“Unfortunately, if he is not married, I think I fall in love with him! In this mysterious island, a romantic love!”
“Marry...honey, are you shy?”
“I was wondering if I could ask him for a phone number?”
“God, you’re crazy.”
“You know, I can’t resist a handsome man.”
...
Hai người phụ nữ giao lưu với nhau, rơi vào lỗ tai Hữu Hữu.
Cậu quay đầu lại, liếc nhìn các cô một chút, cười trộm một tiếng.
Tiểu Dịch Thần thấy thế, tò mò hỏi: “Làm sao vậy?’
“Thấy hai người phụ nữ bàn bên kia không?”
Hữu Hữu chỉ chỉ.
Tiểu Dịch Thần theo hướng Hữu Hữu chỉ, nhìn thấy hai người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đang chào cậu: “Hi!”
“Hi!”
Tiểu Dịch Thần có chút thẹn thùng.
Tiếng Anh của cậu không được lưu loát cho lắm, chỉ biết một chút cơ bản, không giống như Hữu Hữu
Lúc nãy những người phụ nữ kia nói chuyện, cậu nghe rất rõ ràng.
“Vừa nãy, các cô ấy đang len lén nghị luận về cậu ha ha!” Hữu Hữu cười trộm nói.
Cung Kiệt nghi hoặc nhíu mày: “Làm sao?’
“Cậu không nghe thấy sao? Các cô ấy đang bàn luận về cậu đó!”
“Hả?”
Cung Kiệt tiện tay lật cuốn tạp chí, thờ ơ hỏi: “Nói cái gì?:
“Các cô ấy tưởng rằng chúng cháu là con trai của cậu, còn nói, nếu cậu không có vợ thì sẽ chủ động xuất kích, làm nên một câu chuyện tình lãng mạn trên hòn đảo này!”
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc há to miệng: “Oa...”
Hữu Hữu làm lại vẻ mặt thâm tình của các cô gái ngoại quốc kia, nói rằng: “Cậu biết đấy, mình không thể chống cự được đối với những người đàn ông anh tuấn.”
Nói xong, cậu đánh giá dáng dấp của Cung Kiệt: “Cậu, không nghĩ tới cậu lại đào hoa như vậy nha!”
Cung Kiệt mặt không hề cảm xúc, hỏi ngược lại: “Nếu như anh tuấn là một tội thì cậu nhất định phạm phải tội không thể tha thứ.”
“Khụ