Tần Chu sửng sốt.
Vân Thi Thi lại nói, “Em không thích tranh đấu với người ta, nhất là những chuyện đấu đá nhau, em không đối phó được. Cho nên, em muốn cố gắng dành được ‘Ảnh hậu’, rồi rời khỏi giới giải trí.”
“…”
Lời của cô, quá mức đột ngột, cho nên Tần Chu khó mà tiêu hóa lúc này.
“Em muốn rời khỏi giới giải trí sao?”
“Dạ.”
“Em nói thật sao?” Tần Chu vẫn có chút không cam lòng, “Thi Thi, tiền đồ của em như gấm vậy, chỉ cần em tiếp tục hoạt động, tương lai của em, nhất định là vô cùng rực rỡ!”
“Anh nên biết là tính cách của em. Đối với danh lợi, đối với công thành danh toại, không quan trọng như thế, có lẽ em không muốn tranh giành đi?”
Vân Thi Thi tự giễu nhếch môi, “So với công thành danh toại, em muốn bảo vệ gia đình nhỏ của mình hơn. Lúc trước bước vào giới giải trí, là vì bắt buộc, em không còn lựa chọn nào khác. Nhưng mà hiện giờ, so với người xem, người nhà em cần em hơn.”
“Em làm như vậy, thật sự sẽ không hối hận sao?”
Vân Thi Thi kiên định nói, “Sẽ không hối hận!”
“Ừm…” Tần Chu nhíu nhíu mày, bất đắc dĩ nói, “Chuyện này có chút đột ngột, cho anh một chút thời gian, để anh tiêu hóa đã.”
“Ừm.”
“Em đi về trước đi!”
Tần Chu dặn dò một câu.
Vân Thi Thi cầm lấy túi, rời khỏi công ty.
Bởi vì gần đây cô đang ở đầu ngọn gió, nên Tần Chu nói cô nhất định phải đi ra công ty từ cửa sau, mà trên đường, cũng sắp xếp vệ sĩ bảo vệ, để tránh xảy ra chuyện gì bất ngờ.
Công ty cũng chuẩn bị cho cô một chiếc xe riêng biệt, sau khi lên xe, kéo màn xe lại, cực kỳ kín đáo, không cần lo lắng bị người ta chụp lại.
Đã nhiều ngày, bài đăng trên Microblogging của Trác Khoa vẫn lên men như trước.
Rất nhiều bạn trên mạng càng lúc càng xao động bất an, tất cả mọi người đều hoài nghi, không ngừng phỏng đoán.
Mà Mocroblogging của Vân Thi Thi bị vô số bạn trên mạng nhắn lại bên dưới, có suy đoán, có nghi ngờ phỏng đoán, có công kích…
Thứ năm, Trác Khoa lại ‘Không chịu nổi cô đơn’, đăng