- Cái gì?
Cô gái sửng sốt, mãi mà không hiểu ý trong lời nói của Mạc Phàm.
Mấy chữ “Không cần cảm ơn” ở trên môi hồi lâu, cũng không nói ra được.
Người đàn ông kia nhướn mày, cười khinh thường.
Tiểu tử này còn nhỏ tuổi hơn bọn họ, trên người không có một chút linh khí, gần như không thể là đệ tử của môn phái nào đó, cho dù có, tu vi cũng không thể cao được.
Không có thực lực, khẩu khí cũng không nhỏ.
- Sư muội, nghe cậu ta đi, cậu ta không cần em giúp đỡ, em tự mình đa tình rồi?Người đàn ông âm dương quái khí nói.
Cô gái không để ý đến người đàn ông, chỉ hơi nhíu mày, lại nói với Mạc Phàm:
- Những quỷ anh này rất lợi hại, phải giết 9 lần mới giế t chết được, còn có thể vấy bẩn pháp khí của cậu.
Mạc Phàm nhướn mày, nhìn thoáng qua cô gái này.
Cô gái này không nhiều tuổi, chỉ hơn 20 một chút, tuy dáng vẻ đáng yêu không so được với những đại mỹ nữ như Tiểu Tuyết, Lưu Phỉ Phỉ, nhưng cũng là mỹ nữ hiếm có, nhất là hồn nhiên, thiện lương càng khiến cô đẹp hơn không ít.
Hắn liếc mắt nhìn cô gái này một cái, sau đó dời mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
- Không phải cô ấy tự mình đa tình, là anh đang đắm mình trong trụy lạc.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Sắc mặt người đàn ông hơi khó coi, một tiểu tử sắp chết, không thèm nghĩ biện pháp thu thập những quỷ anh này, vậy mà còn chỉ trích anh ta.
Nếu ở nơi khác, anh ta đã chém tiểu tử này một kiếm rồi.
- Tiểu tử, đợi cậu sống sót rồi nói sau.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, chỉ cười, dời mắt nhìn đám quỷ anh đầy trời, vẻ mặt vẫn vô cùng lạnh nhạt.
- Đại nhạn nan quy, diệp lạc quy căn [Chim nhạn về nam, lá rụng về cội], các người!
Mạc Phàm dừng lại, nhìn thoáng qua quỷ anh đầy trời, kim quang nở rộ trong mắt hắn, như mặt trời chiếu lên tất cả quỷ anh.
Trong kim quang, tất cả quỷ anh đều sửng sốt, tiếng cười im bặt lại, giống như đứa bé nhìn thấy thứ gì đó mới lạ, ánh mắt bị hấp dẫn.
- Các người từ đâu đến, thì về đó đi.
Mạc Phàm vừa nói xong, kim quang nhoáng lên một cái, trở nên tăng vọt.
Trong chớp mắt thân thể những quỷ anh này hóa thành cát, thổi về phía mặt đất, còn chưa rơi xuống đất đã trôi đi không thấy.
Vẻ mặt cô gái và chàng trai đều ngẩn ra, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó mà tin.
Mạc Phàm chỉ nói một câu, vậy mà siêu độ được trên vạn quỷ anh?
- Sao lại có chuyện này?
Người đàn ông lắc đầu nói.
Siêu độ không thể sánh bằng diệt quỷ, nếu là siêu độ thì không thể dùng sức mạnh, chỉ có thể thuyết phục, nhưng sở dĩ có thể trở thành quỷ, đó là vì oán hận.
Nếu oán khí có thể dễ cởi bỏ như vậy, chắc đã sớm không còn quỷ trên nhân thế.
Cho dù là Sơ Kinh và Kim Cương Tự Luân Hồi Kinh của Nhất Chính Giáo bọn họ, cũng không thể siêu độ quỷ như vậy.
Người này thì hay rồi, chỉ nói một câu, đã siêu độ được toàn bộ quỷ anh, không có một ai phản kháng.
Không chỉ hai người bọn họ vô cùng khiếp sợ, Quỷ Vương Bắc Lăng đang đại chiến với tứ đại trưởng lão cũng nhướn mày, trong mắt lộ ra vẻ giận dữ.
Ông ta luyện chế rất lâu mới thành công luyện được Vạn Anh Đàn, nhưng bị một tiểu tử phá hỏng, còn chỉ cần một câu nói.
Cự phủ trong tay ông ta đánh văng Thiên Cơ đạo nhân đang đấu với ông ta đi, chính ông ta cũng mượn lực lùi về phía sau, vững vàng rơi xuống đỉnh núi, đôi mắt lạnh lùng nhìn Mạc Phàm.
- Tiểu tử, cậu là ai?
Quỷ Vương Bắc Lăng mới mở miệng, bốn vị đạo sĩ cũng không cố gắng tấn công, cùng nhìn về phía Mạc Phàm.
Lúc trước bọn họ có chú ý tới Mạc Phàm, nhưng tưởng cậu ta bị tiểu quỷ mê hoặc tâm trí mới đến đây, nên không để ở trong lòng.
- Tôi là ai, ông không có tư cách biết, giao quỷ tỉ ra đây, tôi sẽ để lại cho ông chút linh hồn nhập luân hồi.
Mạc Phàm khẽ ngẩng đầu, thản nhiên nói.
