"Lý Chấn Quốc? Chú Lý!"
Nhìn thấy Lý Chấn Quốc, Trang Cường vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy vẻ mặt của Lý Chấn Quốc bấy giờ thì anh ta càng không dám lên trước chào hỏi.
Hơn nữa bây giờ, Trang Cường vẫn chưa thoát ra được. chuyện khi nãy Trần Khiêm lái xe đi.
"Tổng giám đốc Lý!"
'Vương Cường lập tức lên đón. "Thế nào rồi? Cậu Trần đâu?" Lý Chấn Quốc hoang mang hỏi.
"Cậu Trần đã lái xe đi mất rồi, cậu ấy sợ muộn sẽ không kịp mất!"
'Vương Cường vội nói.
"Ôi trời, không hay rồi! Nhanh lên, đưa tôi tới chỗ cậu Trần đi. Dù có thế nào thì hôm nay cậu Trần cũng không được phép xảy ra chuyện!"
Lý Chấn Quốc vừa nói vừa bắt đầu gọi người đi ra ngoài. Cùng lúc đó, lúc ra cửa, Lý Chấn Quốc soạn tin nhắn gửi cho Trần Khiêm, rồi cẩn thận lấy ra một cái máy nút đỏ, sau đó bấm xuống...
Còn bọn Trang Cường Trịnh Thiên Thiên thì ngây người ra.
"Cái gì? Cậu... cậu Trần?"
Sao bọn họ có thể không hiểu cho được, cậu Trần mà Lý Chấn Quốc gọi dường như chính là Trân Khiêm đó!
Trần Khiêm chính là cậu Trần? Cậu Trần chính là Trần Khiêm?
Trong lòng tất cả bọn họ đều cả kinh, đại danh của cậu Trần phố thương mại Kim Lăng ai cũng đã nghe đến, thời gian gần đây đã nổi tiếng khắp nơi rồi.
Nhưng, chẳng ai ngờ lại là...
Đúng vậy! Vừa nấy Trân Khiêm vừa vào đã rất gấp gáp, bọn họ