Ở Âm Sơn, người Long gia bị giết nhiều như vậy, mỗi người là một đạo nguyền rủa.
Nhiều Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú hợp vào nhau như vậy, đổi lại là tu sĩ khác, có khả năng sớm đã thần hồn câu diệt, thân tử đạo tiêu.
Những Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú này luôn được hắn dùng pháp thuật áp chế, trong khoảng thời gian ngắn vốn không có vấn đề gì.
Hắn vốn định đợi diệt Hoàng gia, liền đi tìm nguyên liệu giải trừ nguyền rủa.
Ai biết giết Phệ Hồn Tử Mẫu Cổ này, trong chớp mắt Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú được kích hoạt, lúc trước thậm chí pháp thuật của hắn có dấu hiệu không áp chế nổi, chuyện này lúc trước hắn không dự liệu tới.
Hiện giờ hắn còn có thể áp chế, nhưng đợi một thời gian hay pháp lực trống rỗng, hắn không dám đảm bảo có thể chế trụ được nó hay không.
Nhất là khi hắn đối địch với một người mạnh.
Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú phát tác, tuyệt đối hung hiểm vạn phần.
- Phải nhanh chóng giải quyết Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú quyết một chút.
Mạc Phàm thầm nghĩ trong lòng.
- Vậy làm sao bây giờ?
Tiểu hồ ly sửng sốt, lo lắng nói.
- Nếu có thể hạ nguyền rủa, thì có thể giải, chỉ là hơi tốn sức một chút.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Cần thứ gì, ở chỗ bổn đại tiểu thư có nhiều bảo vật như vậy, ngươi cứ chọn lựa thoải mái, chỉ cần là thứ ngươi có thể sử dụng, bổn đại tiểu thư sẽ không nhăn mày một cái nào.
Tiểu hồ ly hiếm khi hào phóng nói.
Mạc Phàm lắc đầu cười, véo mặt tiểu hồ ly, đi về phía kho báu của tiểu hồ ly.
Giải trừ nguyền rủa này không khó, hắn biết rất nhiều phương pháp giải trừ, đơn giản nhất là Ngũ Hành Huyền Lôi Chú.
Lấy Đế Ngọc làm tâm, phụ lấy năm loại Ngũ Hành Lôi Bảo là Lôi Quang Kim, Lôi Kích Mộc, Lôi Viêm Chi Thủy, Lôi Viêm Chi Hỏa và Lôi Trạch Thạch.
Mấy thứ này có vẻ bình thường ở Tu Chân giới, cửa hàng hơi to một chút đều có thể mua được, không biết trên Địa Cầu có tìm được hay không.
Hắn đi đến bên cạnh kho báu của tiểu hồ ly, người tới tham gia hội giao dịch có hơn trăm người, mỗi người mang hai ba món tham gia giao dịch, số lượng vô cùng khả quan.
Hắn mở ra xem, dược liệu trăm năm chiếm đa số, cũng có một số đồ cổ, linh thạch, ngọc khí.
Ngoại trừ những thứ này ra, vậy mà bên trong còn có ba kiện pháp khí, một cái ngọc bội tiêu tai họa tị nạn, một đôi trâm cài có thể ngưng tụ linh khí, còn có một pháp bàn tàng phong tụ khí.
Mấy thứ này để ở ngoài, mỗi thứ đều bán được giá trên trời, ở chỗ hắn cơ bản đều là gân gà.
Không phải hắn không có bất luận thu hoạch gì, trong đống bảo vật này hắn tìm được vài thứ có tác dụng.
Trong đó có một loại quả như quả vải, chẳng qua da quả này là một tầng mềm, tên là Chu Nhan Quả, dùng để luyện chế Trú Nhan Đan.
Chỉ cần phục dùng loại đan dược này, khuôn mặt sẽ dừng lại ở mức độ đó vĩnh viễn.
Đan dược như vậy đặt ở hội đấu giá thành phố lớn, cho dù bán 1 triệu một viên, chỉ sợ cũng có người muốn đoạt lấy, dù sao ai chẳng muốn duy trì khuôn mặt như thời thanh xuân, bất luận là nam hay nữ?Nhưng hắn không có dự định bán Trú Nhan Đan này.
Cha mẹ đã bắt đầu xuất hiện tóc bạc, xuất hiện nếp nhăn, đợi hắn luyện chế Chu Nhan Quả thành Trú Nhan Đan, bọn họ sẽ không già nua nữa, cũng coi như là chút tâm ý của hắn.
Ngoại trừ Chu Nhan Quả ra, còn có một hộp tảng đá nhỏ, bên trong có gần 20 viên gì đó, mỗi viên đều to bằng hạt cây nho, phiếm hồng quang.
- Hỏa Tinh!
Mạc Phàm lộ ra vui mừng sợ hãi.
Hiện giờ Nhất Muội Chân Hỏa của hắn còn quá yếu, dốc sức thi triển, ngọn lửa cũng chỉ có đường kính hai thước.
Hỏa Tinh chính là Thái Dương Kim Tinh biến thành, nếu luyện hóa Hỏa Tinh này, chân hỏa trong cơ thể hắn sẽ mạnh hơn không ít.
Không lâu sau hắn kiểm tra xong tất cả bảo bối của tiểu hồ ly một lần, trong mắt có thêm chút thất vọng.
