Cả lớp bỗng nhiên lặng như tờ, chỉ cần là học sinh trong lớp thì đều quay đầu nhìn về hướng Kiều Lam.
Kiều Lam bình tĩnh nhận lấy bài kiểm tra trong tay lớp trưởng. Vẻ mặt cứng đờ của Triệu Đồng dần dần biến thành kinh ngạc. Cô ta không dám tin nhìn lại điểm phía trên bài kiểm tra của Kiều Lam.
Không sai, chính là 150 điểm, cũng giống như Tống Dao và Trần Diệu Dương, cô được điểm tối đa.
Làm sao có thể như vậy được???
Căn bản là không có khả năng!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mới một giây trước thôi cô ta còn đang đoán xem Kiều Lam có thể thi được 80 hay là 90 điểm, vậy mà kết quả cô lại có thể thi được đến 150. Triệu Đồng không tài nào tin nổi
Cả lớp chìm vào một sự im lặng quỷ dị. Không ai nhìn thấy rằng, Đàm Mặc ngày thường vẫn hay cúi đầu giờ đây cũng ngẩng đầu lên, con ngươi màu nâu nhạt nhìn thẳng vào Kiều Lam.
Một lúc lâu sau, trong lớp mới bắt đầu nhao nhao lên. Trần Diệu Dương và Tống Dao vừa mới bước vào lớp, sau khi nghe đám bạn bàn tán thì đều thoáng nhìn về phía Kiều Lam.
Triệu Đồng đột nhiên quăng quyển sách trong tay lên bàn, xông ra khỏi phòng học.
“Chắc chắn là chép bài, làm sao cậu ta được điểm tối đa được.”
“Thật sự quá ngu ngốc rồi. Chép bài thì cũng một vừa hai phải thôi, trực tiếp được điểm tối đa luôn, xem tụi mình là kẻ ngốc hết hả?”
“Đúng vậy. Ngay cả Bùi Ninh cũng không được điểm tối đa lần này. Kiều Lam thế mà lại được 150 điểm. Ai mà tin.”
“Tiếng Anh trắc nghiệm còn chép bài được, mình không tin mấy môn như Toán, Văn, Lịch Sử cậu ta có thể chép bài.”
Lúc này Triệu Đồng mới cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút.
Đúng vậy, Kiều Lam có thể gian lận được môn tiếng Anh, chứ mấy môn khác thì làm sao như vậy được. Vậy nên dù cô có chép bài được điểm cao bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể gây ảnh hưởng đến cô ta.
Thành tích của cô ta vẫn nằm trong top 5 của lớp.
Thế nhưng, đây mới chỉ là sự bắt đầu.
Ngoại trừ mấy môn cần tương đối nhiều thời gian để chấm bài như Ngữ Văn, Chính Trị, Lịch Sử ra, bài kiểm tra mấy môn còn lại cũng lần lượt được phát ra.
Điểm Hóa Học và Vật Lý lần lượt được công bố.
Gần đây Kiều Lam điên cuồng học Vật Lý, thường xuyên chạy đến phòng thí nghiệm tìm giáo viên Vật Lý để hỏi bài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen247. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từ đầu ấn tượng của giáo viên Vật Lý với Kiều Lam cũng không tốt lắm. Dù sao thành tích kỳ kiểm tra tháng đầu tiên của cô cũng rất tệ, lên lớp lại còn không chú ý nghe thầy cô giảng bài. Ông không thích những học sinh như vậy một chút nào.
Nhưng sau kỳ kiểm tra tháng, Kiều Lam dường như đột nhiên biến thành một con người khác. Chỉ cần có thời gian sẽ tìm đến ông để hỏi về bài học. Ông mở sách bài tập của Kiều Lam ra xem, bên trong chi chít toàn chữ là chữ, tất cả đều là dấu vết giải bài, kết hợp với thái độ của cô khi đến hỏi ông, hoàn toàn không giống như đang đùa chút nào.
Trước kia không nghiêm túc học hành cũng không sao, bây giờ rốt cuộc đã biết cố gắng, không hề muộn một chút nào!
Không phải mới chỉ học lớp 10 thôi sao?
Gần đây người hài lòng với Kiều Lam không chỉ có mỗi thầy Lưu.
Chờ đến khi có điểm, giáo viên Vậy Lý càng hài lòng với cô hơn.
Thi giữa kỳ tổng cộng có 8 môn, mỗi môn 150 điểm, vậy nên tổng cộng sẽ là 1200 điểm. Đề Vật Lý lần này là do ông ra, vậy nên có hơi khó, người có số điểm cao nhất cả khối là Trần Diệu Dương, 133 điểm, còn lại thì không có ai được trên 130 điểm nữa.
