Mộc Y Đạo Cảnh định kỳ hai mươi năm sẽ tổ chức một lần, cho Dược Sư và Y Sư khắp thiên hạ tề tựu, đạt được danh truyền Y Đạo.
Nghe nói bên trong có vô vàn truyền thừa thượng cổ đan đạo tông môn, bí đan thất truyền còn sót lại, thậm chí nghe nói Cực Viêm Dược Thánh là vì đạt được truyền thừa bên trong này mà nổi danh.
Trì Dao Tiên Tử có thể sẵn sàng mở ra Bí Cảnh này cho thiên hạ Y Sư tham gia chính là thiên đại công đức, được rất nhiều Y Sư ca tụng, dẫn đến nàng danh vọng tăng nhanh chóng, ngay cả Cửu Cấp Thế Lực cũng không dám tùy tiện đắc tội với nàng.
Lúc này, trong khoảng sân trống rộng lớn của Mộc Y Các, tề tựu vô số người, con số lên đến hàng vạn, đều là người có thân phận, đa phần trong đó là Luyện Dược Sư hay Y Sư thiên phú xuất chúng từ Vạn Giới mà đến.
Phía trên xây một cái cao đài, sắp đặt mười chiếc bảo tọa, tương ứng với Thập Đại Thần Y của Thánh Y Bảng.
Tuy nhiên, lúc này bóng người xuất hiện trên đó chỉ ngồi có chín ghế, đồng nghĩa với chín vị.
Nhìn thấy cảnh này đã làm cho toàn bộ Y Sư bên dưới sôi sục, bọn họ trước đó tham gia chỉ xuất hiện có ba vị, mà nay lại hội tụ đủ chín người, thật không thể tưởng tượng.
Trì Dao Tiên Tử cũng thật sự ngoài ý muốn, nàng không nghĩ đến tám vị kia có thể đích thân đến đây.
Bình thường đám Thần Y này đều là thấy đuôi không thấy đầu, ngay cả gặp mặt, nàng còn không có cơ hội, không hiểu sao lần này lại đến đông đủ như vậy.
" Còn thiếu chính là Ma Đế của Ma Vực sao? "
Vừa lên tiếng là một thiếu niên anh tuấn, mái tóc lục lam cắt gọn, tư thái ung dung, hắn là Đệ Tam Thần Y, tên gọi Đàm Cô Thanh, trước giờ chưa từng xuất thế, không một ai chứng kiến Y Thuật của hắn, nhưng lại được đề danh trên Thánh Y Bảng, còn ở vị trí đệ Tam, khiến người khác đối với hắn hết sức tò mò.
Nhìn trên thân y phục của hắn có bạch vân tiên hạc đẹp đẽ, một nam tử trung niên có đôi tai nhọn mỉm cười hỏi.
" Ngươi chẳng lẽ là người của Cửu Nguyệt Tiên Môn? "
" Đích thị, các hạ hẳn là Thiên Đế của Thiên Giới, Dịch Khải Hoàng.
Không ngờ ngài cũng đích thân đi chuyến này.
"
Đối với Dịch Khải Hoàng, Đàm Cô Thanh không dám khinh thường, dù sao tuy đối phương cũng là Thần Y giống hắn, nhưng ngoài ra còn có thân phận Thiên Đế của Thiên Giới, thực lực trong Tam Giới đã đủ đứng đầu.
Dịch Khải Hoàng dù đã tám vạn tuổi nhưng phong thái vẫn trẻ trung anh tuấn, đây là một vẻ đặc trưng của Tinh Linh Tộc.
" Đã nghe danh của ngươi từ lâu, không nghĩ hôm nay đi một chuyến có thể gặp mặt.
"
Dịch Khải Hoàng chăm chú quan sát Đàm Cô Thanh, càng nhìn càng cảm thấy đối phương nhìn không thấu.
Đàm Cô Thanh nói mấy lời khách sáo, cũng không có chủ động đi lấy lòng vị Thiên Đế này, dù sao hắn thân phận cũng là Thần Y, có kiêu ngạo của mình, dù rằng sau lưng nữ nhi của vị Thiên Đế này, Dịch Vũ Tịch, dung mạo khuynh quốc khuynh thành cũng không khiến hắn động tâm.
Lần này hắn xuất ngoại là vì Trì Dao Tiên Tử, nghe nói nàng sắp đại nạn cho nên hắn muốn xuất hiện ở chỗ này, cứu chữa mỹ nữ, đồng thời biến vị đệ thất mỹ nữ Bách Hoa Bảng này trở thành đạo lữ của hắn.
