"Chỉ là, phải nhớ cho kỹ! Đứa bé kia trong bụng của cô ấy, phải đem cả hai lành lặn về đây cho tôi! Nếu như một trong hai có sơ suất gì, tôi hỏi tội các người!"
"Vâng!"
Nhưng mà, người đầu kia, lại có chút chần chờ!
"Giám đốc Mộ..." người thuộc hạ kia dò hỏi: "Nếu như cô Tinh Tuyết không nguyện ý theo chúng tôi về thì sao?"
"Vậy thì coi chừng cô ấy, tôi tự đến giải quyết!"
"Vậy được, chúng tôi đã rõ!"
Thủ hạ nơm nớp cúp điện thoại.
Mộ Yến Thừa ném điện thoại lên bàn, thần sắc có chút âm trầm.
Người phụ nữ này, phải trở về bên cạnh anh.
...
Bên kia nhà họ Tống, hai người cũng đang khẩn trương ra đối sách.
Giang Khởi Mộng buổi tối có đem chuyện này nói cho Tống Chính Quốc nghe, vốn chỉ là muốn cùng ông thương lượng một chút, xem ông có thể đưa ra cách gì hay hơn, cũng không có ý gì nhiều, nhưng mà Tống Chính Quốc vừa nghe, liền vô cùng tức giận, vẻ mặt khó tin nổi hỏi: "Cái gì? Tến Mộ Yến Thừa đó bên ngoài còn có đàn bà? Trong bụng còn mang thai con của của cậu ta?"
"Lúc mới bắt đầu, tôi cũng có chút không tin nổi! Nghe được Ân Nhã nói, chuyện này nó đã phái người đi điều tra, vô cùng chính xác, không có khả năng sai lầm!" Giang Khởi Mộng vội vàng nói, tâm tình cũng có chút kích động.
Tống Chính Quốc tức giận nắm chặt nắm tay, ông cảm giác được Mộ Yến Thừa này quả thực không thể nói lý: "Cái này, Mộ Yến Thừa, thật khinh người quá đáng! Cậu ta đây là có ý gì? Chẳng lẽ, là đang muốn chơi đùa con gái chúng ta sao?"
"Lời này có phải có chút khó nghe hay không?" Giang Khởi Mộng oán giận nói.
"Khó nghe? Khó nghe chỗ nào? Bà nghĩ, Ân Nhã còn chưa gả đến, tên Mộ Yến Thừa này đã ở có vợ bé ở bên ngoài! Mặc dù nhà họ Mộ không cấm chuyện này, nhưng đó cũng là luật bất thành văn rồi! Dù sao, cậu ta cũng sắp kết hôn với Ân Nhã, cậu ta lại đi làm người con gái khác lớn