Ở phía sau nhóm người, Dạ Khinh Ưu cải trang Lang Phong mang theo Bách Trung Thục Nghi và Hồng Mỵ đứng một bên.
Hắn lúc này nhìn thấy hai nữ Đóa Thiên Di, đột nhiên cảm giác bất an, đặc biệt khi thấy nàng còn đang quan sát hắn, lúc này hắn mới nhớ Đóa Thiên Di cũng cùng hắn tu luyện Si Tâm Quyết, cho nên kịp thời đem tinh thần liên kết phong tỏa, tránh bị phát hiện.
Hiện tại, hắn còn không có muốn gặp lại vị sư phụ này, bởi lẽ khác với những nữ nhân khác, hắn hiện tại vẫn chỉ xem nàng là sư phụ, lại luôn có loại cảm giác ở trước mặt nàng bị áp chế dù tu vi đã vượt qua nàng.
" Lang công tử, chúng ta cũng vào thôi.
"
Bách Trung Thục Nghi lên tiếng nhắc nhở, cảnh tỉnh Dạ Khinh Ưu, hắn gật đầu, song song cùng hai vị nữ tử bước vào trong, tránh không khỏi gây ra chú ý.
Cũng dễ hiểu, bởi bên cạnh hắn là hai vị mỹ nữ xinh đẹp tuyệt sắc, dẫn đến nam tử ganh ghét không ít, đặc biệt là Đàm Hữu, vốn nghĩ bản thân là nam nhân ưu tú nhất ở đây, lại không có diễm phúc đi cùng mỹ nữ, sư muội hắn thậm chí còn ngó lơ hắn.
Dịch Khải Hoàng liếc mắt nhìn Dạ Khinh Ưu một lúc cũng rời đi, ánh mắt lần nữa tập trung, cất tiếng nói.
" Được rồi, đạo cảnh đã mở ra… Các vị có thể đi vào, nếu như gặp phải nguy hiểm thì đem thiếp bài xé nát, từ đó sẽ được tự động truyền tống ra bên ngoài.
"
Dặn dò kỹ lưỡng, một đám thiên tài Dược Sư, Y Sư đồng loạt hóa thành đạo quang phóng thẳng vào bức màn Bí Cảnh.
Lập tức, Mộc Y Đạo Cảnh khép lại, cũng không biến mất, đem hình ảnh bên trong truyền ra ngoài.
Tiến vào khoảng không gian đạo cảnh, đập vào mắt là từng luồng Mộc Linh Khí tinh thuần khiến tinh thần con người thoải mái, dược thảo toát ra mùi hương dược tính, kích thích sự tham lam của các Dược Sư, Y Sư.
Đã có một Luyện Dược Sư nhịn không được, thân ảnh như gió phóng tới một gốc dược thảo, cẩn thận nhổ lấy.
Mà những người khác cũng không chịu kém cạnh, đồng thời điên cuồng thu hoạch dược liệu.
Thấy cảnh này, Bách Trung Thục Nghi lại quay sang nhìn Dạ Khinh Ưu, dò hỏi.
" Công tử, chúng ta cũng thu thập dược liệu sao? "
Dạ Khinh Ưu thái độ ung dung, tinh thần không hề tập trung tại chỗ này mà hướng về phương xa, tùy ý đáp.
" Chỗ này có gì mà hái? Tuy dược liệu đối với bên ngoài thì quý hiếm đấy nhưng bên trong Bí Cảnh này cũng chỉ xứng là dược liệu hạ phẩm.
"
Điều hắn nói hầu như ai cũng rõ, nhưng không có mấy người kìm nén được khi thấy một vườn dược thảo trước mắt.
Bách Trung Thục Nghi gật gù, coi như đồng ý với hắn, thấy thân ảnh hắn phóng đi liền cùng Hồng Mỵ theo sát phía sau.
Phương hướng Dạ Khinh Ưu đi đến là một đồng bằng, chỉ có Linh Ngân Thảo mọc dày, không hề thấy bóng dáng một cây dược liệu nào khác.
Linh Ngân Thảo là dược liệu cấp thấp nhất, công dụng duy nhất chỉ là cho gia súc, linh cầm làm đồ ăn.
Hai nữ không có tò mò hỏi nhiều, mà cứ theo phía sau hắn, chỉ thấy hắn băng qua một đồng bằng rộng lớn, khắp nơi Linh Ngân Thảo một màu xanh mượt dịu nhẹ êm ả.
Phi hành khoảng hai canh giờ thì trước mặt Dạ Khinh Ưu đột nhiên biến mất làm hai nữ kinh hãi, đều nhìn nhau, vội vàng hướng về trước tìm kiếm.
