=============
Rõ ràng chỉ mới cách đây chưa đến một tháng, thế nhưng đoạn ký ức về lần cùng nhau đi Văn Xương đã xa xôi như xảy ra ở kiếp trước.
Thời gian phóng tên lửa dự kiến là 2 giờ chiều chủ nhật, hai người tranh thủ đáp xuống Văn Xương vào chiều thứ bảy.
Kỷ Xuân Sơn thấy anh thoải mái nhận hai tấm thẻ phòng từ tay nhân viên lễ tân, lắc đầu cảm khái: "Lần này chướng ngại tâm lý của sếp Thẩm bị ném bay hoàn toàn rồi nhỉ."
Thẩm Hòe Tự trừng hắn một cái.
Mấy hôm nay người này thật sự rất quá đáng.
Nguyên nhân sâu xa cũng phải để Đoàn Triết đội nồi một nửa.
Thứ năm tuần trước ba người cùng nhau ăn bữa cơm tối, không rõ vì lý do gì mà Kỷ Xuân Sơn xui xẻo nhắc đến chuyện Thẩm Hòe Tự không chịu ăn McDonalds.
Việc này thật ra Đoàn Triết cũng không biết.
Cậu ta thích ăn thịt nên không có cảm tình sâu đậm lắm với hamburger, từ nhỏ đến lớn hai người hẹn nhau đi ăn cũng chưa bao giờ hẹn ở những chỗ như McDonalds.
Đoàn Triết trầm ngâm một lát mới lộ ra vẻ mặt thông suốt.
Thẩm Hòe Tự còn chưa kịp ngăn cản, cậu ta đã khai ra sạch sẽ chuyện năm đó hai người nhìn thấy Kỷ Xuân Sơn trước cửa tiệm McDonalds.
Chân tướng của câu đố thế kỷ quá mức chấn động, Kỷ Xuân Sơn ít nhất phải ngồi ngốc mất ba phút đồng hồ.
"Chẳng lẽ em thật sự cho rằng năm đó tôi đang hẹn hò với em mà còn, còn..." Hắn trợn to mắt, suýt nữa tức đến líu lưỡi, "Thẩm Hòe Tự, tôi, tôi là loại người như vậy sao?"
Thẩm Hòe Tự biết mình đuối lý nhưng cũng cảm thấy buồn bực, cái lu giấm cổ lỗ cất được vào hầm này anh đã uống suốt mười ba năm trời.
Không khí bữa ăn lập tức cứng đờ, Đoàn Triết vội vàng lấy món quà mừng tái hợp đã chuẩn bị tỉ mỉ ra.
Là hai chiếc áo thun cổ động nền tím chữ xanh lục, hai màu kinh điển tượng trưng cho EVA unit-01.
Cậu ta đưa một chiếc "Chiến Binh Neo Genesis Xã Súc*" cho Kỷ Xuân Sơn, chiếc còn lại tặng cho Thẩm Hòe Tự.
*Xã súc - (tiếng Nhật: Shachiku/しゃちく) là một thuật ngữ chỉ những nhân viên văn phòng cấp thấp trong các công ty Nhật Bản, ghép từ hai chữ trong "câu lạc bộ" và "gia súc" và có nghĩa là "bọn chuyên làm trâu làm ngựa cho công ty".
Từ này xuất hiện lần đầu tiên ở Nhật Bản vào năm những năm 1990 rồi dần dần lan rộng khắp Đông Á.
Thẩm Hòe Tự nhìn chiếc áo trong tay mình, càng khó chịu hơn: "Dựa vào đâu mà tao lại là Chiến Binh Neo Genesis Làm Biếng? Mày thấy tao làm biếng bao giờ chưa?"
Đoạn Triết gắp miếng thịt bò suýt thì nướng cháy lên, thuận miệng lừa gạt: "Đây là một mong ước tốt đẹp, chúc mày sớm ngày được lười biếng."
Bắt đầu từ ngày hôm đó, hễ không có gì làm là Kỷ Xuân Sơn bắt đầu tính toán nợ cũ, ví dụ như hiện tại.
"Chẳng trách ngày hôm đó em nổi giận với tôi ghê gớm như vậy." Kỷ Xuân Sơn sâu xa liếc anh một cái, "Xem ra sếp Thẩm không chỉ là đồ mít ướt mà còn là lu giấm biết đi."
Thẩm Hòe Tự hận đến ngứa răng, ném phịch chiếc túi du lịch lên ghế sô pha phòng khách sạn: "Còn không phải tại mấy lời dối trá sứt sẹo của anh mà ra à?"
"Biết sợ chẳng lẽ không phải một điểm cộng sao?" Kỷ Xuân Sơn lập tức phản