"Chẳng lẽ lại muốn tôi nói thẳng ra, nói rằng con bé muốn mang thai con của Mộ Nhã Triết nên mới lén trộm tinh trùng, kết quả là nhầm lẫn, biến thành của cậu ta, cho nên bây giờ đang mang thai con của cậu ta, đây chẳng khác gì đang kể chuyện nghìn lẻ một đêm cả! Trong lòng Mộ Yến Thừa sẽ coi nhà họ Tống thành cái gì? Bà là đang chê tôi chưa đủ mất mặt sao?"
Giang Khởi Mộng muốn nói lại thôi, Tống Chính Quốc lại nói tiếp: "Huống hồ, bà chắc chắn đứa nhỏ trong bụng Ân Nhã là con của Mộ Yến Thừa sao? Chẳng may sinh đứa bé ra lại không phải con của Mộ Yến Thừa, tính cách Mộ Yến Thừa cũng không trầm ổn như Mộ Nhã Triết, nói trở mặt liền trở mặt, đến lúc đó, chẳng phải là chuyện càng loạn hơn!"
Giang Khởi Mộng lại cười: "Chính Quốc, chuyện ấy ông yên tâm! Để cho yên tâm thì chúng ta sẽ nghĩ cách lén làm giám định DNA trước! Nếu đúng là con của Mộ Yến Thừa thì đúng là chuyện mừng, nếu như không phải thì sẽ theo ý ông, bỏ cái thai này đi!"
Tống Vân Tích lại xoắn xuýt: "Như vậy có được không? Con sợ là Ân Nhã sẽ không đồng ý!"
Tống Chính Quốc lại cười nhạt: "Con nghĩ rằng cha và mẹ con muốn như vậy sao? Nếu không phải Ân Nhã tự làm khổ mình, vô duyên vô cớ tự làm cho bản thân mang thai thì chúng ta cần gì làm như thế?"
Tống Vân Tích im lặng.
"Cách này của bà cũng không phải là không được! Theo tin tức mà tôi biết, nhị đương gia nhà họ Mộ hình như cũng có ý nâng đỡ Mộ Yến Thừa! Chỉ là gần đây lão già kia còn bận xử lý chuyện công ty, sau khi tên khốn Mộ Nhã Triết từ bỏ chức vụ, từ trên xuống dưới Mộ thị đều loạn lên, chỉ sợ lúc này ông ta còn đang khổ sở thu dọn tàn cục! Cũng không biết tương lai nhà họ Mộ sẽ phát triển như thế nào! Không biết tên Mộ Yến Thừa này có đủ năng lực mà đảm đương trọng trách không! Bất quá, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù nhà họ Mộ không tốt thì cũng là nhà giàu có nhất thủ đô, Yến Thừa cưới Ân