Ông ta cũng không coi trọng phương diện giải trí này cho lắm, hơn nữa Mộ Nhã Triết sau khi rời đi, công ty này càng giống như quần long mất đầu, không có tác dụng.
Sau ba ngày, Tần Chu lần thứ hai tới công ty, thật sự là cười cũng không cười nổi rồi, sau khi giải trí Hoàn Vũ bị người ta thu mua, anh đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, nhìn tấm biển đặt trên bàn làm việc, lúc này đã được thay thế thành tên của Mộ Nhã Triết, sắc mặt lập tức như muốn chảy ra.
Mộ Nhã Triết ngồi trước bàn làm việc, ngắm nhìn bốn phía, nhìn Tần Chu đẩy cửa bước vào, mỉm cười châm chọc.
"Hừm... tôi bây giờ đã có thể ra lệnh cho anh chưa?"
Nói xong, anh lại nhìn Tần Chu đang cúi đầu chảy mồ hôi, lại thờ ơ nói tiếp: "Được rồi, tôi đã đầu tư cho bộ phim kia, trở thành nhà đầu tư lớn nhất, nói một chút điều kiện của mình, đạo diễn cũng đã đồng ý rồi!"
Anh một lần đầu tư liền bỏ vào hơn mười triệu.
Đoàn làm phim vốn còn đang lo lắng kinh phí thiếu hụt, mắt thấy một kim chủ đầu tư hùng hậu như vậy, vì vậy vừa nghe đề nghị của Mộ Nhã Triết, liền gật đầu lia lịa.
"Giám đốc Mộ, ngài yên tâm! Vấn đề ngài nói, chúng tôi chắc chắn sẽ thu xếp ổn thỏa, sửa lại kịch bản, ngài xem như vậy đã được chưa?"
Dáng dấp khúm núm nịnh nọt, hận không thể quỳ xuống vậy.
Tần Chu: "..."
Ngoại trừ thầm mắng 8 đời Mộ Nhã Triết, anh còn có thể làm gì.
Tên đạo diễn ghê tởm!
Trong lòng anh lặng lẽ oán thầm: Xem như anh lợi hại!
Hôm nay, khi Vân Thi Thi ở đoàn làm phim trở về, tâm tình vô cùng vui sướng, giống như một chút chim nhỏ, chạy nhảy chân sáo vào phòng làm việc, ríu rít nói: "Chồng à, nói cho anh nghe một tin tốt!"
Cô hưng phấn ôm lấy vai anh, mặt mày rạng rỡ, hiển nhiên là đang vô cùng cao hứng.
Mộ Nhã Triết thấy cô vui vẻ như vậy, mặc dù trong lòng biết rõ, nhưng không hề biểu hiện ra, mà tò mò hỏi: "Chuyện gì tốt mà làm em vui mừng như vậy?"
"Đạo diễn nói