Vừa đi về phía trước, đột nhiên cảnh tượng đồng bằng thay vào bằng một mảnh sơn lâm, chỗ này Mộc Hệ Linh Khí dày đặc hơn ngoại cảnh gấp mấy lần, dược thảo nơi này phát triển niên kỷ lên đến hàng vạn năm, chục vạn năm cũng có thừa.
" Tiên Huyết La Diệp… "
Bách Trung Thục Nghi kinh hãi la lên, nhìn một gốc dược thảo chỉ có hai lá màu đỏ sậm bao bọc bởi quang hoàn màu đỏ, khiến nàng hết sức kích động.
Đây là Bát Cấp Linh Dược có thể luyện ra Bát Cấp Đan Dược, tại bên ngoài muốn tìm một gốc cũng là hết sức khó khăn, ngay cả Bách Trung Gia của nàng cũng không có một cái.
" Kỳ Lam Tiên Thảo… "
Hồng Mỵ cũng sửng sốt nắm lấy một gốc dược thảo màu xanh, gai nhọn quấn quanh một cái cây lớn, vui mừng mà cẩn thận đem nó thu lấy.
Hai nữ đều là Y Sư, nhìn thấy dược thảo quý hiếm khiến các nàng kích động cũng không khó hiểu.
Dạ Khinh Ưu cũng tiện tay đem dược thảo thu thập, dù sao nơi này dược thảo chất lượng so với hắn tưởng tượng vượt xa nhiều lắm, hi vọng tìm kiếm Vạn Nhũ Tiên Thiên càng sẽ không mấy khó khăn.
Mất nửa ngày đem dược thảo tại một mảnh sơn lâm này nhổ sạch, dù có ý muốn giữ lại nhưng tất cả đều bị hắn đem vào Dị Giới Châu cất tại nơi đó nuôi dưỡng.
Chỗ này dược thảo quý hiếm quá nhiều, lại không thấy nguy hiểm, khiến cho hai nữ tâm trạng bất an hoàn toàn buông lỏng, đi theo hướng Dạ Khinh Ưu, tiến sâu vào mảnh sâm lâm này.
Theo như Trì Dao Tiên Tử nói, muốn tìm Vạn Nhũ Tiên Thiên cần phải đi vào Vạn Niên Thạch Động, mà chỗ này chỉ có thể tìm ở vị trí cao nhất tại Mộc Y Đạo Cảnh.
Dạ Khinh Ưu dựa theo nàng chỉ dẫn, đã hướng đi đến phía bên trên.
Cả ba người đi khoảng hai ngày, vừa đi vừa thu thập dược thảo, nhưng còn chưa có nhìn thấy đỉnh.
Mây mù bao phủ xung quanh như tầng mây, mà khắp xung quanh không có bóng dáng động vật, khiến tinh thần hai nữ bất an.
Dạ Khinh Ưu đi thêm một đoạn chợt dừng lại, chặn ngang hai nữ, thân ảnh hắn lóe lên, đem hai nữ ôm chặt, thoáng cái đã hiện ra cách đó trăm trượng.
Tại nơi vị trí cũ ba người vừa đứng, một cái Mộc Yêu xuất hiện đã vươn ra dây leo đầy gai phóng lên trời, dài đến vạn trượng, dọa cho hai nữ sắc mặt tái mét.
" Đó là Mộc Yêu, hóa ra ở trong này không có yêu thú lại tồn tại Mộc Yêu… "
" Im lặng, ngưng thần nín thở… không được tiếp tục hấp thu Linh Khí tại nơi này.
"
Dạ Khinh Ưu nét mặt ngưng trọng, nói với hai nữ, các nàng không có nói nhiều, hoàn toàn làm theo lời hắn.
Dạ Khinh Ưu ôm lấy hai nàng phóng thẳng lên trên, không còn quan tâm dược thảo, chỉ hướng một mục tiêu đi đến.
Hắn trong vài nhịp thở đã xuất hiện tại đỉnh, bên trên có khắc vài dòng chữ Thiên Mộc Đỉnh được khắc sâu trong phiến đá, không biết là ai làm ra.
Mà mục tiêu của hắn, Vạn Niên Thạch Động ngay tại trước mặt, bị ẩn sâu trong lớp đá, nhưng tránh không khỏi Thần Thức của hắn thăm dò.
Chợt hắn nhận ra điều gì, nhìn vào hai tay đã thấy hai nữ biến mất từ lúc nào, gương mặt chuyển sang vẻ âm trầm, rét lạnh nhìn xuống bên dưới.
"