Siêu Cấp Đại Gia

813: Đầu Tư Vào Tập Đoàn Thượng Vinh


trước sau


Thượng Bân trong lòng không phải không muốn báo thù cho bố, nhưng đối mặt với nhà họ Lương hùng mạnh.

Anh ta không thể nào ra tay, cho dù ôm quyết tâm dù phải chết cũng đi tìm nhà họ Lương báo thù, phỏng chừng kết quả cuối cùng chẳng qua chính là chết thảm hoặc không gì ngoài chết thảm hơn.

Lúc này, Thẩm Lãng đỡ Thượng Bân đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tôi có thể trích ra khoản tài chính này cho cậu, xem như đầu tư vào tập đoàn Thượng Vinh.

Nhưng sau khi đối phó với nhà họ Lương xong, toàn bộ tài nguyên y tế của thành phố Giang Nam đều sẽ nằm trong tay tập đoàn Thượng Vinh, đến lúc đó tôi hi vọng cậu có thể giống như bố của cậu, cậu hiểu không?"
Thượng Bân vội vàng gật đầu, nhưng lập tức lại thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Những việc này xin Cậu Lãng yên tâm, tập đoàn Thượng Vinh tuyệt đối sẽ không nâng giá một đồng tiền thuốc! Chỉ là! chuyện này cũng không phải là chuyện đơn giản như thế, nội trong ba ngày ép ra tài nguyên y tế và con đường cung cấp của nhà họ Lương, khoản tiền vốn này có thể là một con số trên trời! "
Thẩm Lãng cười cười, biết Thượng Bân là không tin mình có thực lực, cũng không nói thêm cái gì, chỉ là lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại cho Khưu Sở Các.

"Sắp xếp người, ngày mai đến tập đoàn Thượng Vinh bàn bạc chuyện đầu tư! " Thẩm Lãng nói với người ở đầu kia điện thoại.

Nghe thấy Thẩm Lãng nói như vậy, Thượng Bân trong lòng run lên, bây giờ đâu tư vào tập đoàn Thượng Vinh có nghĩa là hoàn toàn đối địch với nhà họ Lương, đối mặt với sự chèn ép của nhà họ Lương, khoản đầu tư này rất có thể một đi không trở lại!
"Cậu Lãng, cậu đây là! "
Thượng Bân còn chưa nói xong, đã bị Thẩm Lãng cắt ngang.


"Phương diện tài chính cậu không cần lo lắng, bây giờ cậu chỉ cần nghĩ làm sao từ trong tay nhà họ Lương đoạt lấy những con đường và nguồn tài nguyên đó là được, sáng ngày mai sẽ có người đến công ty cùng cậu đàm phán.

" Thẩm Lãng cười nói.

Chuyện đến nước này, mặc dù Thượng Bân không biết Thẩm Lãng rốt cuộc có khoản tiền khổng lồ như vậy hay không, nhưng trước mắt cậu muốn báo thù thì không có lựa chọn khác, mà Thẩm Lãng lại chịu ra tay giúp mình ở thời gian như vậy, trong lòng Thượng Bân đối với Thẩm Lãng cảm kích vô cùng.

"Cậu Lãng, cậu yên tâm, bất luận kết quả thế nào, Thượng Bân tôi đều sẽ dốc hết toàn lực, vì cha báo thù, cũng vì không để Cậu Lãng thất vọng!" Thượng Bân vẻ mặt kiên nghị nói.

Tối hôm đó, sau khi Thẩm Lãng và Lý Mạc rời đi, đầu tiên Thượng Bân liền cho phong tỏa tin tức Thượng Vinh Tài bị giết chết, bởi vì tin tức này một khi lan ra, tập đoàn Thượng Vinh muốn từ trong tay nhà họ Lương đoạt con đường và tài nguyên y tế sẽ càng khó.

Nhưng tin tức này vẫn bị cấp cao tập đoàn Thượng Vinh và thân thích trong nhà họ Thượng truyền ra.

Phòng họp tập đoàn Thượng Vinh.

Thân thích nhà họ Thượng và một số cấp cao sáng sớm đã đến, bởi vì hôm qua bọn họ nhận được tin tức Thượng Vinh Tài qua đời, hôm nay đến đây là vì muốn ép Thượng Bân từ chức, để nhà họ Lương buông tha cho tập đoàn.

Mặc dù chuyện này đối với bọn họ mà nói không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng mọi người đều biết chống đối lại nhà họ Lương, kết quả của bọn họ có thể giống như Thượng Vinh Tài, bị mất mạng.


Dù sao cũng là Chủ tịch qua đời, lúc này không khí trong phòng họp rất áp lực, bất luận thật lòng hay là diễn kịch, vẻ mặt mọi người đều bi thương.

Lúc Thượng Bân đến phòng họp, mọi người trong phòng họp đầu tiên đứng dậy đối với chuyện Thương Vinh Tài qua đời bày tỏ niềm thương nhớ.

“Nếu hôm nay mọi người đều đã biết, vậy tôi cũng không che giấu nữa! Bố tôi là bị người nhà họ Lương hại chết, nên kế tiếp, tập đoàn Thượng Vinh được ăn cả ngã về không với nhà họ Lương đến cùng.

"
Lời Thượng Bân vừa nói ra, mọi người trong phòng họp nhất thời vang lên tiếng nghị luận.

Một đám mặt ủ mày chau, khá kiên quyết.

