Nguyệt Hy nói: “Hồ ly nhỏ nói, nếu thích một người, sẽ muốn làm cô dâu của người đó, con làm cô dâu của chú Vân được không?”
Tôi nhất định phải làm thịt con hồ ly chết bầm đó!
Tôi nắm lấy tay Nguyệt Hy, nói: “Nguyệt Hy, xin con đừng ở trước mặt bố nói con thích chú Vân, biết không?”
“Vì sao ạ?” Nguyệt Hy nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ thánh thiện vô cùng.
“Bởi vì… Bố con không thích chú Vân, nếu con nói con thích chú Vân, bố sẽ đau lòng lắm đó.
”
Lông mày nhỏ xinh đẹp của Nguyệt Hy xoắn xuýt lại, tựa hồ không nghĩ ra vì sao, tôi nhéo nhéo mặt của bé: “Con đã nhớ kỹ chưa?”
Nguyệt Hy uất ức khụt khịt cái mũi: “Nhớ rồi ạ.
”
Sáng sớm hôm sau, Uông Lạc tự mình lái một chiếc Hummer H2 tới đón chúng tôi, tôi giới thiệu từng người trong nhóm người Vân Kỳ cho anh ta.
Vân Kỳ che giấu rất sâu, mặc dù lúc trước anh ta chính là người làm dấy lên gió tanh mưa máu ở Hoa Quốc, nhưng người chân chính biết anh ta thì không có mấy người.
Không hổ là con quỷ già sống hơn nghìn năm, tâm cơ thâm trầm như vậy.
Tôi nhịn không được nhìn thoáng qua Mạc Thiên Phàm, vì sao anh ta sống lâu như vậy, nhưng lại là một tên ưa đùa giỡn như thế.
Lần này người mà văn phòng điều tra tài liệu X phái ra chỉ có ba người, Uông Lạc, Hàn Vũ Sâm, còn có một người phụ nữ, dáng người vô cùng nóng bỏng, mặc một bộ đồ da bó sát người, tóc buộc cao sau gáy, lạnh lùng như băng, là một mỹ nhân băng lãnh danh xứng với thực.
“Cô chính là Khương Lăng sao?” Cô ta thấy tôi, tiến lên phía trước nói.
Tôi khẽ gật đầu: “Xin chào.
”
“Tôi là Ngô Băng Nhi.
” Cô ta lạnh lùng nói: “Tôi đã nghe qua chuyện của cô rồi, mấy ngày trước, ở trong trụ sở phát sinh tình huống khẩn cấp, là cô đã mang theo một đám quỷ binh, bắt hết đám ma quỷ bên trong, giết sạch bọn chúng.
”
Tôi thản nhiên cười nói: “Tôi chỉ là tiện tay mà thôi.
”
Ngô Băng Nhi mặt không chút thay đổi nói: “Tôi cũng không phải đang khen cô đâu.
Mấy