Sủng Phu (Xuyên Nhanh)

Chương : 119


trước sau

Lục Du Hiểu kiên quyết không đồng ý sử dụng mấy cái tên Ngôn Cảnh Tắc đặt, cố gắng thuyết phục.

Ngôn Cảnh Tắc cũng ý thức được chính mình đặt tên cũng thật sự không ổn, cuối cùng đồng ý yêu cầu đổi tên của Lục Du Hiểu.

Nhưng thật ra Giản Vân Tu lại có chút buồn bực: “Cháu cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc đặt tên khá tốt.”

Lục Du Hiểu: “Ha hả!” Cháu tuyệt đối là bị con hồ ly tinh tên Ngôn Cảnh Tắc này rót canh mê hồn rồi!

Mặc kệ thế nào, tên album này cuối cùng được quyết định là ‘Sớm tối’.

“Tuy rằng thơ nói ‘đôi tình nếu đã cửu trường, cần gì sớm sớm chiều chiều thấy nhau’, nhưng sớm tối tương đối càng làm cho người ta chờ đợi, hai người các cháu nếu sớm sớm chiều chiều vẫn luôn ở bên nhau thì thật tốt.” Lục Du Hiểu cảm thấy mình đều đã hơn bốn mươi tuổi, không chỉ phải xem người ta tú ân ái, còn phải ở bên cạnh khen tặng người ta, thật sự là chua xót lòng người!

Ngôn Cảnh Tắc còn rất ăn ý cái này: “Tên này được đó! Cháu cùng Vân Tu muốn sớm sớm chiều chiều cả đời!”

Còn Giản Vân Tu…… Ngôn Cảnh Tắc nói tốt, vậy chắc chắn là tốt!

Quyết định tên album, bọn họ lại bắt đầu thương lượng tên bản nhạc bên trong, cuối cùng, những cái tên làm cho người ta không nói được lời nào đó đều đổi thành “Đậu Đỏ” linh tinh, mấy tên có ý nghĩa đặc thù, lại tương đối ý thơ.

Một phen lăn lộn xuống, Lục Du Hiểu mệt cực kỳ, đặc biệt muốn đem Ngôn Cảnh Tắc ném vào học viện nghệ thuật hun đúc một chút.

Người này cũng không ngu ngốc, sao lại không có tế bào nghệ thuật nào hết vậy?!

Lục Du Hiểu ghét bỏ Ngôn Cảnh Tắc chịu không được, nhưng ông chỉ ghét bỏ được một lát, liền lại thích Ngôn Cảnh Tắc, thậm chí cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc thật sự quá mức đáng yêu —— Ngôn Cảnh Tắc quyết định đầu tư cá nhân 500 vạn để làm album này!

500 vạn! Đây chính là 500 vạn!

Chất lượng của album này chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể!

Không có tế bào nghệ thuật kỳ thật cũng không sao, Ngôn Cảnh Tắc nguyện ý dùng tiền tới phát triển nghệ thuật, chính là một người nhiệt tình yêu thương nghệ thuật mà!

Lục Du Hiểu vui rạo rực mà cùng Ngôn Cảnh Tắc thương lượng, cuối cùng còn đả động Ngôn Cảnh Tắc đầu tư, giúp Giản Vân Tu ra thêm một album, một album thu các bản nhạc nổi tiếng thế giới do Giản Vân Tu diễn tấu.

Được rồi, kỳ thật không phải là “đả động”, ông chỉ thuận miệng nhắc thì Ngôn Cảnh Tắc liền đồng ý, so với ông còn tích cực hơn.

Vì thế, cuối cùng album Giản Vân Tu muốn ra, cứ như vậy từ một biến thành hai, không chỉ như vậy, trong album tất cả đều là những bản dương cầm lừng danh thế giới, bọn họ còn quyết định gọi là ‘Rã rời’.

Những bản nhạc trong đó đa phần đều không quá vui vẻ.

Lục Du Hiểu cầm đầu tư của Ngôn Cảnh Tắc, liền bận rộn hơn, Giản Vân Tu cũng bắt đầu thu album.

Trong lúc thu, Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn đi theo toàn bộ hành trình, làm người đại diện cho Giản Vân Tu.

Ngôn Cảnh Tắc không hiểu âm nhạc, nhưng biết nhìn người.

Một đường cùng đi này, hắn phát hiện Lục Du Hiểu vẫn không tồi, là thật sự yêu âm nhạc, khẳng định sẽ không làm ra chuyện trộm nhạc và vu hại Giản Vân Tu, làm ra loại chuyện này, bản thân và công ty Lục Du Hiểu cũng không có chỗ tốt nào.

