Bị Dạ Khinh Ưu đột ngột đưa đến chỗ của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, Trương Tuyết Di tránh không khỏi thắc mắc trong lòng, không rõ nam nhân này đang muốn làm gì.
Khi không tự dưng lại nổi hứng mang nàng tới chỗ này.
Còn có, tại sao lại không dẫn theo hai người kia mà chỉ mỗi mình nàng?
Dường như nhận ra thắc mắc của nàng, Dạ Khinh Ưu ôm Trương Tuyết Di lao vào bên trong bụng Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà.
Khi đến nơi, hắn đem nàng buông ra, cười đáp.
" Đừng lo, ta có trò hay cho nàng nhìn.
"
" Ngươi muốn thứ gì? Ta đã đáp ứng ngươi rồi, không nên tổn hại đến Diệp Lăng.
"
Trương Tuyết Di lo sợ, vội vàng cùng hắn nói.
Dạ Khinh Ưu không có đáp lại nàng mà chuyển người bước tiếp vào trong, nàng hơi chần chừ một chút, cắn răng vội theo sau.
Bên trong bụng của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà không hề đơn giản, chỉ một lối thẳng tắp, nó rộng lớn hơn trong tưởng tượng, chiều ngang có thể sáng ngang một cái Tiểu Vực, chưa nói thân thể của nó còn dài hơn cả vạn dặm.
Ánh sáng ở bên trong tự động phát ra hồng sắc quang mang, chiếu rọi cảnh tượng một cách mơ hồ, có chút tà dị.
Từ xa có thể nhìn thấy đã có vài người nghe được thông tin mà tiến vào, đều đang tiến hành tầm bảo.
Có người may mắn tìm được di tích cổ, đạt được truyền thừa của một tông phái Bát Cấp Thế Lực, thậm chí còn có cả dược thảo, tài liệu luyện khí đạt từ Bát Phẩm đến Cửu Phẩm.
Dạ Khinh Ưu dùng Tinh Thần Lực cảm nhận, đem Trương Tuyết Di xuất hiện ngay tại vị trí hạch tâm của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà.
Hạch tâm của nó không nằm ở đầu mà lại nằm ở giữa đốt lưng, nơi đó có một không gian trùng động chia tách thân thể nó làm hai, tiện bề cho nó xuyên giữa không gian.
Một khoảng không gian rộng lớn toàn viên Huyết Thạch bao phủ, hình thành như nhũ thạch mọc xen kẽ giữa không gian, lấp lánh xích quang, từng cái khối lớn nhỏ tạo thành lối đi bao phủ bởi tinh cương được sắp xếp tinh xảo, làm Trương Tuyết Di nhìn thấy mà hai mắt mê ly, cảm thán.
" Đẹp quá.
"
Không ai nghĩ rằng bên trong thân thể của một Linh Thú như Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà lại tồn tại một mảnh không gian như vậy.
Trương Tuyết Di nhìn bóng lưng nam nhân đi phía trước, càng tạo cho nàng cảm giác thần bí, khiến nàng dâng lên tò mò, không rõ hắn rốt cuộc là ai.
" Đến rồi.
"
Ngay trước mặt hai người là một viên tinh thể to lớn giống như những Huyết Thạch kia, trong suốt lấp lánh, có thể nhìn thấy hình dáng thu nhỏ của Bạch Xà ẩn hiện bên trong nó.
Đây chính xác là Hạch Tâm của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, mà hình ảnh con rắn nhỏ kia chính là bản nguyên của nó.
Chỉ cần đem bản nguyên của nó luyện hóa, hắn có thể thu lấy linh hồn Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, đồng thời nắm giữ cái thân thể này.
Nếu đem bản nguyên của nó luyện hóa sẽ dẫn đến Linh Khí thoát ra, năng lượng tiêu thất rất là uổng phí, cho nên Dạ Khinh Ưu mới dẫn theo Trương Tuyết Di, để nàng có thể hấp thu.
Bản thân Trương Tuyết Di là người của một Thủ Hộ Gia, trong huyết mạch có chút thánh cổ, hấp thu năng lượng của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà sẽ không bị yêu tính của nó gây ra ảnh hưởng gì quá nhiều, huống chi còn có hắn ở đây.
" Được rồi, lại đây.
Ta sẽ giúp nàng tiêu thụ năng lượng của vật kia, trợ giúp cho nàng gia tăng tu vi.
Trước tiên, nàng phải nắm giữ một chút khẩu quyết đã… "
Dạ Khinh Ưu đem một bản nhỏ của Phệ Ma Thiên Công cho Trương Tuyết Di để nàng tu luyện, chỉ một phần nhỏ cũng sẽ không làm mất bao nhiêu thời gian.
Quả nhiên, Trương Tuyết Di không có phản kháng mà tu luyện, nàng chỉ dùng vài ngày là thông hiểu, nhờ đó nàng có thể thoải mái hấp thu Linh Khí do Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà toát ra mà không cần lo lắng.
Dạ Khinh Ưu thấy vậy, đã sớm chuẩn bị, dùng tinh thần lực lượng tiến hành mê ngủ ý thức của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, tránh cho nó nhận ra có người muốn đem bản nguyên của nó luyện hóa mà phản kháng tự bạo, không thì mọi thứ sẽ trở nên công cốc.
" Được rồi, ta bắt đầu đây.
"
" Ừm.
"
Trương Tuyết Di nghe vậy gật đầu, nàng sau khi biết hắn muốn làm gì thì đã chuẩn bị tinh thần, hiện tại dù sao nàng cũng không còn gì để mất, rốt cuộc lựa chọn tin tưởng vào hắn.
Dạ Khinh Ưu bắt đầu quá trình luyện hóa bản nguyên của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, đem khỏa Huyết Thạch to lớn kia luyện hóa thành Linh Hạch, kích thước của Huyết Thạch dần thu nhỏ thành kích cỡ bằng lòng bàn tay, hình thành Linh Hạch của Linh Thú.
Bản thân của nó còn ẩn chứa một chút Huyết Mạch của Thần Thú, cho nên dù tu vi Dạ Khinh Ưu có vượt trội thì hắn cũng không dám lơ là.
Trương Tuyết Di cảm nhận được năng lượng bạo tạc đang toàn bộ chui vào thân thể nàng, khiến sắc mặt nàng đỏ bừng, lộ ra thống khổ.
Nàng cắn răng chịu đựng, từng chút dựa vào phương pháp mà hắn đưa, đem năng lượng cuồng bạo kia biến thành Đạo Nguyên Lực, gia tăng tu vi của nàng.
Vực Cảnh của nàng dần được củng cố, tu vi theo đó mà cũng tăng lên nhanh chóng.
Từ Thánh Linh Cảnh Ngũ Giai gia tăng một mạch tận đến Thánh Linh Cảnh Đỉnh Phong, thiếu một chút là có thể đột phá Thần Tôn Cảnh, trở thành Địa Tôn.
Chỉ cần nàng dùng thêm thời gian nghiên cứu, biến Vực thành Giới thì sẽ chính thức gia nhập hàng ngũ cường giả chân chính.
Dạ Khinh Ưu cũng thành công luyện hóa bản nguyên Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà, ngoài một viên Linh Hạch Tam Giai ra còn có cả linh hồn của Thôn Nguyệt Mãng Thiên Xà nằm trong lòng bàn tay hắn.
Bạch Xà mở mắt, ra sức vùng vẫy thoát khỏi Dạ Khinh Ưu khống chế, nó dùng đôi mắt to tròn như bảo thạch nhìn hắn, mang theo phẫn nộ cùng uất giận.
Nó làm sao nghĩ đến kẻ này không chỉ đánh nó bị thương, còn cường hoành đem linh hồn của nó bắt lấy, rốt cuộc nó đã trêu chọc phải quái vật gì thế