủ, trong Nhạc gia có người bị Sở Hưu dùng loại chưởng pháp này đánh bị thương, chắc chắn không sai!”
Mạnh Nguyên Long cùng Bạch Cầm Hổ đưa mắt nhìn nhau, mặc dù bọn họ không quá chú ý võ giả tiểu bối trên Long Hổ Bảng nhưng cũng từng nghe có người nhắc tới cái tên này, ký ức vẫn còn mới mẻ.
Hơn nữa hôm nay khi giao chiến có vẻ Sở Hưu không xuất hiện thật. Nếu nghĩ lại như vậy, kẻ đột nhiên xông tới đẩy mối họa sang Thiên Tội đà chủ chắc hẳn là Sở Hưu đã dịch dung.
Hơn nữa ấn tượng mà Sở Hưu tạo cho mọi người trước giờ vẫn là gan to bằng trời.
Người này khi không có bất cứ chỗ dựa nào còn dám đoạt đồ ăn từ miệng Nhiếp Đông Lưu, sau này thậm chí dùng lực lượng một mình hủy diệt toàn bộ Nhạc gia.
Mặc dù thời gian qua Sở Hưu vẫn tương đối thuận lợi, mọi chuyện hắn muốn làm đều đã làm được nhưng phương thức làm việc nguy hiểm cấp độ này cũng khiến rất nhiều người chú ý.
Kết hợp cùng tính cách điên cuồng to gan của Sở Hưu, y có dám tính kế lão đại nhà mình có vẻ cũng chẳng phải chuyện lạ gì.
Mạnh Nguyên Long trầm giọng nói: “Trở về tuyên bố thông cáo phái người lần theo tên Sở Hưu này!”
Lần đầu Nhiếp Đông Lưu truy sát Sở Hưu chỉ là tư oán giữa hắn và Sở Hưu, cho nên Nhiếp Đông Lưu không sử dụng lực lượng Tụ Nghĩa Trang,