“Đương nhiên muốn!”
Vân Thi Thi do dự một chút, giọng có chút yếu đi:
“Chỉ sợ anh không vui.”
“Phu nhân của anh nhận được đề cử trao giải, anh sao lại không vui?”
Mộ Nhã Triết không nghĩ vậy, lại nói:
“Huống hồ diễn xuất lại là niềm yêu thích của em, sau này em muốn quay lại làng giải trí để đóng phim cũng không phải là không thể! Có điều đóng phim không thể là nghề nghiệp suốt đời được, dù sao chúng ta đã từng ước định, mặc kệ công việc bận rộn thế nào cũng phải lo lắng đến gia đình. Chỉ sợ em lấy công việc làm chủ, giống như trước kia, đi sớm về muộn, con gái không có em chăm sóc sẽ rất cô đơn.”
Vân Thi Thi gật đầu, có chút cảm động trước sự thỏa hiệp nhượng bộ của anh.
Phải biết rằng người đàn ông này nhượng bộ đến như vậy thật không dễ dàng!
Anh nói cũng có lí.
Mộ Nhã Triết đồng ý để cô đi đóng phim một lần nữa, có điều cũng phải chờ con gái lớn hơn một chút, ít nhất là ba tuổi, lúc này cô có thể tái xuất làng giải trí, thế nhưng dù nói là tái xuất cũng không thể coi đây là sự nghiệp!
Giống như anh nói, nếu nói là yêu thích, cũng không phải là ham muốn gì sai trái.
Ngẫu nhiên tiếp nhận vài cái kịch bản, hoặc khá hơn là một năm đóng hai bộ phim truyền hình, hoặc một bộ phim điện ảnh, một bộ phim truyền hình, như vậy đã rất tốt rồi.
Chọn những kịch bản hoàn mỹ, thử thách với những nhân vật khác nhau, như vậy là cô thỏa mãn rồi.
Bởi vậy cô tiếp nhận thư mời, sau đó cùng Mộ Nhã Triết thương lượng qua, hồi âm cho ban tổ chức rằng mình quyết định tham gia.
Ban tổ chức nhận được lời đồng ý của Vân Thi Thi, vốn cho rằng cô sẽ từ chối, bây giờ biết được cô đồng ý tham gia liền thở phào nhẹ nhõm, mặt mày hớn hở, lại biết Mộ Nhã Triết sẽ cùng tham gia dưới tư cách nhà tài trợ thì càng thêm hưng phấn là vì vậy.
Chỉ riêng danh tiếng này thôi đã là 10 triệu.
Tập đoàn Thánh Ngự hiếm khi lấy danh nghĩa nhà tài trợ xuất hiện trước mặt công chúng,