“Trời ơi, đây chẳng phải là cục sạc dự phòng của mình sao?”
Đúng rồi, đây chính là cục sạc dự phòng của mình mà, hơn ba trăm tệ, mới mua cách đây không lâu.
Tại sao lại chắc chẳn như vậy? Bởi vì trên cục sạc dự phòng này có dán một tấm ảnh tự sướng của mình mà!
Nếu vừa nãy không đụng trúng tấm ảnh của mình, Mạnh Thái Như cũng không nghĩ đến điều gì khác.
Bình thường mình để cục sạc dự phòng này trên xe.
Chiều nay đến quán bar, chẳng phải điện thoại của tên nghèo Trần Khiêm hết pin sao, sau đó mình mới đưa cục sạc dự phòng cho cậu ta mượn, bảo cậu ta cứ dùng đi
Thế nhưng... Cục sạc dự phòng này sao lại ngớ ngẩn lạc đến tận chiếc Rolls - Royce này?
Mình không cẩn thận làm rơi à?
Sao có thế chứ? Hôm nay Trần Khiêm chỉ gặp mình, cũng không có đến gần mình quá một mét.
Cho dù cậu ta lén lút trả lại cho mình, nhưng cũng hoàn toàn không có khả năng này mà!
Vả lại cậu ta trả thì trả, việc gì phải lén lút chứ?
Nói cách khác, đây hoàn toàn không phải là mình làm rơi.
Cũng không biết Trần Khiêm có chuyện gì mà để cục sạc ở trên xe...
Càng nghĩ, mặt Mạnh Thái Như lại càng trắng bệch.
Nhưng tại sao Trần Khiêm lại xuất hiện trên chiếc xe này?
Thân phận của cậu ta là gì chứ?
Đây đây đây. là chuyện gì vậy chứ?
Chẳng lẽ...? Mạnh Thái Như cảm giác đầu mình hỗn loạn.
“Anh Lý này, tôi muốn hỏi anh một chút, anh quen Trần Khiêm à?”
Dường như nghĩ đến một khả năng nào đó, Mạnh Thái Như mở to mắt hỏi.
“Không biết, sao vậy?”
Lý Phi Hồng trả lời theo phản ứng bản năng, cùng lúc đó Mạnh Thái Như đột nhiên nói ra tên của Trần Khiêm làm cho Lý Phi Hồng hơi căng thẳng
"À à, là thế này, Trần Khiêm là một sinh viên của tôi, cục sạc dự phòng này lúc chiều tôi có cho