Bọn họ theo quy cũ đi tới hỏi: “Đứng lại, ngươi định đi đâu?”
Người đánh xe ngựa cười xòa nói: “Các vị đại ca, có chuyện gì sao?”
Thị vệ chỉ xe ngựa: “Người ngồi trong đó là ai, quê quán ở đâu, tới đây làm gì?”
Người đánh xe lau mồ hôi lúng túng nói: “Xưởng thêu lớn nhất An Huy thuê rất nhiều thợ thêu từ các vùng lân cận, tiền công rất cao, không ít phu nhân có tay nghề tốt ở kinh thành bị thu hút, nên đã thương lượng với nhau cùng đi An Huy.
Xin đại ca cho chúng ta đi qua, chủ thuê đang cần gấp, không thể chậm trễ!”
Thị vệ càng thêm nghi ngờ: “Bớt nói nhảm! kêu người trong xe xuống mau! Bên này chiến tranh liên miên, tới cái ăn còn khó, xưởng dệt vải lấy đâu ra tiền mà một lúc thuê nhiều tú nương như vậy, ngươi tưởng chúng ta là đồ ngốc à!”
Người đánh xe ngựa không còn cách nào khác đành tuân theo.
Bọn thị vệ nhìn quanh một lượt, quả đúng là năm vị phu nhân cùng với mấy đứa trẻ kia.
“Sao lại có trẻ con ở đây?”
, chắc chắn là có người ở phía sau âm thầm ra lệnh cho bọn họ.
Hơn nữa mấy người bị bọn họ bắt đi, có lẽ sẽ bị đưa đến chỗ người đó.”
Trữ quốc công hung hăng khịt mũi: “Nếu ta đoán không sai, người đứng đằng sau mọi chuyện chính là Thần vương điện hạ.
Tuy hắn tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng tâm tư lại rất khó lường.
Hắn chắc chắn đã nghe ai đó nói