Mà người trong công ty Lục Du Hiểu đều ký hiệp nghị bảo mật, theo lý cũng sẽ không làm như vậy.

Càng quan trọng là, ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, người chỉ trích Giản Vân Tu kia cũng không có chỗ tốt gì — người nọ không đứng ra thưa kiện Giản Vân Tu, tự nhiên cũng không nhận được bồi thường.

Cho nên người nọ rốt cuộc là ai? Lại vì sao muốn làm như vậy?

Ngôn Cảnh Tắc nghĩ trăm lần cũng không ra, mà lúc này, chuyện Giản Vân Tu muốn ra album cũng bắt đầu tuyên truyền.

Lần này tuyên truyền, Lục Du Hiểu tiếp nhận kiến nghị của Ngôn Cảnh Tắc, hoàn toàn không tiết lộ nội dung cụ thể album, chỉ nói album của Giản Vân Tu một tháng sau sẽ ra mắt.

Mà tuyên truyền thần thần bí bí như vậy ngược lại làm rất nhiều người vô cùng tò mò, trong lúc nhất thời, thật ra có không ít người chờ album này.

Album tuy muốn một tháng sau mới ra mắt, nhưng Giản Vân Tu đã hoàn thành xong toàn bộ công việc của mình, còn hoàn thành vô cùng vui sướng.

Trước kia khi y đi thu âm bản nhạc gì đó, thường sẽ vì tính cách và thói ở sạch của mình không hợp với người khác hoặc không thoải mái, nhưng hiện tại Ngôn Cảnh Tắc toàn bộ hành trình đi theo y, y liền hoàn toàn sẽ không khó chịu với người khác!

Ngôn Cảnh Tắc còn giao lưu bạn bè, hắn còn rất có tiền!

Nhân viên công tác yêu chết Ngôn Cảnh Tắc, gần đây cứ tới liền tặng lễ vật đưa bao lì xì đưa mỹ thực, đối với Giản Vân Tu tự nhiên cũng hảo cảm tăng mạnh.

Càng quan trọng là…… Trước kia lúc Giản Vân Tu một mình tới, nhìn luôn là không dễ ở chung cho lắm, nhưng hiện tại y và Ngôn Cảnh Tắc cùng nhau tới, cứ thỉnh thoảng liền hướng về phía Ngôn Cảnh Tắc cười, hoàn toàn không có bộ dáng không dễ ở chung, thật ra còn nhìn…… Đặc biệt ngọt!

Giản Vân Tu cảm thấy lần này làm việc đặc biệt làm người vui sướng, làm việc xong rồi y cũng không mệt chút nào.

Cũng bởi vậy, hôm sau kết thúc công việc, y tiếp nhận lời mời của mẹ Ngôn, cùng bà đi dạo phố.

Giản Vân Tu trước đó vài ngày đã giao lưu với mẹ Ngôn qua mạng, thời điểm nhìn thấy mẹ Ngôn cũng tự tại hơn rất nhiều, mà mẹ Ngôn được Ngôn Cảnh Tắc dặn dò, biết y có chướng ngại xã giao, sau khi biết một ít phương thức ở chung với y, cũng có thể cùng y ở chung vui vẻ.

“Quan hệ của con và Cảnh Tắc cũng định ra rồi, dì còn chưa đưa cho con cái gì, hôm nay con liền chọn một vài thứ đi, dì đài thọ.” mẹ Ngôn trìu mến mà nhìn Giản Vân Tu.

Nhà bọn họ có cái group, mà con trai bà, trước đó vài ngày không ít lần đăng lên ảnh chụp sao kê Giản Vân Tu chuyển khoản cho hắn.

Không sai, Giản Vân Tu đem tất cả tiền kiếm được, tất cả đều chuyển cho con trai bà!

Mẹ Ngôn cảm thấy con trai mình thật quá đáng, nhà bọn họ lại không thiếu tiền, con bà sao có thể lấy tiền Giản Vân Tu vất vả đánh đàn kiếm về?

Con trai bà thế mà lại làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này!

Cố tình, bà trong group chỉ trích con trai, con bà còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Mẹ, không phải mẹ nói đàn ông có tiền liền đồi bại sao? Giản Vân Tu đem tiền toàn bộ cho con, em ấy liền không có tiền, liền chạy không được, vậy không phải quá tốt luôn sao?”

Mẹ Ngôn nghe xong, chỉ muốn đập bể đầu con trai.

