Một Thai Hai Bảo: Giám đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3497


trước sau



Cố Cảnh Liên lại chậm rãi nói: “Cho dù đến lúc đó cậu cố gắng để xây dựng lại cơ sở, nhưng vụ nổ này sẽ phá hoại vùng từ trường điện năng ở đó. Như thế thì mảnh đất đó coi như bỏ đi. Cho dù thủ pháp này đối với tập đoàn Cụ Phong giàu có mà nói không gây tổn hại gì, nhưng vùng từ trường điện năng trên khắp thế giới chỉ chỗ này mới có. Ngoài nơi này cậu sẽ không tìm được trạm từ trường thứ hai.”



Cung Phạm nhíu mày, tỏa ra một cảm giác bức bối. Không khí nghẹt thở khiến cho mọi người cảm thấy hít thở khó khăn!



“Anh đã chôn bao nhiêu thuốc nổ?”



Cố Cảnh Liên cười khẩy: “Số lượng có thể làm nổ tung cả đảo Atlanta.”




“Không thể nào.”



Chỉ dựa vào lực công phá của thuốc nổ, tuyệt đối không thể nào sinh ra công lực đó.



“Đúng là không có khả năng, nhưng cậu cũng biết đấy, ngoài thuốc nổ ra, dưới đất chính là mỏ khí thiên nhiên rất dồi dào.”



Một năm trước, Cố Cảnh Liên đã sớm dự liệu được việc tập đoàn Cụ Phong nhắm vào mảnh đất của anh. Theo nghiên cứu cho thấy bên dưới mảnh đất này là mỏ khí thiên nhiên và dầu mỏ rất dồi dào, trở thành đối tượng sinh lợi của rất nhiều nhà tư bản.



Vì thế, anh đã biến nơi này trở thành nơi chôn thuốc nổ.



Thuốc nổ không đáng sợ, đáng sợ chính là những nguồn khí thiên nhiên này nếu gặp phải thuốc nổ hoặc lửa sẽ bùng lên, sức công phá trong phạm vị vài trăm dặm, không còn một ngọn cỏ.



Trong khoảnh khắc này, quyền chủ động đã bị dịch chuyển!



Cố Cảnh Liên nắm giữ quyền lên tiếng tuyệt đối!



Nói cách khác, cậu đừng hòng mơ tưởng đến mảnh đất này, nếu không, cậu nả súng cũng được, săn bằng bình địa cũng được, cùng lắm thì chúng ta chết chung. Cố gia cùng lắm chỉ mất đi một mảnh đất, còn cái Cụ Phong mất đi, lại là một trạm từ trường điện năng duy nhất trên thế giới!




Không thể không nói, Cố Cảnh Liên rất thông minh, hiểu cách cân đong lợi hại, một kim đổ máy, từ thế bị động đã giành được quyền chủ động.



Cung Phạm nghe vậy, yên lặng một hồi rồi đột nhiên nhếch

miệng nở một nụ cười lạnh lẽo. “Nghe đồn gia chủ Cố gia trẻ tuổi nhưng lại rất tàn độc, hôm nay xem như là ta đã được lĩnh giáo.”



Cung Phạm dừng một chút rồi lại nói: “Có điều ta nghe nói anh có một đứa con bảy tuổi, tên là Cố Thừa Trạch.”



Lời còn chưa dứt, trên mặt Cố Cảnh Liên đã hiện ra vẻ sợ hãi!



“Ngoài ra còn một cô vợ, tên là Sở Hà. Có điều Sở Hà lai lịch không đơn giản như trên tài liệu. Cô ta chắc là thanh tra tổ chống tội phạm cao cấp thuộc tổ chức hình cảnh quốc tế. Thật không ngờ cô ta lại đi kết hôn với môn hộ xã hội đen lớn nhất tại thủ đô, thật là châm biếm.”



Ánh mắt Cố Cảnh Liên thoáng vẻ lạnh lẽo!



Cung Phạm chăm chú quan sát phản ứng của anh, nhất thời hứng chí nói: “Sao? Xem ra anh vẫn rất quan tâm bọn họ?”



Cố Cảnh Liên không nói một lời, chỉ tỏ vẻ cảnh giác ẩn trong ánh mắt lạnh lùng đó.




“Cố Cảnh Liên, với thân phận của anh mà lại đi lấy vợ sinh con, khiến cho ta thật bất ngờ.”



Cố Cảnh Liên vẫn im lặng: “…”



“Nghe đồn gia chủ Cố gia tuyệt tình lãnh khốc, bạc tình bạc nghĩa.”



Cung Phạm ngã người ra sau, thản nhiên nói: “Với thân phận như vậy, nếu chịu uy hiếp thì khó trách vướng chân vướng tay. Có cần ta trừ khử họ thay anh không, để trừ hậu hoạn?”



Cố Cảnh Liên lúc này mới lên tiếng: “Cậu dám!”



Cung Phạm khinh khỉnh nói: “Chẳng qua là ta có lòng tốt không muốn hai vật dư thừa đó liên lụy đến anh thôi. Thân phận của anh nếu có điểm yếu thì cũng có nghĩa là sẽ bị uy hiếp. Sự uy hiếp này sẽ trở thành cục đá cản đường của anh.”



“…”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện