Thẩm Hoa Linh chờ mãi không thấy Mộ Yến Lệ đi ra.
Chờ cô ra ngoài mới phát hiện cô ấy đang lén lút nhìn về phía cửa nhà vệ sinh nam,
“Cậu đang nhìn gì đấy?” Cô hỏi.
Mộ Yên Lệ đưa video mình mới quay cho Thẩm Hoa Linh, nhỏ giọng nói: “Cho cậu xem vở kịch lớn nè”
Thẩm Hoa Linh tiếp nhận di động mở xem, trợn tròn mắt: “Đây chẳng phải là Mộ Ngọc Tú sao? Người đàn ông này là ai? Sao tớ trông quen quen nhỉ?"
“Hình như tên là Văn Huy gì đó, tớ mới gặp anh ta lúc mua xe, bên cạnh còn có một cô gái, anh ta nói với cô gái đó là sắp đi công tác, lúc này lại nói với Mộ Ngọc Tú là vừa xuống máy bay.” Mộ Yến Lệ bật cười: “Tớ cười chết mất.
Thật bội phục người đàn ông này, nói dối giữa hai người phụ nữ mà tới giờ còn chưa lật thuyền”.
Thẩm Hoa Linh nhíu mày, hỏi: “Văn Huy? Là Phan Văn Huy đúng không?”
Mộ Yên Lệ lơ đễnh: “Sao? Cậu biết anh ta hả?”
Thẩm Hoa Linh nói: “Phan Văn Huy là thái tử của tập đoàn Phan thị, chính là cháu trai của mẹ kế Dung Tư Thành”
Mộ Yên Lệ nghĩ mãi mới hiểu được: “À, chẳng trách anh ta lại giàu thế, tớ thấy anh ta mua một chiếc xe thể thao trị giá gần chục tỷ đồng cho người phụ nữ kia mà không chớp mắt”.
Thẩm Hoa Linh nói: “Dĩ nhiên rồi.
Mặc dù nhà họ Phan không bằng nhà họ Dung, nhưng cũng tuyệt đối là hào môn đứng đầu.
Nếu còn liên hôn với nhà họ Lâm nữa thì chắc chắn sẽ như hổ thêm cánh.
Cô gái cậu gặp ở cửa hàng 4S có phải tên là Lâm Khinh Châu không?”
Mộ Yên Lệ ngẫm nghĩ: “Hình như anh ta không kêu tên, lúc nào cũng gọi bảo bối.
Tớ cảm thấy người đàn ông này không chỉ có hai tình nhân, không thì sao toàn gọi là bảo bối? Tớ nghĩ anh ta sợ gọi nhầm tên nên mới dứt khoát kêu bảo bối hết”
Thẩm Hoa Linh cười phá lên, tán thành gật đầu: “Có khả năng”.
Hai người vừa ra nhà vệ sinh thì Lâm Hà Vinh cũng xuống máy bay.
Mộ Yến Lệ nói: “Mới mấy ngày mà cùng một thời gian, cùng một địa điểm, tôi lại tới đón cậu”
Thẩm Hoa Linh cũng tiến lên, hai tay tiếp nhận vali hành lý, nhưng vẫn không nhịn được thầm oán: “Mới mấy ngày mà đã đến rồi đi, ép buộc thể để làm gì?”
Lâm Hà Vinh cà lơ phất phơ ôm vai Thẩm Hoa Linh: “Cô yên tâm, lần này ông không đi nữa đâu” Thẩm Hoa Linh hỏi