Quỷ tỉ giống ngọc tỷ Truyền Quốc, là pháp bảo có thể khống chế một phương, thứ này không chỉ có thể truyền lệnh trong phạm vi quỷ vật, cũng là thứ khắc chế
quỷ vật rất tốt.
Có thứ này hắn hoàn toàn dụ được rất nhiều Quỷ Mị, còn…
Mạc Phàm vừa nói câu này, người đàn ông nở nụ cười.
Mạc Phàm chỉ siêu độ một đám quỷ anh, tuy thành công hấp dẫn sự chú ý của Quỷ Vương Bắc Lăng, nhưng vậy mà Mạc Phàm muốn Quỷ Vương Bắc Lăng giao quỷ tỉ ra.
- Đúng là buồn cười!
Bốn vị đạo sĩ kia cũng hơi nhếch miệng, Chính Nhất Giáo bọn họ đấu với Quỷ Vương Bắc Lăng không chỉ một lần, biết rất rõ thực lực của Quỷ Vương Bắc Lăng.
Nếu Quỷ Vương Bắc Lăng dễ đối phó như vậy, Chính Nhất Giáo bọn họ đã sớm lấy được quỷ tỉ, mở bí cảnh kia rồi.
Quỷ Vương Bắc Lăng lại càng cười to, âm thanh chấn động khiến quỷ vật, thổ thạch, cây cối đều lạnh run.
- Tiểu tử, bổn vương sống mấy trăm năm, còn chưa từng thấy thanh niên nào kiêu ngạo như vậy.
Khi ông ta còn sống là vương hầu chinh chiến sa trường, cho dù chết cũng chết đứng ở Thi Sơn, dưới chân đều là thi thể kẻ địch, kẻ địch không dám tiến lên.
Vậy mà tiểu tử này bảo hắn giao quỷ tỉ ra, cậu ta nghĩ rằng ông ta là tân quỷ, không thể khiến ai sợ hãi sao?
Trên mặt Mạc Phàm không có chút hỉ nộ, vân đạm phong khinh đi lên trên thềm đá.
- Nói một cách chính xác là ông đã chết nhiều năm rồi, ông chỉ sống mấy chục tuổi mà thôi.
- Ừm, tiểu tử, cậu muốn chết sao, cậu nghĩ rằng mình siêu độ được mấy tiểu quỷ thì có thể đối phó bổn vương à?
Quỷ Vương Bắc Lăng tức giận quát.
- Ông sao?
Bước chân của Mạc Phàm hơi chậm lại, cười khẽ.
- Ông ngoại trừ cao lớn hơn đám quỷ anh một chút, có gì khác nhau à?
Quỷ Vương đỉnh phong mà thôi, ngay cả Quỷ Đế còn chưa được, kém Abe Seimei cấp bậc Quỷ Đế còn tu thành Quỷ Thần Chi Thể rất nhiều, phân thân của Abe Seimei đều bị hắn chém chết, Quỷ Vương này có năng lực làm gì?
Tứ đại trưởng lão Chính Nhất Giáo ở bên cạnh nhìn nhau cười, không có ý ngăn cản.
Tay bốn người giấu trong ống tay áo rộng thùng thình, ngầm tạo pháp ấn.
Chắc chắn Mạc Phàm không phải đối thủ của Quỷ Vương Bắc Lăng, nhưng để tiểu tử này kéo dài chút thời gian cho bọn họ cũng được, dù sao tiểu tử này cũng không làm ảnh hưởng gì đến bọn họ.
- Tiểu tử, cậu!
Quỷ Vương Bắc Lăng nhíu mày, trong mắt lập tức bùng lên quỷ hỏa.
Ngay cả chưởng môn Chính Nhất Giáo cũng không dám khinh thường ông ta, vậy mà tiểu tử này không để ông ta vào mắt,buồn cười.
- Bổn vương làm thịt cậu.
Quỷ Vương Bắc Lăng tức giận nói.
Cự phủ của ông ta đập xuống, thân thể ông ta lập tức hóa thành khói đen biến mất không thấy.
Khi xuất hiện đã đến bên cạnh Mạc Phàm, cự phủ như rãnh trời mang theo quỷ khí vô tận giống trời sập xuống, thân thể to lớn che lấp mặt trời, hùng hổ chém về phía đầu Mạc Phàm.
Mạc Phàm ở trước mặt Quỷ Vương Bắc Lăng, nhỏ bé như lá rụng, chỉ cần dùng chút lực, có thể khiến Mạc Phàm thành mảnh nhỏ.
Mạc Phàm lắc đầu, sắc mặt vẫn không có chút thay đổi.
- Vì những đứa trẻ sơ sinh bị ông luyện hóa thành quỷ anh, chém một cánh tay của ông trước đã.
Mạc Phàm không dùng pháp bảo, ngón tay chỉ về phía một tay Quỷ Vương Bắc Lăng.
Hắn chỉ giơ tay chỉ, không có động tác dư thừa.
Một tay Quỷ Vương Bắc Lăng như thủy tinh bị đập vỡ, bắt đầu vỡ nát từ ngón tay.
Không đợi cự phủ của Quỷ Vương hạ xuống, cả cánh tay ông ta biến thành mảnh nhỏ, hóa thành hắc khí rồi biến mất, búa mất đi khống chế bay ra ngoài.