Sau khi đến thủ đô, cô ta chạy theo mốt, dùng di động, thậm chí học được Microblogging.
Microblogging chú ý đến tài khoản của Cố Tinh Trạch, nhìn anh ta nhiều lần thân mật với Vân Thi Thi, trong lòng kích động vạn phần.
Xem ra tình cảm của hai người không tệ!
Vừa ghen tị cô ta vừa chờ mong, tiệc đính hôn lần này Cố Tinh Trạch có thể đến hay không!
Nếu đến, cô ta nhất định phải ngồi bên cạnh thần tượng, cho dù chỉ gần gũi một chút, cô ta cũng cảm thấy vô cùng hài lòng.
Đương nhiên, những chuyện này đều là suy nghĩ linh tinh, nhỡ đâu người không đến, như vậy chỉ còn lại mất mát!
Chỉ là trời đã định trước, lần này Vân Cầm Lệ phải thất vọng rồi!
Vân Thi Thi không mời Cố Tinh Trạch.
Kỳ thật cô định mời Cố Tinh Trạch, nhưng mà nghĩ đến cảm nhận của Mộ Nhã Triết, cô liền buông tha.
Anh không thích anh ta, cô nghĩ đến cảm nhận của anh cho nên duy trì khoảng cách.
…
Vân Thi Thi ngồi phi cơ, dẫn đầu đến đảo nhỏ.
Sau khi phi cơ hạ cánh xuống sân bay, liền có vệ sĩ che chở đưa cô đến địa điểm đã đặt.
Nhưng mà sau khi cô lên xe, vệ sĩ vậy mà che mắt cô lại, khi cô bất an hoài nghi, người nọ lại nói, đây đều là ý của ông chủ.
Ông chủ, chắc là chỉ Mộ Nhã Triết rồi!
Người này, rốt cuộc muốn làm chuyện ra vẻ huyền bí gì?
Vân Thi Thi nghi hoặc nhưng lại không nói gì nữa, mặc cho bọn họ che mắt cô lại.
Lúc xuống xe, cả đường đi cô được người ta cẩn thận dẫn vào bên trong.
Mới vừa vào cửa, tiếng giày cao gót thanh thúy va chạm vào mặt đá cẩm thạch, nháy mắt nhắc nhở cô, giờ phút này đang ở chỗ nào.
“Có thể tháo ra được chưa?”
Cô thấp giọng hỏi, trước mắt đều tối đen, không nhìn thấy được gì cả, làm cô có cảm giác bất an.
Người bên cạnh lạnh lùng lộ ra cung kính nói: “Thật có lỗi, cô đợi một lát, đi theo tôi lên lầu.”
Đột nhiên lại còn nhắc nhở cô: “Cẩn thận bậc thang.”
Cứ như vậy, nhân viên đỡ cô đi lên đến tầng 4.
Mơ mơ màng màng không biết mình