Vì đang trong giờ học, cho nên hành lang không có ai.
Người đàn ông đi tới, anh mặc một bộ âu phục màu đen, cả người đều là hơi thở vương giả, ngũ quan tuấn mĩ, tinh xảo, cho dù ở đâu cũng đều là tiêu điểm, cho nên bị các sinh viên chú ý tới cũng chẳng có gì.
Nhưng sau khi Thẩm Vu Quy nhìn thật anh liền bị dọa cúi thấp đầu, cầm một quyển sách thật to che mặt, hận không thể biến thành không khí.
Cô khẩn trương cắn ngón tay.
Ở trong thang máy, cô chỉ hơi phản kích mấy câu, tên gia hỏa này lại đến trong trường học?Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Phí thị, sẽ không rảnh đến mức này chứ?Thẩm Vu Quy rất khẩn trương, đừng nhìn cô có thể đối mặt với bảy nữ lưu manh dễ dàng như thế, nhưng chỉ có cô tự mình biết, đó cũng chỉ là khoa chân múa tay.
Cô lặng lẽ dịch sách, mắt phượng nhìn ra ngoài, thiếu chút nữa đã kêu thành tiếng.
Cô và Trương Thiên Thiên ngồi ở cửa sổ gần cuối lớp, lúc này nhìn qua đã thấy Phí Nam Thành không biết từ lúc nào đã đứng ở bên ngoài lớp, chỉ cách cô một tấm cửa thủy tinh trong suốt.
Ánh mắt hai người ở trong không trung va vào nhau.
Ánh mắt anh giống như vũ trụ mênh mông, trong con ngươi có ánh sáng lóe lên, giống như vui vẻ, giống như phiền muộn…Vẻ mặt anh vẫn không có biểu tình gì, khiến cho người ta không biết anh vui hay buồn.
Dáng vẻ này của anh dọa đến Thẩm Vu Quy lập tức cúi đầu, giả bộ như không thấy anh.
Phí Nam Thành…Thẩm Vu Quy sống chết không chịu ngẩng đầu lên.
Cô chắc chắn Phí Nam Thành sĩ diện sẽ không xông vào kéo côLúc mọi người đang đoán xem soái ca tìm ai, Trần Tử Phàm hưng phấn đứng lên: “Thưa thầy, anh họ đến tìm em!”Nói một tiếng với giảng viên, anh ta liền xông ra ngoài phòng học.
Thẩm Vu Quy…Thẩm Vu Quy không dám nhìn ra ngoài, cô dứt khoát cầm điện thoại di động, mở camera, sau đó từ trong di động nhìn thấy Trần Tử Phàm và Phí Nam Thành không