Cảm nhận được cảm xúc lộ ra không tốt phát ra từ hắn, Độc Quả Phụ chảy mồ hôi liền lập tức giải thích.
" Công tử đừng hiểu lầm, chỉ là biểu hiện của công tử quả thật ta cũng không cách nào nghĩ đến ai khác.
Chỉ có một vị đệ nhất nhân Đại Thần Bảng lần trước thực lực thần bí vừa hay lại có điểm giống công tử.
"
Dạ Khinh Ưu im lặng, thật ra hắn cũng biết bản thân biểu lộ có phần khoa trương, dựa vào việc lúc trước cướp người từ trong tay Vạn Giới Kinh Lâu, trảm Thiên Tôn như rơm rạ đã chứng tỏ thực lực của hắn không thua kém Đế Tôn.
Ngoài ra việc cứu Phượng Thiên Nhã - người của Phượng Hoàng Yêu Tộc, nay lại trùng hợp xuất hiện ở đây cũng vì người của Phượng Hoàng Yêu Tộc.
Chỉ cần để ý kỹ liền có thể đoán ra bảy phần hắn là ai, càng đừng nói đến lão yêu bà đã sống hơn hắn cả mấy vạn năm, đều là một lão quái thành tinh.
" Không tệ, dù sao ta cũng không để ý.
"
Dạ Khinh Ưu chối bỏ cũng không có tác dụng, mà nghe hắn xác nhận Độc Quả Phụ ánh lên tia sáng trong mắt, nàng chỉ đoán, dựa vào ngôi vị Đế Tôn hơn một trăm năm trước bị tước đoạt đi, mà kẻ đoạt danh vị Ma Đế lại không hoành hành xuất thế, dẫn đến nhiều nghi vấn.
Cuối cùng sau khi chứng kiến Dạ Khinh Ưu cứu người từ trong tay Vạn Giới Kinh Lâu, đã có thể xác định vị Ma Đế kia chính là Yêu Tiên Vương Tử.
Ngoài ra thân phận của hắn còn là Thần Y Đệ Ngũ trên Thần Y Bảng, mới có bản lĩnh dâng ra nhiều đan dược quý hiếm như vậy.
Nhiều nguyên nhân như vậy, Dạ Khinh Ưu có muốn chối cũng không có khả năng, mà hắn cũng lười quản.
Chợt nghe hắn chính là Yêu Tiên Vương Tử, ánh mắt của đám nữ nhân ở đây chợt tập trung hết thảy vào người hắn.
Danh vọng của hắn cao ngất ngưỡng, nghe nói tốc độ tu luyện biến thái không có ai bì kịp, lại luôn ẩn giấu vẻ ngoài đằng sau một cái mặt nạ quỷ, ít ai biết được chân diện mục.
" Đây là chân diện thật của hắn sao? " Cổ Tiểu Yêu nhíu mày thầm nghĩ, nàng từng là thiếu nữ cuồng tâm, nghe đến danh tiếng và bản lĩnh của hắn đã sinh ra lòng mến mộ, chính là đối tượng nàng muốn nhìn thấy nhất.
Nhưng không ngờ tới, người như vậy lại cưỡng hôn nàng, hình tượng hình như đang rạn nứt.
" Tỷ phu, là ngươi sao? "
Phượng Cửu Nhi run lên, trực tiếp đi tới hai tay nắm chặt cánh tay hắn không buông, Dạ Khinh Ưu quay đầu, khuôn mặt cứng đờ, có chút khó xử.
Mà ánh mắt ai cũng dán chặt trên người hắn làm Dạ Khinh Ưu tê dại đầu óc, Độc Quả Phụ kia khẽ cười.
" Như vậy, hai đồ đệ của ta phải nhờ công tử chăm sóc rồi… "
Độc Quả Phụ nói xong liền đi, để cho Cổ Tiểu Yêu và Cổ Phù Dung khó xử, cả hai theo bản năng xích dần đến gần người hắn.
Mà Dạ Khinh Ưu bị kẹt ở giữa, ngước đầu đã thấy đám người Phượng Hoàng Yêu Tộc quỳ rạp, cung kính nhìn hắn.
" Cung nghênh cô gia… "
" Được rồi, không cần.
Ta chán ghét dông dài.
"
Dạ Khinh Ưu nhàn nhạt đáp, tay vừa muốn vung, chợt thấy cứng đờ, quay qua đã thấy Phượng Cửu Nhi nắm chặt không buông, hắn khổ sở nhìn nàng nói.
" Cửu Nhi, ngươi thả ta ra.
Như vậy thật khó đi… "
" Không buông, tỷ phu… ngươi rất xấu, tỷ tỷ rất nhớ ngươi.
Vậy mà tỷ phu lại bỏ trốn, khiến cho tỷ tỷ thương tâm.
"
Phượng Cửu Nhi ngẩng cao mắt phượng, lăm lăm nhìn vào mặt hắn, vốn dĩ lúc đầu còn không có để ý, nhưng hiện tại, dựa vào nguyên thần phượng ký phản ứng, quả thật không làm giả được.
Nhìn nhân dạng hắn, nàng tự dưng nhíu chặt mày, tỏ ra kỳ lạ hỏi.
" Đây là mặt thật của tỷ phu sao? "
" Coi là vậy đi.
"
Dạ Khinh Ưu nhún vai, không trả lời thẳng thừng, mà Phượng Cửu Nhi biết tính của hắn, cũng không có hỏi thêm.
Chỉ là tay nắm chặt không buông, tình cảnh ám muội làm cho mấy nữ tử kia phải để ý.
Cổ Tiểu Yêu chợt thấy khó chịu, ghé bên cạnh tai Cổ Phù Dung nói.
" Sư tỷ, tỷ đoán xem cái tên này có phải có đang dính líu gì với muội thê của chính mình không.
"
" Tiểu Yêu, đừng đoán mò.
"
Nghe tiểu sư muội nói vậy, Cổ Phù Dung chợt hoảng, dù cả hai dùng phương pháp truyền âm bí mật trao đổi thì đứng trước một người lợi hại như Dạ Khinh Ưu lại không thể nào giấu nổi.
Cổ Tiểu Yêu nghe sư tỷ trách mắng biết sư tỷ hiện tại cũng không có đứng về phía mình, bĩu môi không nói nữa.
Ma Điểu Linh trông thấy biểu hiện Phượng Cửu Nhi cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, quen biết vị tỷ muội này đã lâu, đây là lần đầu nàng nhìn thấy Phượng Cửu Nhi chủ động ôm lấy một người nam nhân.
Trước kia đừng nói là tiếp xúc, ngay cả nói nhiều mấy câu Phượng Cửu Nhi đều chưa có từng làm qua.
Có thể khiến Phượng Cửu Nhi trở nên hoa si như vậy, nam tử kia quả thật có chút ý tứ, nhìn vẻ ngoài hiện giờ của hắn cũng không phải quá đặc biệt,