Chi phí phòng ăn không nhỏ, đấy là còn chưa tính đến phục vụ.
Một phần bít tết đã mất 200$.
Cung Kiệt thấy hai đứa nằm nhoài, không để ý đến anh, không còn cách nào khác là cắt đồ ăn cho chúng.
Lúc về, Tiểu Dịch Thần nổi hứng nghiên cứu.
“Hữu Hữu, em nói xem, áp lực nước lớn như vậy, sao phòng ăn không bị vỡ?’
“Không đâu! Tuy nơi này áp lực nước lớn nhưng mà vật liệu xây dựng đều được tuyển chọn kĩ càng nên không có gì phải lo cả.”
Tiểu Dịch Thần không hiểu lắm nhưng cũng gật đầu, nhìn Hữu Hữu với con mắt ngưỡng mộ: “Hữu Hữu, sao em biết nhiều vậy?”
“Thôi đi, đây là thường thức. Ở phòng ăn như vậy thì nhất định phải chú ý nguy hiểm.”
Cung Kiệt tức đến xám mặt lại.
Đều nói mấy đứa trẻ hoạt bát đáng yêu, cái gì cũng hiếu kỳ.
Quả thực như vậy.
Hữu Hữu từ trước đến nay cũng không phải như vậy.
Trước đây, trên internet, Hữu Hữu được tiếp xúc nhiều nên hình thành tính khí trầm ổn, dù có thể là chưa trưởng thành.
Có thể hiện tại, chắc là do ở chung với Tiểu Dịch Thần một thời gian dài mà khí chất ấy cũng bị lệch lạc rồi.
Đại đa số mọi khi Hữu Hữu thường thể hiện là một đứa trẻ hiểu chuyện, phúc hắc, nhưng cũng rất thân sĩ, có khi lại giống một tiểu Ma vương.
Nhưng mà vẫn sẽ biểu hiện dáng vẻ của một đứa trẻ ngây thơ, ấu trĩ.
Lúc này, trong phòng ăn đã đầy người.
Có hai người mang dòng máu châu Âu, tóc vàng mắt xanh, chắc là người Hà Lan.
Bàn khác là một