Cha nương nhìn hài tử khó khăn lắm mới nuôi lớn đều thống khổ không thôi, Lưu Tam thúc di chuyển tầm mắt ở trên người Lưu Vĩnh cùng tiểu nhi tử Lưu Hành, cuối cùng vẫn tự mình đứng ra, nói: “Ta sẽ đại diện cho nhà ta.
”Lưu Vĩnh kéo lại hắn, tiến lên nói: “Ta tới.
”“A Vĩnh!” Lưu Tam thúc sợ hãi kêu lên.
Lưu Vĩnh nặng nề nhìn phụ thân, nói: “Cha, chín năm trước ta đã làm sai, lần này ta tới, sức lực của ta lớn hơn ngươi, vừa rồi cũng từng giết người.
”Lưu Tam thúc ngập ngừng, Lưu Hành đỏ mắt nói: “Đại ca, hãy để cho ta đi.
”Lưu Vĩnh chỉ nhìn thoáng qua đệ đệ, xoay người liền đứng ở phía sau Lưu Hòa.
Lưu Đại Tiền cũng nhìn về phía hai nhi tử của mình, Lưu Trang tiến lên một bước, “Nhà ta ta tới, đại ca là trưởng tử, phải phụng dưỡng cha nương.
”Lưu Đình vội tiến lên muốn giữ chặt đệ đệ, Lưu Đại Tiền ngăn lại hắn, trầm giọng nói: “Đệ đệ ngươi nói không sai, hãy để hắn đi.
”Lưu Trương thị ôm một đôi nhi nữ tức khắc đau lòng khóc thành tiếng, lại không dám nói không cho Lưu Trang đi.
Trưởng tử cùng con thứ, đa số các gia đình đều sẽ lựa chọn giữ lại trưởng tử, đẩy con thứ đi.
Tới chỗ Lưu Nhị Tiền thì không cần lựa chọn, Lưu Hiên đã đi theo bên người Mục Dương Linh, nhưng Lưu nhị nãi nãi lại đứng ra bức tức phụ của Lưu Viên thề, “Hiên Nhi còn chưa có con cái, nếu hắn chết, một phòng các ngươi phải đáp ứng đưa ra một nhi tử làm con thừa tự của hắn, để hắn kế thừa hương khói.
”Lưu Viên cùng tức phụ đều không có ý kiến.
Đến phiên Lưu Hòa, hắn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới gian nan nói: “Đại Tráng cũng đi theo bên người A Linh.
”Lời này vừa nói ra, bà nương của Lưu Hòa tức khắc đau lòng khóc thành tiếng, tiến lên đánh hắn, “Tại sao ngươi lại chọn hắn, tại sao ngươi lại chọn hắn, hắn chỉ mới 18 tuổi a, còn chưa có thành thân.
”Lưu Hòa có tất cả năm nhi tử, bốn nhi tử ở phía trên đều thành thân, Lưu Đại Tráng nhỏ nhất, thuộc về loại đến già mới có con, hai vợ chồng già ngày thường yêu thương đứa nhỏ này nhất, lúc này lại muốn đẩy hắn ra, mọi người cũng không khỏi xì xào.
Đôi mắt của Lưu Hòa cũng đỏ bừng, nhưng đây là lựa chọn cuối cùng.
Hiện tại các thôn dân vẫn còn đang do dự, nếu hắn không lấy ra thái độ, chỉ sợ Mục Dương Linh trở về chuyện này vẫn chưa giải quyết được.
Mà bốn nhi tử của mình khẳng định sẽ có ý kiến, Đại Tráng đã đi theo phía sau Mục Dương Linh, nếu lúc này hắn lại chọn ra một người từ trong bốn nhi tử, chỉ sợ bọn họ còn chưa chạy nạn đã bắt đầu nội loạn.
Cho nên, việc chọn tiểu nhi tử là việc nhất định phải làm.
Quả nhiên, Lưu Hòa đưa ra quyết định như vậy, phía sau liền thuận lợi hơn nhiều, có nhà không muốn hài tử đi chịu chết, chủ hộ không đầy 40 tuổi liền tự mình đứng ra, có nhi tử không đành lòng để phụ thân đi chịu chết, lại kéo lại, tự mình đứng ra.
Có người nhà nói ra lời hứa hẹn, tự nhiên cũng có người nhà bất công, tóm lại trong mười lăm phút, Mục Thạch đã nhìn thấy hết thảy các tiết mục sinh ly tử biệt, còn hắn thì sao?Mục Thạch chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, người khác còn có nhi tử trên dưới hai mươi tuổi để đẩy ra bên ngoài, nhưng nữ nhi của hắn chỉ mới có chín tuổi!Mục Thạch sao có thể để nữ nhi của mình đi làm chuyện như vậy?Hắn tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Mục gia chúng ta thì sẽ để ta ra, nhường A Linh trở về mang nương bọn họ đi.
”Mục Thạch vừa nói ra lời này, mọi người đều thở ra một hơi nhẹ nhõm, so với Mục Dương Linh, mọi người tự nhiên càng tín nhiệm Mục Thạch.
Lưu Hòa cũng không nói lời từ chối, chỉ nói: “A Linh rất nhanh sẽ trở lại, hiện tại mọi người từng người đi thu thập đồ vật, có lời muốn nói cùng người nhà thì cũng nói nhanh đi, không được nháo ra động tĩnh quá lớn, có thể người Hồ đang ở phía sau chúng ta.
”Lúc này mọi người mới giải tán.
Rất nhanh Mục Dương Linh cả người toàn là máu dẫn người trở về, mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều bị một chút vết thương, nhưng đều còn sống để trở lại.
Lúc này trên người bọn họ còn đang mặc quần áo của người Hồ, Mục Dương Linh đã dùng số quần áo này để mê hoặc người Hồ, mới có thể nhanh như vậy đã giải quyết bọn họ.
Mục Thạch thấy nữ nhi cả người đều là máu, liền kéo nàng qua sờ soạng trên dưới, Mục Dương Linh vội nói: “Cha, đây không phải là máu của ta, đều là của người Hồ, ta một sợi tóc cũng chưa rớt.
”Mục Thạch mặt trầm như nước, “Là ai kêu ngươi đi làm chuyện nguy hiểm như vậy? Không phải ngươi chỉ làm người dò đường thôi sao?”“Không làm không được a, cha, ngươi không biết, người Hồ giết các hương thân giống như chém dưa, cứ tiếp tục như vậy, cho dù lúc này nhà của chúng ta đi ở phía trước có thể tránh khỏi, nhưng lúc sau cũng sẽ bị đuổi theo, đến lúc đó một nhà chúng ta người già, trẻ nhỏ đều yếu nhược, làm thế nào để chạy thoát?” Mục Dương Linh đưa ra ý đồ muốn thuyết phục Mục Thạch, đè thấp thanh âm nói: “Cha, ta không phải là người trong lòng mang thiên hạ, mà là đang lấy việc công để làm việc riêng.
”Mục Thạch hừ lạnh một tiếng, “Ngươi đừng đánh lạc hướng