Quãng thời gian trước Mộ Nhã Triết còn vì cô mà chuẩn bị một lễ cưới thế kỷ đáng chú ý, có người nói mời rất nhiều khách mời tôn quý cùng chứng kiến lễ cưới thiêng liêng của họ.
…
Tóm lại, tin đồn liên quan đến Vân Thi thi ùn ùn kéo đến nhưng không có một cái nào nhận được sự xác thực, đều là nghe đồn, bắt nguồn từ những người có thâm niên trong cánh truyền thông, được khai thác từ nhiều nguồn khác nhau.
Vân Thi Thi cũng không biết làm sao những người làm truyền thông này làm được.
Lúc trước vì bảo vệ cô, hơn nữa là vì bảo vệ con gái chưa ra đời, Mộ Nhã Triết nghiêm ngặt không chế mọi việc liên quan đến cô, khống chế tin tức, mặc dù khi con gái ra đời bên ngoài bệnh viện phóng viên ngồi ngồi xổm canh giữ ba ngày cũng không ra được tấm ảnh nào hữu dụng.
Anh bảo vệ cô tốt đến như vậy nhưng vẫn để những người này bắt được manh mối.
Thời điểm phỏng vấn các phóng viên thay nhau tung ra những câu hỏi sắc bén, dù sao cách xa công chúng đã lâu, công chúng đối với cô rất tò mò!
Thời gian nghỉ giữa phỏng vấn, Vân Thi Thi bị những phóng viên dây dưa đến mệt mỏi rời đi để hóa trang. Ngồi trang điểm trước gương, Mộc Tịch từ một bên đi tới, thấy cô uể oải không khỏi bỉu môi.
“Mệt à?”
“Ừ.”
“Thi Thi, chuyện chị tái xuất Mộ tổng có đồng ý không?”
“Chỉ cần chị không quá mệt mỏi, không vì công việc mà bỏ quên người nhà thì anh ấy sẽ không có ý kiến gì.”
Mộc Tịch bật cười nói:
“Vì sao chị quyết định tái xuất?”
“Cũng không chính thức tái xuất, chỉ có điều nếu là kịch bản tốt có thể suy xét tiếp nhận thử xem. Lần phỏng vấn này là phối hợp với bên liên hoan phim quốc gia.”
Dừng một chút, Vân Thi Thi lại nói:
“Nếu lần này thật sự đoạt giải cũng coi như hoàn thành một tâm nguyện của chị.”
Mộc Tịch cúi đầu nhìn cô, ánh mắt cô đơn.
Hai ngày nay cô có chút tâm thần bất định, làm gì đều mất tập trung.
Thời điểm Vân Thi Thi đưa túi xách cho cô, tay cô run lên, cũng không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện lên một tự trách, cuối cùng rơi nước mắt.
“Em làm sao vậy?”
Vân Thi Thi thấy vậy khó tránh khỏi lo lắng, cô cảm giác tâm trạng Mộc Tịch