Trong mấy thứ này không có thứ giải trừ Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú.
- Không có sao?
Tiểu hồ ly thấy Mạc Phàm không nhìn nữa, vẻ mặt đầy chờ mong hỏi.
Mạc Phàm cười nhạt, lắc đầu.
Hắn không sốt ruột, có thể nhanh chóng giải trừ Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú là tốt nhất, muốn phát tác trên người hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Trong lúc
này, hắn không đụng tới cao thủ là được.
Tiểu hồ ly thấy Mạc Phàm lắc đầu, miệng mở to, trong mắt chớp lóe dị sắc chạy đi.
Chỉ trong chốc lát nó lại chạy tới, miệng ngậm một cọc gỗ đen như mực.
Khối cọc gỗ này to bằng lòng bàn tay, giống như một khối than củi, bên trên tỏa ra ô quang như kim khí, nhưng không nặng như kim khí.
Tiểu hồ ly để khối cọc gỗ màu đen trước người Mạc Phàm, hai mắt lóe sáng hỏi:
- Mộc Đầu, ngươi xem cọc gỗ màu đen này có tác dụng không?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn khối gỗ màu đen này một cái, hai mắt sáng lên.
- Lôi Kích Mộc?
Đúng là sơn cùng thủy tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, vậy mà để hắn tìm được một trong những nguyên liệu giải trừ Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú.
- Ngươi lấy thứ này ở đâu ra?
Mạc Phàm hỏi.
- Cái này sao, chuyện này ngươi đừng quản, có tác dụng không?
Tiểu hồ ly hỏi thẳng vào vấn đề.
- Có tác dụng.
Mạc Phàm gật đầu.
Lôi Kích Mộc này là sau khi Thụ Yêu thăng cấp bị sét đánh, Yêu Nguyên không bị lôi điện phá hủy, nhưng không thể biến thành Yêu Hạch gì đó.
Bên trong đã ẩn chứa lôi điện cường đại, nhưng có linh khí thuộc tính mộc khi Thụ Yêu còn sống, hai thứ này dung hợp vào nhau, dần dần biến thành Lôi Kích Mộc này.
- Có tác dụng là được, có tác dụng là được.
Tiểu hồ ly có chút chột dạ nói.
Cọc gỗ này nằm trong đống bảo bối kia, lúc trước nó ghét bỏ cọc gỗ này quá xấu, đen giống như than, bên trong ẩn chứa âm trầm dọa người, cho dù có tác dụng nó cũng không muốn, liền ném cọc gỗ này sang một bên.
Mạc Phàm nói đống đồ của nó không có tác dụng giải trừ nguyền rủa, nó liền nhặt về cho Mạc Phàm nhìn xem.
Ai biết vậy mà thật sự có tác dụng, may mà không bị gió thổi bay đi mất.
Mạc Phàm cười khẽ, lấy ra một hộp ngọc bỏ Lôi Kích Mộc vào trong, đi đến bên cạnh thi thể mẫu cổ kia.
Yêu Hạch và Yêu Linh trân quý nhất trên người mẫu cổ này đã bị hắn lấy đi, nhưng da thịt cũng không thể bỏ qua, toàn thân yêu thú Tiên Thiên đều là bảo bối, dùng còn trân quý hơn đám đồ của tiểu hồ ly nhiều.
Dù sao trước khi thành yêu thú Tiên Thiên, đều là vô số thiên tài địa bảo chồng chất lên, tất nhiên không thể bỏ qua.
Kiếp trước hắn thấy không ít yêu thú, sớm đã như lái xe trên con đường quen thuộc.
Bốn tiếng sau, mẫu cổ nặng hơn mười tấn chỉ còn lại một đống vụn gỗ biến thành đồ vô dụng.
Tinh huyết của mẫu cổ được hắn luyện dẫn ra, cất vào trong bình.
Tinh huyết của yêu thú Tiên Thiên, chỉ cần một giọt có thể chữa khỏi bệnh như bệnh của Tôn thiếu lúc trước.
Nhưng Tôn thiếu đánh lộn chú ý rồi, ai mượn anh ta đánh chú ý lên người tiểu hồ ly.
Huyết nhục của mẫu cổ được hắn luyện hết thành Tinh Khí Đan, người bình thường và tu sĩ đều có thể phục dùng, không chỉ tăng thọ nguyên lên, còn có thể tăng tu vi.
Một mảng lớn da bụng mẫu cổ cũng được hắn cắt xuống, đây là nơi rắn chắc nhất trên người mẫu cổ, pháp khí cũng khó đánh thủng, chỉ có thể lột từ trong.
Trải qua Chân Hỏa rèn luyện, mỏng như cánh ve, là nguyên liệu tốt nhất luyện chế áo cà sa.
Đáng tiếc trong cơ thể mẫu cổ không có xương cốt, nếu không bây giờ hắn đã có thêm một kiện pháp khí.
Cất mấy thứ này đi, Mạc Phàm muốn xoay người.
Đột nhiên hắn nhướn mày, bàn tay vung lên.
Trong đống gì đó như vụn gỗ còn lại của mẫu cổ, một thứ gì đó như xương tay trẻ con lộ ra, lóe lên ánh sáng ngũ sắc, tỏa ra bốn phía, vô cùng rực rỡ.