Sau khi hai tên gây rối đã được mang đi.
Lê Hùng lúc này mới nhìn mọi người mà nói:“Làm người nên tự biết địa vị của chính mình.
Đang làm người hầu đừng xen vào chuyện của chủ nhân.
Tôi ở đây nói thẳng, mọi người ở đây tài trí không có, nên chỉ có thể làm người bình thường.
Đã là người bình thường thì phải biết an phận, về sau không cho phép ai lôi kéo kích động người khác, cũng như nghi ngờ quyết sách của bang chủ.
Rõ chưa?”Những người khác nghe được lời nói của Lê Hùng thì đồng loạt đáp lại:“Đã rõ thưa phó bang chủ.”Lê Hùng gật đầu nói:“Tốt.”Tiếp đó hắn lấy ra một bảng danh sách, sau đó nhìn mọi người nói:“Giống như lúc trước bang chủ đã nói.
Mọi người nếu hoàn thành công việc trong ngày sẽ được thưởng thêm hai cân thịt.
Về phần tiền công sẽ có thay đổi, thay vì một cân thịt giống lúc trước, nay mọi người còn nhận thêm được một cân tiết và một cân lòng.”Mọi người nghe đến tiền công thay đổi thì trong lòng cảm thấy lo lắng.
Nhưng khi nghe được cho thêm một cân tiết, cùng một cân lòng thì cả nhóm đều mừng đến thiếu chút rơi nước mắt.Nếu không phải hiện tại đang đứng trong hàng ngủ, không được tùy ý hét lớn thì bọn họ đã hết lên rồi.
Lê Hùng nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của mọi người thì hắn cũng cười, hắn nói:“Tiền lương của mọi người sẽ được trả khi quay trở về căn cứ, hiện tại mọi người đi vào bên trong doanh trại ăn chiều, tí nữa lên đường trở về.”Nghe lại được ăn thêm một bữa, thì có một bác gái không kiềm được sự ngạc nhiên mà hỏi:“Phó bang chủ! Sáng ăn rồi giờ vẫn được ăn tiếp sao?”Lê Hùng thấy có người nghi ngờ lời nói của chính mình thì hắn cũng không giận, hắn gật đầu giải thích:“Được ăn.
Nếu ai không ăn có thể mang về cho gia đình.”— QUẢNG CÁO —Nghe được lời này thì mọi người cảm thấy vui vẻ vô cùng, bác gái lúc trước nhìn Lê Hùng nói:“Cảm ơn phó bang chủ.”Lê Hùng nghe vậy thì chỉ nhẹ gật đầu, sau đó không nói gì thêm nữa.
Tiếp đó hắn đi tới gặp Lệ Vi để bàn chính sự, còn mọi người thì cùng nhau di chuyển tới khu vực doanh trại.Khi người của Mãng Xà Bang tới đây thì người của Chính Nghĩa Hội cũng đã tới nơi.
Những người kia đang xếp hàng đợi cơm.Hôm nay phát cơm cho bọn họ chỉ có một người, người kia đeo một cái mặt nạ khỉ nhìn có phần ngộ nghĩnh.
Mặc dù người kia không hay nói chuyện, bộ dạng lạnh lùng.Có điều người kia khi cho cơm cùng thức ăn lại rất hào phóng, bình thường người ta chỉ cho lưng bát, còn người này thì cho một bát đầy.
Đã vậy còn cho thêm rất nhiều thức ăn.Người kia không phải là ai khác mà chính là Thiên Anh, hắn vừa mới ngủ dậy cách đây không lâu.
Vốn định ra ngoài hít thở cho thoải mái, nhưng còn chưa kịp đi dạo đã bị Alisa đưa tới đấy.Vốn lúc trước nơi này còn có ba bốn người nữa, nhưng mà mấy tên kia làm Thiên Anh ngứa mắt quá nên hắn đã đuổi đi hết rồi.Mấy người kia lấy cơm cho người khác mà thấy hơi nhiều cơm chút liền bớt lại, lỡ lấy ba miếng thịt phải gắp lại một miếng.
Thiên Anh tuy biết tình hình khó khăn cần phải tiết kiệm, có điều nhìn thấy cảnh đó vấn khiến hắn cảm thấy khó chịu.Vậy là hắn đuổi hết đám người kia, sau đó tự mình lấy cơm cho những người khốn khổ này.“Cảm ơn!”“Em cảm ơn anh!”“Cảm ơn cháu!”Mỗi lần Thiên Anh phát cơm cho một người, bất kể người kia là già trẻ, lớn bé gì đều cảm ơn hắn.
Từ nhỏ đến lớn Thiên Anh toàn nghe được lời oán hận, nguyền rủa.
Bây giờ tự nhiên được nghe lời cảm ơn khiến hắn phiêu phiêu.Có điều Thiên Anh thì phiêu, còn mấy tên nhà bếp cùng những người phát cơm thì đang tức giận.
Lương thực cùng thịt mà phía trên cấp cũng không nhiều, Thiên Anh mà tiếp tục phát thế này thì bọn họ sẽ không kiếm trác được gì.Nhìn qua nhau, một người trung niên râu rậm cau mày nói:— QUẢNG CÁO —“Nên làm sao bây giờ? Cứ thế này sợ không ổn? Tên kia phát như vậy thì lát sau chúng ta không còn cặn để ăn, chứ đừng nói là mang về.”Công việc ở nhà bếp là một