"Thượng Bân, chủ tịch Thượng qua đời, chúng tôi vô cùng đau lòng, cũng vô cùng hiểu tấm lòng một người làm con trai, nhưng bây giờ liều chết với nhà họ Lương, cậu đây là chẳng khác gì muốn giết chết chúng tôi!"
"Đúng vậy, ngay cả lúc chủ tịch Thượng còn sống, đều không dám đối nghịch với nhà họ Lương, bây giờ cậu muốn chúng tôi phá sản, không phải giống như kéo chúng tôi chôn cùng sao?"
"Thượng Bân, bây giờ cậu phải bình tĩnh một chút, không vì chúng tôi và công ty suy nghĩ, cậu cũng vì an toàn của bản thân cậu mà suy nghĩ!"

Sự khuyên bảo của mọi người khiến Thượng Bân nghe thấy vô cùng chói tai, lúc cha còn sống những người này không có ai biểu hiện sợ nhà

họ Lương như vậy, hôm nay cha vừa qua đời đoàn người này thật sự sợ hãi!
Nhưng Thượng Bân cũng rất thấu hiểu cho đám người này, suy cho cùng đối mặt chính là nhà họ Lương - một trong mười đại gia tộc ở thành phố Giang Nam, hơn nữa thủ đoạn của nhà họ Lương lại bỉ ổi nham hiểm như vậy.

Thượng Bân thở dài một hơi, đứng dậy nói: "Mọi người lo lắng và sợ hãi tôi rất thấu hiểu, cho nên bây giờ tôi cho mọi người một cơ hội, mọi người có thể từ bỏ cổ phần trong tay, như vậy sau này mọi người chẳng khác nào đã cùng công ty vạch rõ quan hệ, cho dù nhà họ Lương có truy cứu đi nữa, mọi người cũng sẽ không có trách nhiệm gì.

"
Nhóm người này thấy Thượng Bân quyết định như vậy, không nhịn được lại nổi lên một chút do dự.

Mặc dù tập đoàn nhà họ Thượng mấy năm nay vẫn luôn gắng gượng duy trì hoạt động, nhưng cũng làm cho bọn họ còn có thể kiếm một chén cơm, nếu như bây giờ từ bỏ cổ phần công ty, sau này mọi người đều không còn chén cơm sắt này nữa.

Nhưng nếu như không từ bỏ, vậy sau này có thể phải cùng tập đoàn Thượng Vinh đi đời nhà ma.

"Nếu cậu đã nói như vậy, tôi lựa chọn từ bỏ cổ phần công ty, về phần giá cả dựa theo giá gốc đi, cũng xem như báo đáp ân tình trước đây của ông Thượng đối với tôi.

"
"Tôi cũng từ bỏ, chút cổ phần này trong tay tôi những năm qua được chia hoa hồng đã sớm hồ vốn rồi, nhìn một phần hiếu tâm này của Thượng Bân, tiền thì thôi đi!"
"Tôi cũng từ bỏ! "
Mọi người giờ phút này trái lại rất có tình nghĩa, biết tập đoàn Thượng Vinh bây giờ tiền mà trên sổ sách cũng không nhiều, cách làm của Thượng Bân lại tính là có tình có nghĩa, cho nên hầu như mọi người đều dựa theo giá cả tương đối thấp giao ra cổ phần của mình.


Sau khi cùng những người này kí kết hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Thượng Bân đứng dậy cung kính cúi đầu chào mọi người, biểu đạt cảm ơn.

Sau khi mọi người rời đi, Khâu Sở Các mới dẫn người tới tập đoàn Thượng Vinh.

Lúc nhìn thấy Khâu Sở Các xuất hiện, Thượng Bân kích động thiếu chút nữa nhảy cẫng lên.

Phải biết, trong giới đầu tư, tiếng tăm của Khâu Sở Các không người nào là không biết, không người nào là không hiểu, Thượng Bân cũng chỉ ở các loại tạp chí thương mại mới có thể nhìn thấy Khâu Sở Các, hôm nay nhân vật truyền kỳ này đang đứng trước mặt mình, Thượng Bân nhất thời cho rằng mình đang nằm mơ.

"Xin chào, tổng giám đốc Thượng! Tôi là người đến đàm phán chuyện đầu tư vào tập đoàn Thượng Vinh!" Khâu Sở Các nói, thế nhưng còn chủ động vươn tay ra trước.

Thượng Bân lúc này mới phản ứng lại, vội vàng khom người bắt tay đối phương: "Ngồi ngồi ngồi, ông chủ Khâu, mau ngồi xuống đi, có thể nhìn thấy anh, thật sự khiến tôi có chút thụ sủng nhược kinh!"
Khâu Sở Các mỉm cười, sau khi ngồi xuống, lấy ra một tập tài liệu đặt ở trên bàn, nói: "Tổng giám đốc Thượng không cần khách sáo, những việc này đều là cậu Lãng bàn giao cho tôi, bởi vì thời gian có hạn, cho nên chúng ta vẫn là trực tiếp bắt đầu luôn đi!"
Lúc Thượng Bân biết là Khâu Sở Các là người Thẩm Lãng gọi đến, không lời nào có thể diễn tả được nỗi khiếp sợ của anh ta.

Một cuộc điện thoại là có thể gọi tới nhân vật truyền kỳ của giới đầu tư hiện nay, cậu Lãng này rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
Mặc dù trong lòng nghi hoặc rất lớn, nhưng Thượng Bân không có đi thăm dò thân phận của Thẩm Lãng, bởi vì những chuyện này Thượng Bân cảm thấy Thẩm Lãng không nói, mình tuyệt đối không nên mở miệng hỏi.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện