Giờ Sở Hưu có thể khẳng định, Tụ Nghĩa Trang, Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cùng Thanh Long Hội đều đang cho người tìm mình.
Sở Hưu không dám khẳng định tên Lộ Du của Phong Mãn Lâu kia có để lộ tin tức mình tìm đến lão Hoàng này không, cho nên y bố trí đánh lạc hướng ở đó.
Trên thực tế Sở Hưu đoán không sai, không tới ngày thứ hai Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành đã bắt đầu liên thủ truy nã Sở Hưu. Bất cứ ai chỉ cần nói ra tin tức vế Sở Hưu đều được tiền thưởng từ Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành và Tụ Nghĩa Trang.
Lúc này đám người còn nghi hoặc vị Huyết Ma Sở Hưu này là sát thủ thanh danh vang dội nhất phân đà Thiên Tội, là kẻ đứng trên Long Hổ Bảng, Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành trắng trợn truy nã Sở Hưu như vậy chẳng lẽ phân đà Thiên Tội không buồn để ý?
Sau đó mọi người mới nghe nói phân đà Thiên Tội không phải đứng nhìn mà cũng đang lục soát tung tích Sở Hưu, đồng thời Thiên Tội đà chủ còn để lại một câu: Bất kể sống chết!
Câu nói này khiến mọi người lập tức hiểu ý Thiên Tội đà chủ, đồng thời cũng âm thầm lắc đầu tự nhủ, Sở Hưu này đúng là gan to bằng trời, không chỉ đắc tội với cả Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cùng một lúc, cuối cùng lại còn mưu phản Thanh Long Hội.
Có điều điểm duy nhất khiến mọi người lấy làm lạ là thái độ của Thanh Long Hội.
Bình thường nếu có sát thủ mưu phản Thanh Long Hội, hẳn do đà chủ đích thân trình lên tổng bọ, báo cáo nguyên nhân, cuối cùng xóa tên sát thủ này rồi mới hạ lệnh cho tất cả sát thủ Thanh Long Hội trên giang hồ cùng truy sát kẻ phản nghịch, khiến hắn không còn đất dung thân.
Nhưng Thiên Tội đà chủ có vẻ không báo lại tin của Sở Hưu cho tổng bộ Thanh Long Hội mà chỉ lệnh cho người của phân đà Thiên Tội tìm kiếm Sở Hưu, chuyện này lại có vẻ rất lạ.
Thật ra nguyên nhân ngược lại rất đơn giản, dù sao Thiên Tội đà chủ cũng là người đi tính kế Sở Hưu trước. Mặc dù tổng bộ Thanh Long Hội không đến nỗi vì loại chuyện này mà đi trách phạt hắn nhưng đường đường là một đà chủ, đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà lại đi tính kế thuộc hạ. Chuyện này nói thì dễ mà nghe thì khó, hắn còn muốn về tổng bộ, chuyện ảnh hưởng tới thanh danh mình như vậy tuyệt đối không thể để người của tổng bộ biết được.
Hơn nữa chuyện cướp đoạt Huyết Ngọc Linh Lung lần này thật ra cũng không hợp quy củ Thanh Long Hội.
Thanh Long Hội chỉ là một tổ chức sát thủ, ngươi muốn lợi dụng lực lượng Thanh Long Hội đi làm chuyện khác cũng được nhưng phải báo cáo lên cho tổng bộ, sau khi được tổng bộ phê duyệt mới được hành động, quá trình rất phiền phức.
Đại đa số các đà chủ Thanh Long Hội ở các địa phương đều như bá chủ một nơi, đương nhiên không thích cảm giác bị người khác hạn chế như vậy. Cho nên chỉ cần không phải chuyện lớn thường sẽ không báo cáo lên tổng bộ.
Loại chuyện này chính là quy tắc ngầm được thừa nhận tại Thanh Long Hội. Ngươi không nói người khác cũng lười đi quản, nhưng nếu Thiên Tội đà chủ dám đăng báo lên tổng bộ vậy chuyện hắn tự ý xuất thủ cũng sẽ bị tổng bộ biết được, chắc chắn sẽ bị quở trách một phen.
Trước mắt ba nhà cùng truy sát Sở Hưu, thanh thế đã cực kỳ kinh người. Lúc này trong Thần Vũ Môn ở Yến Nam, Yến Đình Đình cầm tin tức đệ tử Thần Vũ Môn đưa đến, hai mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí cùng hận ý vô tận.
Ngày trước mặc dù Yến Đình Đình tiêu hoa tùy hứng nhưng cũng coi như hoạt bát lanh lợi, có điều giờ cô nàng đã gầy giơ xương, tinh thần sa sút tiều tụy.
Ban đầu Nhạc gia bị diệt môn, Nhạc Lư Xuyên chết trong tay Sở Hưu, Yến Đình Đình chỉ hận không thể lập tức giết chết Sở Hưu, báo thù cho người yêu mình.
Có điều vì phân đà Thiên Tội rất mãn cảm nên Yến Hoài Nam không cho phép nàng tới gây sự với Sở Hưu.
Mặc dù Yến Đình Đình là đại tiểu thư Thần Vũ Môn nhưng không có phân phó của Yến Hoài Nam, ai dám tự tiện giúp nàng?
Cho nên Yến Đình Đình cho dù muốn báo thù cũng chẳng có lực lượng, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, nhưng cô nàng vẫn luôn chú ý tin tức về Sở Hưu.
Thấy Sở Hưu dựa vào chuyện diệt môn Nhạc gia mà lên tới Long Hổ Bảng, còn gây dựng thanh thế và uy phong lớn tại võ lâm Yến Đông, cô nàng chỉ hận không thể lập tức tới giết chết y. Đáng tiếc nàng không có lực lượng.
Mà giờ tin tức Sở Hưu bi Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành truy nã, còn bị Thanh Long Hội xóa tên đã truyền tới, chuyện này khiên Yến Đình Đình thấy được cơ hội.
Yến Đình Đình cầm tình báo trực tiếp tới gõ cửa mật thất bế quan của Yến Hoài Nam.
Trong Thần Vũ Môn ai cũng biết quấy rầy chưởng môn bế quan hay nghỉ ngơi là chuyện rất nghiêm trọng, cho dù các trưởng lão Thần Vũ Môn cũng rất sợ thấy gương mặt âm trầm lúc đó của Yến Hoài Nam. Chỉ có Yến Đình Đình là ngoại lệ.
Chưởng môn Thần Vũ Môn, Thần Cơ Bách Biến - Yến Hoài Nam là một người trung niên khí thế kinh người, đường cong trên gương mặt như đao tước rìu đục khiến người ta vừa nhìn đã nảy sinh ý kính.
Dùng sức bản thân nâng Thần Vũ Môn từ môn phái nhỏ bình thường phát triển lên thành một trong Thất Tông Bát Phái hiện tại, bản thân Yến Hoài Nam cũng đứng thứ ba mươi bảy trên Phong Vân Bảng. Bất luận trên giang hồ hay trong tông môn Yến Hoài Nam đều là kẻ kiêu hùng cực kỳ mạnh mẽ quả quyết.
Có điều giờ cho dù Yến Hoài Nam mạnh mẽ đến đâu quả quyết đến nhường nào, lúc đối mặt với con gái cũng chẳng làm gì nổi.
Thấy dáng vẻ Yến Đình Đình như vậy, hắn không khỏi bất đắc dĩ nói: “Đình Đình, sao thế con?”
Yến Đình Đình ném thẳng tờ tin tức cho Yến Hoài Nam, mặt không đổi sắc nói: “Trước đó cha cố kỵ Thanh Long Hội không chịu truy sát Sở Hưu, giờ Sở Hưu đã phản bội Thanh Long Hội, cha đã chịu ra tay chưa?”