"Đứa bé kia, là do cô ta ăn trộm tin trùng!"
Mạnh Tinh Tuyết kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: "Cái gì?"
"Em biết, anh có một người anh trai!" Mộ Yến Thừa dự định nói chuyện thẳng thắn với cô: "Tống Ân Nhã thầm mến anh trai anh, có tâm muốn kết hôn với anh ấy! Người phụ nữ này, một tay tính toán khôn khéo vô cùng! Trộm lấy tinh trùng của Mộ Nhã Triết, chạy đến nước Mỹ thực hiện thụ tinh nhân tạo. Sau đó, như mong muốn, cô ta đã có thai! Nhưng mà, có ai có thể tính toán nổi với Mộ Nhã Triết đó? Mộ Nhã Triết sớm đã động tay động chân, đổi số tinh trùng đó! Thành ra, đứa con trong bụng cô ta biến thành của anh!"
"... Cái gì?"
Mạnh Tinh Tuyết sợ hãi.
Quá hoang đường!
Chuyện này quả thực còn kịch tính hơn phim truyện trên ti vi!
Thụ tinh nhân tạo?
Người phụ nữ đó, còn có thể làm ra chuyện như vậy!
Không biết xấu hổ.
Tống Ân Nhã này, vậy mà còn luôn miệng nói đứa bé trong bụng cô là con hoang?
Vậy cái thai trong bụng cô ta là gì?
Đó mới thật sự là không rõ lai lịch.
"Làm sao anh biết chuyện này?"
Mạnh Tinh Tuyết có chút nghi ngờ hỏi: "Nếu như anh đã biết, vậy sao ngay từ đầu không bỏ đứa bé trong bụng cô ta đi?"
"Trước đây anh vẫn chưa hề biết! Dù sao, anh và cô ta cũng không quá quen thuộc!"
Mộ Yến Thừa có chút oan ức, "Nếu như lúc đầu biết rồi ra tay, nhà họ Mộ sẽ phải đến bước này sao?"
"Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Mạnh Tinh Tuyết cười lạnh: "Người phụ nữ này rốt cuộc có năng lực gì, mới có thể đổ chuyện này lên đầu anh?"
"Haha! Cô ta ngay từ đầu cũng là bị lừa! Anh trai anh bản