Cung Phạm cố tình thưởng thức vẻ mặt xanh xao của Cố Cảnh Liên rồi chậm rãi nói: “Anh xem, nếu ta lấy vợ con anh ra để uy hiếu anh ký vào bản hiệp ước này, anh sẽ ký hay không ký?”
Lời nói nghe rất bình thường nhưng lại chứa đầy hàm ý đe dọa!
Cố Cảnh Liên nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt trên bàn rồi siết chặt nắm đấm!
Cố Cảnh Liên siết chặt nắm đấm, cố kiềm chế bản thân. Phía sau lưng Cung Phạm, tiếng súng lên đạn đồng loạt vang lên.
Nếu anh dám làm gì nguy hiểm thì sẽ bị bắn chết ngay!
“Cậu đang uy hiếp tôi.”
“Vậy cũng phải xem anh có bị uy hiếp không mới được!”
Bất luận thế nào đi nữa thì Cung Phạm cũng phải chiếm được mảnh đất này.
Kế hoạch “Thiên Nhãn” có thành công được hay không đều phụ thuộc vào việc cậu có mua được mảnh đất này hay không.
Cho nên, bản hiệp ước này với Cung Phạm mà nói là rất quan trọng.
Cố Cảnh Liên bỗng nở nụ cười lạnh lùng: “Vì sao tôi phải tin cậu, tôi ký vào bản hiệp ước này rồi thì cậu sẽ tha cho vợ con tôi sao?”
Thủ đoạn của tập đoàn Cụ Phong so với Cố Gia mà nói chỉ có hơn chứ không có kém.
Anh có ký thì cũng có nghĩa gì?
Cung Phạm dù sao cũng đã điều tra được thông tin của Cố Thừa Trạch và Sở Hà, thậm chí còn biết cả động tĩnh của họ, bất kỳ lúc nào cũng có thể hãm hại họ một cách dễ dàng!
Không cần bàn chuyện xa xôi, trước mắt mà nói, cho dù anh có ký tên thì cũng chẳng thể đảm bảo có thể toàn mạng mà trở về.
Trước cuộc đàm phán này, cả Cố Cảnh Liên và Cung Phạm đều tràn trề tự tin, thậm chí cho rằng có thể chiến thắng đối phương.
Nhưng mà, cả hai người bọn họ đều đã tính toán sai.
Cung Phạm không ngờ Cố Cảnh Liên lại dám chôn thuốc nổ dưới mảnh đất này.
Cố Cảnh Liên thì lại không ngờ chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi mà Cung Phạm đã điều tra được toàn bộ thông tin liên quan đến Sở Hà và Cố Thừa Trạch.
Đối diện với tập đoàn Cụ Phong, chút lợi thể nhỏ nhoi của Cố Gia thật sự không đủ tính thuyết phục!
Cố Cảnh Liên nhẹ nhàng