Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 66: Quý gia
Binh mã ty Bắc thành.
Tạ chỉ huy sứ bắt chéo chân, trong tay cầm một chung trà, nhưng tâm tư đã chạy tới Quý gia rồi.
Tâm niệm của Quý lão thái thái phải điều tra từ đâu?
Nàng đang làm gì vậy?
Người Quý gia có phối hợp hay không?
Bùi Tiếu có ghi nhớ tất cả nhất cử nhất động của nàng hay không?
Nghĩ tới đây, Tam gia có chút ngồi không yên, trong lòng tính toán có nên mượn cơ hội tuần phố để đến Quý gia xem thử hay không.
"Gia." Chu Thanh đi tới: "Hôm nay Từ Thịnh không ra ngoài, ở nhà dưỡng thương; Từ Lai trời còn chưa sáng đã lên triều rồi."
Tạ Tri Phi đặt chung trà xuống, đứng dậy đi dạo vài vòng trong phòng, dậm chân nói: "Mấy ngày hôm trước Từ Thịnh gặp mặt ai, làm những gì, đều phải cẩn thận tra xét."
Chu Thanh: "Gia yên tâm, đều đã giao phó cả rồi."
Tạ Tri Phi quay đầu nhìn Chu Thanh: "Từ Lai cũng phải theo dõi gắt vào cho ta, lão già này thù dai lắm."
Chu Thanh thấp giọng nói: "Gia, vị kia tối qua phái người tới hỏi Hình bộ chuyện, tiểu nhân một năm một mười nói hết rồi."
Tạ Tri Phi biến sắc.
Ngay cả y cũng phái người đến hỏi, có thể thấy những chuyện nên trong thành Tứ Cửu thì hắn đều đã biết rồi.
"Hắn có nói gì không?"
"Dặn gia cẩn thận một chút, Từ Lai là chó của Hán vương, đánh chó còn phải xem mặt chủ, món nợ này chỉ sợ Hán vương đã ghi nhớ rồi."
Tạ Tri Phi im lặng không nói lời nào.
Chu Thanh đánh giá sắc mặt chủ tử, lại thấp giọng nói: "Gia, người đó còn dặn một câu: Quốc khố trống rỗng, với tính tình của Thái tử thì ắc sẽ bỏ xe giữ tướng."
Tạ Tri Phi chỉ cảm thấy đầu mình như bị cái gì đó đập mạnh một cái.
Nếu như nói Từ Lai là chó của Hán vương, thì Quý Lăng Xuyên chính là chó của Thái tử, chủ nhân vì tự vệ mà bỏ chó, vậy chẳng phải Quý gia sắp gặp nguy rồi sao?
Suy nghĩ thật lâu, hắn trầm giọng nói: "Ngươi đưa tin qua, ta và Bùi Tiếu muốn gặp hắn."
"Vâng!" Lúc này, Đinh Nhất vội vàng đi vào, trong tay còn mang theo một hộp thức ăn.
"Gia, Đỗ cô nương phái người đưa tới."
"Các ngươi chia ra mà ăn."Tạ Tri Phi xoay người đi ra ngoài, Đinh Nhất gọi theo bóng anh: "Gia, gia đi đâu vậy?"
"Còn không mau đuổi theo!" Chu Thanh liếc mắt một cái, đồng thời lại khẽ nói: "Đi Quý gia!"
......
Lúc gặp Quý Lăng Xuyên lần nữa, đến Yến Tam Hợp cũng thấy kinh hãi.
Trong một đêm, tóc của hắn gần như bạc hơn một nửa, hai mắt vốn lõm xuống, lại lòi ra giống như vừa bị móc, nhìn cực kỳ đáng sợ.
Không ai biết, Quý Lăng Xuyên cả đêm qua không nhắm mắt lại nổi, trong đâu chỉ suy nghĩ đến một chuyện...
Mẫu thân, người vì một con chó mà gây tai họa cho con cháu đời sau sao, người sao có thể nhẫn tâm làm như vậy?
Yến Tam Hợp rất hiểu cảm nhận này, lúc nhìn thấy tâm ma của tổ phụ đêm đó, nàng cũng mở mắt đến hừng đông.
Không an ủi người khác, Yến Tam Hợp khô khan nói: "Mọi việc luôn có nhân quả, tìm được nhân quả trước vẫn quan trọng hơn."
Quý Lăng Xuyên hai mắt trợn trừng gật đầu.
Yến Tam Hợp: "Tâm ma của lão thái thái là một con chó, trong phủ quả thật không có nuôi chó sao?"
Quý Lăng Xuyên: "Quả thật không nuôi."
Yến Tam Hợp: "Vì sao?"
"Điểm này ta biết." Bùi Tiếu nói: "Ngoại tổ mẫu ta không thích chó, cho nên không nuôi."
Sắc mặt Yến Tam Hợp cứng đờ, không thích chó, nhưng tâm ma lại là một con chó, như vậy không phải rất mâu thuẫn sao?
"Tại sao bà ấy lại không thích?" Yến Tam Hợp hỏi: "Là bị chó cắn sao?
Quý Lăng Xuyên nhớ lại nửa ngày, lắc đầu nói: "Mẫu thân chưa từng bị chó cắn."
Yến Tam Hợp không hiểu, thế này chẳng phải càng không hợp lý sao.
Thành Tứ Cửu tuy ở dưới chân thiên tử, trị an vô cùng tốt, nhưng theo nàng hỏi thăm, thì các nhà giàu đều nuôi mấy con chó, dùng để giữ nhà giữ cửa.
"Trong phủ trước nay chưa từng nuôi chó, hay là bởi vì lão thái thái không thích nên về sau mới không nuôi?"
Quý Lăng Xuyên nghe nàng hỏi cái này, thì nghiêm túc suy nghĩ một chút, trước mắt chợt sáng ngời.
"Có nuôi." Ta nhớ rất rõ, khi còn bé trong nhà có vài con chó, say này mẫu thân quản lý gia đình mới không nuôi.
Yến Tam Hợp như có điều suy nghĩ: "Chỗ ở của lão thái thái ở đâu, dẫn ta đi xem thử."
"Ta đưa ngươi đi." Bùi Tiếu làm một tư thế mời: "Không xa, gần đây thôi."
Yến Tam Hợp không để ý tới hắn.
"Quý lão gia, những người hầu hạ mẫu thân ngươi khi còn sống có còn ở đây không?"
Da mặt Quý Lăng Xuyên