Nhạc Hoa Thanh Tu Pháp cũng chính là muốn nam nữ giao hoan, nói cách khác muốn tu luyện thành Thanh Diễn Bách Hoa Công cần phải làm chuyện nam nữ, buông bỏ tạp niệm, hòa mình làm một thể với nam nhân.
Cái kiểu tu luyện này hoàn toàn trái ngược với phong cách của Bách Hoa Tông, thanh tu tránh xa phàm dục.
Dạ Khinh Ưu đọc xong mới biết, tổ sư sáng lập Bách Hoa Tiên Môn, gọi là Bách Chi, từng là thần giới đệ nhất mỹ nữ, thiên kiêu tài tuấn say mê nàng nhiều như sao trên trời, chẳng qua mỹ nữ này kiêu ngạo không có ngó qua nam nhân nào.
Thật không ngờ lại có thể tu luyện qua Nhạc Hoa Thanh Tu Pháp, cũng không biết nam tử nào may mắn cùng nàng tiến đến được một bước cuối cùng như vậy.
" Chắc hẳn là nàng ta đi.
"
Dạ Khinh Ưu ngước đầu nhìn về phía bức tượng kia, cảm thấy rung động, dù chỉ là một bức tượng đá, nhưng có thể tỏa ra tiên vận tràn đầy, ảo ảo có cảm giác mê hoặc vậy.
Hân Phong Tiểu Nguyệt thấy hắn nhập tâm, liền mỉm cười, chợt đẩy ngã hắn lên giường, thân thể nhu nhuyễn đè lên, mỉm cười đáp.
" Tướng công, ta tuy đối với công pháp này không mấy hứng thú.
Nhưng đó là cơ hội để ta tiến nhập vào Thiên Mệnh cảnh, chàng giúp ta chứ.
"
Dạ Khinh Ưu đột nhiên nghe nàng nói, nhíu mày, hiện tại hắn có thể áp nàng một bậc, nhưng nếu giúp nữ nhân này tiến cảnh, thì chắc chắn hắn không phải đối thủ.
Dù lấy lại tu vi cũng không có cách nào thắng được.
Nghĩ vậy, hắn mở miệng định nói.
" Ta… "
" Không cần nói, để ta chủ động… Yên tâm, ta tự có biện pháp, lần đầu vẫn là tốt nhất để dành cho đêm động phòng hoa chúc.
"
Nàng dứt lời, bàn tay trượt tới vươn vào bên trong áo Dạ Khinh Ưu mò mẫn, không cần đợi hắn đồng ý, liền vén nửa bên trên y phục nam nhân, lộ ra bờ ngực trần rắn chắc của nam tử, mà nàng cũng kéo dây lưng.
Y phục dần tuột xuống, lộ ra thân thể mê người, dáng người thon thả mảnh mai, đường cong lả lướt đầy cuốn hút.
Hân Phong Tiểu Nguyệt lại có chút xấu hổ, dùng mảnh khăn bịt mắt hắn lại.
Dạ Khinh Ưu bị phong bế đạo nguyên lực, chẳng khác người thường là bao, dùng một mảnh khăn bình thường cũng có thể che được mắt hắn.
Dạ Khinh Ưu không thể nhìn thấy gì, chỉ cảm giác được đằng trước thân thể non mềm của tuyệt sắc mỹ nữ trần trụi trước mắt, mùi hương dịu nhẹ êm ái càng gây thêm kích thích, nam nhân nào trong tình cảnh này cũng sẽ giống như bị tra tấn, ngứa ngáy khó chịu.
Hân Phong Tiểu Nguyệt nhìn nam nhân bên dưới, khẽ cười, sau đó nhìn vào bên trong Nhạc Hoa Thanh Tu Pháp, nhíu mày, sau đó kết thủ ấn.
" Dạ lang ráng chịu một lát… "
Hân Phong Tiểu Nguyệt ngồi ngay ngắn trên liên đài, sau đó vung tay dựng Dạ Khinh Ưu ngồi dậy, đối diện song song với nàng.
Hai lòng bàn tay của hai người áp vào nhau, tạo thủ ấn, tiếp sau đó một màng hào quang xung quanh bao bọc.
Dạ Khinh Ưu nhăn mày, cảm giác toàn thân như bị tê cóng, sau đó mới hiểu ra nữ nhân kia muốn mượn dương cương khí tức của hắn mà trực tiếp cùng âm nhu chi khí của nàng hòa thành một khối.
Một đóa bạch liên dần nở rộ, bắt đầu bành trướng kích cỡ, hóa thành một nụ hoa, khép chặt, theo luồng âm dương điều hòa chảy vào bên trong.
Dạ Khinh Ưu cảm nhận áp lực không hề nhỏ, cắn môi chịu đựng, lúc này hắn không có đạo nguyên lực hộ thân, khó lòng tránh nổi áp bức bạch liên kia gây ra.
Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng nhận ra mấu chốt, liền gia tăng đạo nguyên chi thân, bao bọc xung quanh thân thể Dạ Khinh Ưu một lớp màn nhỏ tạo thành bởi hàng ngàn con hồ điệp.
" Thật có lỗi, tướng công… Lần này khiến chàng chịu khổ rồi.
Tuy nhiên cơ hội lần này ta không thể bỏ lỡ.
"
Hân Phong Tiểu Nguyệt chợt nói, có thể lần này chính là cơ hội duy nhất để cho nàng đột phá bình chướng cảnh giới, cơ hội cũng chỉ đến một lần.
Vốn dĩ nàng có thể dùng biện pháp nhanh hơn là cùng song tu với hắn, nhưng như vậy Dạ Khinh Ưu sẽ có cơ hội lấy lại đạo nguyên lực, khôi phục lại bản lĩnh thì nàng khó lòng có cơ hội bắt hắn lần nữa.
Dạ Khinh Ưu ngậm ngùi không nói, im lặng cảm nhận, chờ đợi thời cơ tước đoạt được một chút đạo nguyên, nhằm thoát thân.
Hắn và nàng hai người yên lặng đối chưởng trên đài sen, một cặp tiên đồng ngọc nữ thiên hạ không ai sánh bằng.
Chấn động tỏa ra làm cho chúng đệ tử Bách Hoa Tông đả tọa bên dưới bừng tỉnh, chỉ còn duy nhất ngũ đại mỹ nữ thiên phú tốt nhất còn tĩnh tâm nhập tọa.
Còn lại năm người đều bị đánh thức, ánh mắt nhìn lên phía trên đài, xấu hổ đỏ mặt, vừa khẩn trương.
" Sư tổ có phải đang muốn cùng sư công tu luyện? "
" Chắc hẳn là vậy, nhìn bọn họ nhập tâm như vậy.
Chúng ta cũng không nên làm phiền, ra ngoài thủ hộ cho bọn họ.
"
Chúng nữ đệ tử Bách Hoa Tông nhìn nhau, không dám ở lại làm phiền mấy người tu luyện, liền nhanh chóng rời khỏi phòng đóng cửa.
Ở bên trong hiện tại chỉ còn năm vị nữ đệ tử xinh đẹp nhất tông, cùng với cặp ngọc nam mỹ nữ ở trên cao tu luyện.
Thời gian trôi qua thêm vài ngày, trên thân thể Dạ Khinh Ưu đã bắt đầu xuất hiện mồ hôi khiến hắn khó chịu, Hân Phong Tiểu Nguyệt cũng nhíu mày, ở bên trong thân thể hai luồng âm dương nhị khí không cách nào dung hòa, hỗn loạn bên trong cơ