Giản Vân Tu không có tiền, nhưng con trai bà có tiền a! Không lẽ con bà muốn đồi bại?!

Đương nhiên, bà cũng chỉ là nghĩ mà thôi, không có khả năng thật sự đi đánh con.

Còn tiền Giản Vân Tu đều bị con bà lừa đi thì… Bà chỉ có thể nỗ lực bồi thường.

Tỷ như cho Giản Vân Tu mấy cái bao lì xì lớn, lại mua chút đồ cho Giản Vân Tu.

“Con không cần……” Giản Vân Tu nghe mẹ Ngôn nói phải mua đồ cho mình, vội vàng cự tuyệt.

Người Ngôn gia sao lại thích mua đồ cho y như vậy? Ngôn Cảnh Tắc mấy hôm trước ở nước ngoài đã mua một ngôi nhà cho y, ở khu lão sư cư trú, lại tặng y rất nhiều cổ phần…… Y đem toàn bộ tiền của mình đều cho Ngôn Cảnh Tắc cũng còn không đủ, hiện tại ma ma Ngôn Cảnh Tắc lại phải mua đồ cho y.

“Phải,” Ngôn mẫu cười rộ lên, “Dì rất có tiền, con cứ việc mua, con không mua là không coi dì như người một nhà đấy!”

Giản Vân Tu vô thố cực kỳ.

Mẹ Ngôn hỏi: “Con thích quần áo hãng nào?”

Giản Vân Tu nói một hãng mình thường hay mặc, hãng này lấy chất lượng tốt và gọn gàng nổi tiếng, còn giá cả… Trang phục hè phổ biến một hai trăm, trang phục mùa đông đắt hơn một chút, cũng không quá mắc.

Mẹ Ngôn: “…… Cảnh Tắc cũng chưa mua cho con mấy bộ quần áo tốt sao?”

“Quần áo này khá tốt, có thể trực tiếp giặt máy giặt ạ……” Giản Vân Tu nói, hãng này có rất nhiều quần áo màu trắng, giặt máy cũng không xấu đi, thật tốt!

Mẹ Ngôn: “……” Đứa nhỏ này chân thật quá đi mất!

Mẹ Ngôn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng mang Giản Vân Tu đi mua đồng hồ.

“Dì ơi, đồng hồ này quá đắt……”

“Không đắt, lúc này mới bao nhiêu tiền! Con cầm đi!”

“Dì……”

“Đừng khách khí với dì, đúng rồi, về sau con cũng đừng gọi ta là dì, theo Cảnh Tắc gọi ‘mẹ’ đi.” mẹ Ngôn nói.

Giản Vân Tu ngơ ngác nhìn mẹ Ngôn, y từ nhỏ đã không có mẹ……

“Con đồng ý không?” Ngôn mẫu lại hỏi.

“Mẹ ơi……” Giản Vân Tu thấp giọng kêu lên, bởi vì bao hàm một chút nước mắt, hai mắt có vẻ sáng long lanh, lại mang theo tình cảm lóa mắt: “Mẹ.”

Đứa nhỏ này, sao lại như vậy…… Đúng rồi, mềm mại đáng yêu!

Mẹ Ngôn bị Giản Vân Tu kêu đến trái tim đều mềm nhũn!

Con gái bà là một người làm việc hấp tấp như đàn ông, con trai bà từ nhỏ đã tự lập, trưởng thành lại không thân cận với bà, hiện tại lại gặp được đứa nhỏ ngoan ngoãn như vậy…

“Ôi! Vân Tu thật ngoan! Ma ma đưa con đi mua đồ!” Mẹ Ngôn vui vẻ cực kỳ.

Chuyện này Giản Vân Tu thật sự cự tuyệt không được.

Thôi, về sau y kiếm thêm nhiều tiền cho Ngôn Cảnh Tắc vậy.

Ngôn Cảnh Tắc tiêu tiền trên người y thật sự quá nhiều, y cảm giác mình cả đời đều không trả nổi…… Vậy còn cả đời mà!

Tốt nhất còn có thể lại nhiều thêm mấy đời, đời đời kiếp kiếp còn tiếp mãi.

Nghệ thuật là tương thông, thẩm mỹ Giản Vân Tu kỳ thật rất tốt, thời điểm cùng mẹ Ngôn đi dạo phố, y cũng có thể cho mẹ Ngôn một ít ý kiến.