" Hắn là đệ tử của ta.
Dĩ nhiên không cần xuất hiện, ngươi nếu dám có thái độ khinh thường đệ tử của ta thì nên biết hậu quả.
"
Đóa Thiên Di ánh mắt lập lòe sát khí, liếc nhìn Đàm Cô Thanh, để cho đối phương rùng mình sợ hãi.
Hắn dù sao cũng là Y Sư, chỉ thiên về chữa bệnh, không giỏi chiến đấu, cho nên đứng trước mặt nữ tử cường nhân này khiến hắn cảm giác nguy cơ, tin tưởng nữ nhân điên này sẽ làm thật, đành cắn răng nói.
" Ta không có ý xúc phạm hắn, chỉ là mong muốn Thập Đại Thần Y tề tựu đầy đủ để dương cao Y Đạo thế gian.
"
" Hừ, lẻo mép.
"
Đằng sau lưng Đóa Thiên Di, Phượng Cửu Cửu muốn bộc phát, đem cái tên kiêu căng kia thiêu chết, nhưng lại bị Đóa Thiên Di cản lại, dù Đóa Thiên Di cũng muốn nhưng nàng được sư phụ dặn dò không nên gây chuyện, đặc biệt là ra tay với Thần Y, nếu không sẽ cấm túc nàng, cho nên dù không cam lòng thì nàng cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua đối phương, ít ra kẻ này còn thức thời, không dám động chạm tới đồ đệ thân yêu của nàng.
" Các vị nên giữ hòa khí… "
Trì Dao Tiên Tử thấy hai bên xảy ra tranh cãi, trong lòng tràn ngập lo lắng, muốn hòa giải nhưng không biết làm sao.
Đàm Cô Thanh nghe thấy nàng mở miệng, nét mặt trở nên nhu hòa, vui vẻ đáp.
" Trì Dao Tiên Tử thứ tội, ta chỉ lâu ngày còn chưa có tiếp xúc ngoại giới, nói chuyện có phần không ý tứ, để vị hai vị tiên tử hiểu nhầm.
"
Lời lẽ nho nhã phát ra, kết hợp cùng gương mặt anh tuấn, đủ để làm điên đảo nữ nhân, nhưng ở đây không có nữ nhân nào bị hắn tác động.
Lục Thanh Nhã gật đầu khẽ cười, tỏ vẻ an tâm, làm cho Đàm Cô Thanh có điểm xấu hổ.
Nơi này Đệ Nhất Thần Y đích danh Phàm Nhân Lão Giả, đi theo phía sau là đồ đệ Trần Mộng Lan, nàng vừa bóp vai cho Phàm Nhân Lão Giả, vừa chú ý về phía Đóa Thiên Di, giống như đang suy nghĩ gì.
Đệ Nhị Thần Y, Đóa Thiên Di, trước giờ chỉ chữa trị cho Ma Tộc, nàng vốn thống hận Thiên - Nhân hai giới, nếu không phải vì muốn kiếm cớ ra ngoài nàng mới lười đến đây.
Mà Phượng Cửu Cửu ngồi phía sau cũng chỉ mang tâm thái đi theo chơi cho vui.
Đệ Tam Thần Y, Đàm Cô Thanh, vốn là huynh trưởng Môn Chủ của Cửu Nguyệt Tiên Môn, say mê Y Đạo.
Hắn trước đó đã từng nổi danh là hoa hoa công tử, tán tỉnh vô số tiên tử xinh đẹp, trêu hoa ghẹo nguyệt, sinh ra hai cái nữ nhi xinh đẹp lần lượt là Đàm Tuyết Hạ và Đàm Tuyết Vận mỹ nữ Bách Hoa Bảng, do hai nữ tử khác nhau sinh ra.
Ngạc nhiên là hai vị mẫu thân của tỷ muội họ Đàm sau khi sinh ra đều qua đời, có vẻ vì quá đau lòng mà hắn chìm sâu vào Y Đạo, mặc kệ hai cái nữ nhi tự sinh tự diệt.
Đằng sau Đàm Cô Thanh là hai vị đệ tử của hắn, một đôi thiếu nam thiếu nữ.
Nam đệ tử anh tuấn, dáng vẻ không tầm thường, là đại sư huynh Đàm Hữu, thừa kế tính cao ngạo của sư phụ.
Còn nhị sư muội dung mạo như hoa như nguyệt, rực rỡ kiêu sa,