Kiều Lam là người đứng thứ nhì.
129 điểm.
Chỉ tính riêng môn Vật Lý thì cô đồng hạng hai với hai học sinh lớp khác!
Giáo viên Vật Lý đứng trên bục giảng tự mình phát bài thi. Sau khi phát bài kiểm tra đạt điểm cao nhất là 133 cho Trần Diệu Dương xong, giáo viên Vật Lý đột nhiên trở nên phấn khích.
“Trước kia tôi đã nói với các em rồi, chỉ cần biết cố gắng thì không có việc gì là không làm được! Trên đời này không có học sinh dốt, chỉ có học sinh lười mà thôi. Chỉ cần chịu khó phấn đấu, nhất định các em sẽ đạt được điểm số như mong đợi!”
Triệu Đồng bỗng có dự cảm bất thường.
Cô ta liếc nhìn Kiều Lam một cách bất an, không ngừng tư an ủi mình rằng điều đó là không thể nào.
Không có khả năng…
Nhưng chỉ một giây sau, giọng nói hân hoan của giáo viên Vật Lý vang lên như sấm bên tai cô ta:
“Em Kiều Lam! 129 điểm! Lên nhận bài thi!”
Đám Tống Dao và Tần Dương ngồi phía trước đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt của bọn họ lúc này cũng không kém Triệu Đồng là bao.
Sau đó giáo viên Vật Lý sửa bài, Triệu Đồng cũng chẳng có tâm trạng nào mà nghe cả. Cô ta đứng ngồi không yên suốt một tiết học, vừa hết tiết một cái là lập tức quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn Kiều Lam.
“Cậu chép bài!”
Kiều Lam ngẩng đầu liếc nhìn Triệu Đồng.
Chép bài ông nội cậu ý.
“Tôi chép của ai?”
Cả khối này người cao điểm hơn cô chỉ có Trần Diệu Dương thôi, chẳng lẽ Trần Diệu Dương cho cô chép đáp án à?
Kiều Lam nhàn nhạt liếc qua điểm số trên bài thi của Triệu Đồng một chút: “Hay là chép của cậu?”
Thật là một sự châm chọc trắng trợn. Sắc mặt của Triệu Đồng bỗng trở nên tái nhợt, che kín bài thi của mình, sau đó cô ta ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt bạn bè xung quanh nhìn cô ta có chút kỳ lạ.
Lúc này mới nhận ra nghi ngờ vừa rồi của mình thật là nực cười.
Đề Vật Lý lần này là do giáo viên của bọn họ tự ra, không lấy đề có sẵn trên mạng giống như mấy năm trước. Đề Vật Lý lần này căn bản không thể tra trên mạng được. Thỉnh thoảng cũng có một hai câu giống, nhưng số liệu thì hoàn toàn khác nhau.
Vậy nên bài thi này căn bản không thể nào chép đáp án từ trên mạng xuống được.
Mặt Triệu Đồng bỏng rát. Cô ta run rẩy nhìn về phía Trần Diệu Dương.
Hiếm khi Trần Diệu Dương lại cau mày nhìn về phía bên này như vậy. Nhưng Kiều Lam và Triệu Đồng ngồi cùng một chỗ, trong lúc nhất thời cô ta cũng không rõ là đến cùng Trần Diệu Dương đang nhìn ai.
Lý Phàm nhíu mày, mắt nhìn bài kiểm tra Vật Lý không được tốt lắm của Tống Dao, sau đó lại nhìn thoáng qua Kiều Lam phía bên kia, rồi sau đó mới quay đầu nói với Trần Diệu Dương: “Để được ngồi cùng bàn với cậu, Kiều Lam thật sự rất liều mạng đó. Sự tiến bộ này thật cmn đáng sợ mà.”
Trần Diệu Dương khẽ nhíu mày: “Đừng nói nữa.”
Lý Phàm không sợ câu ta, ngẫm nghĩ một lúc rồi đột nhiên nói: “Vl, chắc cậu ta sẽ không vượt qua cậu đâu nhỉ.”
Trần Diệu Dương cúi đầu, bày ra vẻ mặt ‘cậu đùa tôi chắc’. Lý Phàm nói xong thì cũng cảm giác được là mình đã nghĩ quá nhiều rồi. Trần Diệu Dương không bị học lệch, thành tích tất cả các môn của cậu ta đều rất xuất sắc.
Muốn vượt qua Trần Diệu Dương là quá khó. Kỳ kiểm tra tháng lần trước cậu ta đè bẹp người đứng hạng hai với khoảng cách gần 30 điểm lận đấy.
Lý Phàm lắc đầu. Không bao lâu sau, bài thi Hóa Học được đưa tới.
Điểm được phát ra ngay sau đó. Trần