Tống Ân Nhã muốn nói lại thôi, vừa mở miệng, lại xấu hổ không dám nói.
“Làm sao vậy?”
Giang Khởi Mộng có chút kinh ngạc nhìn cô ta, “Chẳng lẽ con còn chưa nghĩ thông, còn không đồng ý?”
Tống Ân Nhã vẫn không nói lời nào.
Giang Khởi Mộng hướng dẫn từng bước, “Con xem, người phụ nữ đó bắt nạt con như vậy, đem con giẫm dưới chân, bây giờ tuyên bố đang đợi nhìn chuyện cười của con! Con cam tâm để người ta chế giễu như vậy sao?”
Dừng một chút, bà ta còn nói, “Mẹ còn có thể làm hỏng con sao? Tất nhiên là mong con có thể tốt! Gả cho Mộ Yến Thừa, tuy bây giờ trên danh nghĩa không phải là gia chủ, nhưng Mộ Lâm Phong có ý nâng đỡ cậu ta lên cao! Mộ Lâm Phong còn sắp xếp thông gia cho cậu ta nữa mà? Con cũng nên biết, nhà họ Mộ là một gia tộc lớn như vậy, Mộ Lâm Phong tuyệt đối sẽ ổn định chiếc ghế! Ông ta có thể tự mình chủ trương hôn sự cho Mộ Yến Thừa, nói lên cái gì? Chuyện này tất nhiên là Mộ Lâm Phong coi trọng cậu ta, muốn bồi dưỡng cậu ta, mới lo lắng như vậy nâng đỡ cậu ta! Nếu các con thành, nhà họ Tống mang thêm củi lửa, như vậy Mộ Yến Thừa lên làm gia chủ, tất nhiên là nắm trong lòng bàn tay! Đến lúc đó, con thuận lợi vui vẻ làm mợ chủ nhà họ Mộ rồi! Ý nghĩa này chính là nhà họ Tống có thể xoay mình! Sau này chờ con thành chủ mẫu của nhà họ Mộ, còn ai có thể xem nhẹ con được? Vân Thi Thi đó, kết quả là sai lầm rồi, Nhã Triết vì cô ta, từ chức gia chủ, hai bàn tay trắng, thành kẻ nghèo hèn, cô ta đi theo người đàn ông đó, có thể có ngày lành gì. Trái lại con, đến lúc đó gả vào nhà họ Mộ, hào quang bốn phía, đến lượt cô ta nhìn con, hâm mộ con rồi! Lúc đó còn không phải con giẫm cô ta dưới chân sao?”
Lời nói này làm trái tim Tống Ân Nhã rung động.
Đúng nha.
Dù sao bây giờ, tình yêu đối với cô ta mà nói, sớm đã