Y thích đồ vật đơn giản hào phóng, vừa lúc mẹ Ngôn cũng thích như vậy, hai người lại là càng ngày càng tâm đầu ý hợp, chờ bọn họ nói đến Ngôn Cảnh Tắc……

Thấy Giản Vân Tu lời thề son sắt mà nói bộ dáng đen béo của Ngôn Cảnh Tắc khi còn nhỏ rất đẹp, Ngôn mẫu quả thực yêu chết y!

Đứa nhỏ này đối với con trai bà thật tình quá tốt… Sao lại làm người ta thương đến như vậy!

Mẹ Ngôn hận không thể đem tất cả thứ tốt đều mua cho Giản Vân Tu.

Giản Vân Tu còn không cần, chỉ chọn đồ cho Ngôn Cảnh Tắc.

Mẹ Ngôn đột nhiên lại muốn đánh con trai.

Con trai bà, tên hồ ly tinh kia rốt cuộc cho Giản Vân Tu uống canh mê hồn gì a!

Thời điểm mẹ Ngôn và Giản Vân Tu cùng đi dạo phố, Đổng Thanh Lâm và bạn học cùng lúc cũng đến trung tâm thương mại này.

Đổng Thanh Lâm và Cao Bác Hào đã chia tay thật lâu.

Hồi yêu đương này làm hắn ta thực bi thương, kiếp trước kiếp này rất nhiều chuyện dây dưa bên nhau, càng làm hắn ta ăn không ngon ngủ không yên, cả người tiều tụy hơn rất nhiều.

Hôm nay hắn ta và bạn học cùng nhau đi dạo phố, chính là muốn thuận tiện giải sầu.

Học sinh trường nghệ thuật đa số trong nhà có tiền, tiêu tiền cũng nhiều, bọn họ liền cùng nhau dạo tới cửa hàng xa xỉ khu này.

Đổng Thanh Lâm hiện tại đã không có “thu vào”, mua đồ liền không sảng khoái giống trước kia nữa, đại bộ phận thời điểm chỉ xem không mua, kết quả nhìn nhìn, hắn ta thế mà thấy được Giản Vân Tu và mẹ Ngôn.

Nhìn thấy hai người này ở cùng nhau, trong lòng hắn ta nhảy dựng, liền dâng lên tâm tư xem kịch vui.

Mẹ Ngôn có bao nhiêu khó chơi, đời trước hắn ta đã lĩnh giáo qua.

Khi đó, mẹ và chị Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt khinh thường hắn ta, đối với hắn ta không hề có sắc mặt tốt, còn bảo Ngôn Cảnh Tắc chia tay hắn ta đi tìm người càng tốt hơn……

Giản Vân Tu gặp gỡ các nàng, chỉ sợ cũng có kết cục như hắn ta!

Không, kết cục của Giản Vân Tu nói không chừng thảm hại hơn ấy chứ.

Lúc trước chỗ duy nhất mẹ Ngôn Cảnh Tắc vừa lòng hắn ta chính là hắn ta làm việc nhà không tồi, người đàn bà này còn làm một bộ dáng cao cao tại thượng, bảo hắn ta làm việc nhà nhiều vào, chiếu cố cho tốt Ngôn Cảnh Tắc.

Nhưng Giản Vân Tu…… Người như Giản Vân Tu căn bản sẽ không làm việc nhà đi?

Đổng Thanh Lâm nghĩ như vậy, đi tới gần Giản Vân Tu và mẹ Ngôn, sau đó liền nghe được mẹ Ngôn nói: “Ngôn Cảnh Tắc không thiếu đồ đạc, không cần chọn cho nó! Con có thích cái túi này không? Ma ma mua cho con.”

“Mẹ, con có túi rồi……”

“Mua nhiều thêm mấy cái cũng không quan trọng!” mẹ Ngôn trực tiếp cho người gói cái túi kia, lại nói với Giản Vân Tu: “Mẹ có tiền, con cứ việc tiêu! Thằng Ngôn Cảnh Tắc kia cũng có tiền, con cũng có thể lấy của nó một chút!”

Giản Vân Tu cũng không biết phải nói tiếp như thế nào.

Ngôn mẫu lại nói: “Với lại, con cũng đừng quá đào tim đào phổi với nó…… Việc nhà gì đó, bắt nó đi làm, đàn ông không thể quá nuông chiều!”

Giản Vân Tu: “……” Kỳ thật nhà bọn họ việc nhà ngoài trừ tổng vệ sinh, trên cơ bản tất cả dư lại đều là Ngôn Cảnh Tắc làm.

Đổng Thanh Lâm: “……” Rõ ràng không nên như vậy!

Truyện convert hay : Chiến Thần Long Tế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện